Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Trọng Sinh Tôi Trở Thành NPC Thường Trú Trong Vô Hạn Lưu

Chương 38: Phóng hỏa

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mỗi phòng chỉ có hai giường ngủ, nói cách khác có thể đi ở nhờ nhà người khác nhưng tiền đề là phải có vị trí.

Trong nhà thôn dân cũng có thể, chỉ cần trong nhà thôn dân có vị trí là được.

Chu Phóng: “Thiệt hay giả?”

Ngô Ngân đúng lý hợp tình: “Nếu không tin thì tự mình đi hỏi, thôn trưởng ở gần đây.”

Chu Phóng nhìn thời gian, hiện tại còn rất sớm, đi hỏi thôn trưởng một chút cũng không chậm trễ thời gian. Ngô Ngân có thể hỏi, không có xảy ra chuyện ngoài ý muốn, khẳng định Chu Phóng cũng có thể hỏi.

Ban ngày trong thôn không có xảy ra chuyện lớn, Chu Phóng an tâm không ít, đứng dậy đi tới nhà Tống Doanh.

Thời điểm ban ngày nhìn Tống Doanh rất bình thường, Chu Phóng tới dò hỏi vấn đề, thôn trưởng theo lẽ thường trả lời, mà Chu Phóng nhận được câu trả lời giống y như đúc lời Ngô Ngân nói.

Ngô Ngân nhìn Chu Phóng trở lại, cười nói: “Thế nào? Tôi không lừa mà!”

Chu Phóng gật gật đầu: “Anh nói không sai, thôn trưởng cũng nói như vậy.”

Ngô Ngân: “Nếu nói như vậy, chúng ta đi tìm mọi người thương lượng?”

Chu Phóng: “Nếu mọi người không đồng ý, thật sự phải dùng lửa đốt sao?”

Ngô Ngân: “Đúng vậy, dùng lửa đốt một phòng cho bọn họ nhìn xem, nói cho bọn họ biết chúng ta làm thật. Nếu không bọn họ sẽ không để ý chúng ta, dù sao cũng có thể ở tạm trong phòng những người khác. Đến lúc đó thiêu hủy một phòng, còn thừa ba phòng, hai ngày cuối cùng chúng ta ngủ dưới đất là được.”

Hai người đi gõ cửa từng phòng, kết quả không cần nói cũng biết, không có người nào để ý bọn họ.

Cuối cùng Ngô Ngân chuẩn bị một cây cây đuốc, chậm rãi đi đến phía Nông Gia Nhạc.

Lúc này Tiết Thụy vừa vặn ẩn nấp ở nơi xa thấy được một màn này, như ẩn như hiện nghe được Ngô Ngân nói chuyện nhưng khoảng cách có chút xa không nghe rõ.

Hắn nhìn thấy Ngô Ngân vưứt cây đuốc vào một phòng.

Tiết Thụy chớp mắt, có chút khác thường, tuy nói mỗi ngày đều sẽ sập đổ một phòng nhưng là tự hủy, không liên quan tới người chơi.

Người chơi chủ động phá hủy phòng không sao ư?

Tiết Thụy không biết hành động của gã có ý gì nhưng cảm thấy chủ động phá hủy phòng có khả năng trái với quy tắc trong thôn?

Tuy đến bây giờ hắn cũng không biết trong thôn có quy tắc hay không?.

Kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì Tiết Thụy không cần xem đã biết, xoay người về quầy bán quà vặt.

Lâm Nhạc Du nhìn hắn một cái: “Đã trở lại?”

Tiết Thụy gật đầu: “Ừm……”

Lâm Nhạc Du: “Hình như ngửi được mùi khí đốt, cậu mới từ bên ngoài trở về, biết có chuyện gì không?”

Tiết ThụyL “Ngô Ngân…… Thiêu hủy một phòng.”

Lâm Nhạc Du nghe được hắn nói, sửng sốt: “Nói cái gì?”

Tiết Thụy thấy sắc mặt đối phương liền biết có lẽ vi phạm quy định.

“Ngô Ngân thiêu hủy một phòng.”

Lâm Nhạc Du ngồi tại chỗ chớp chớp mắt, thầm nói: “Rất có can đảm nha.”

Tiết Thụy: “Là ý gì?”

Lâm Nhạc Du: “Tân thôn trưởng mới nhận chức không bao lâu, có người ở dưới mí mắt thôn trưởng phóng hỏa thiêu phòng, cậu cảm thấy sẽ ra sao?”

.
« Chương TrướcChương Tiếp »