Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Trọng Sinh Tôi Trở Thành NPC Thường Trú Trong Vô Hạn Lưu

Chương 32: Tính tình công chúa

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hơn nữa…… Tuy rằng bị Ngô Ngân cướp phòng nhưng nhờ vận may tránh được khả năng bị đè chết, cũng coi như là không tồi.

Không ngờ, vào lúc này, Ngô Ngân đột nhiên xuất hiện!

Ngô Ngân từ trong đống đổ nát đi ra, đầu cổ đầy máu tươi, nhìn mọi người cười, dọa đám người có mặt sởn da gà, thậm chí có người thối lui về phía sau vài bước.

Ngô Ngân tùy tiện lau máu trên mặt, phát hiện lau mãi không xong mới từ bỏ: “Sợ cái gì? Tôi còn chưa có chết đâu!”

Tiết Thụy kinh ngạc, đáng tiếc vành nón chặn hai mắt, người khác nhìn không thấy ánh mắt hắn.

Tầm mắt Ngô Ngân xoay hai vòng trên người Tiết Thụy, cười nói: “Mọi người đừng quá kinh ngạc, tối hôm qua chỉ có hai người chết, tôi không chết.”

Vương Văn nhìn bộ dáng máu tươi đầm đìa của Ngô Ngân, trong lòng e ngại, cộng thêm khóe miệng Ngô Ngân mỉm cười, khiến người ta cảm thấy âm trầm.

Không chỉ Vương Văn, tất cả mọi người đều cảm thấy Ngô Ngân không thích hợp. Mọi người dần dần rời xa, đến nỗi tối hôm qua Chu Huyên và Liễu Lệ Lệ chết như nào, mọi người đều không có hỏi.

Tối hôm qua Ngô Ngân trốn nơi nào, không ai hỏi, mặc kệ thế nào, chờ thêm hôm nay rồi nói.

Chỉ duy nhất Tiết Thụy còn đứng tại chỗ, Ngô Ngân huýt sáo một cái: “Tiểu Trịnh, tối hôm qua đi đâu?”

Tiết Thụy nhìn Ngô Ngân một cái, không trả lời, xoay người rời đi, đương nhiên lúc rời đi không quên chú ý động tĩnh phía sau. Nếu Ngô Ngân đuổi theo, cũng đừng trách hắn không khách khí.

Tối hôm qua một đao kết thù, sẽ không dễ dàng quên.

Nhìn Tiết Thụy chậm rãi đi xa, khóe miệng Ngô Ngân cong lên: “Tính tình công chúa…… Không nghĩ tới có thể sống sót.”

Cũng không biết Ngô Ngân nói Tiết Thụy hay là đang nói bản thân.

Chỗ nào Tiết Thụy cũng không đi, trở về quầy bán quà vặt, hiện tại trong quầy cũng không ai: “Ông chủ, tôi có thể vào phòng nghỉ ngơi không?”

Lâm Nhạc Du gật đầu: “Đi đi, lát nữa đừng quên làm cơm trưa.”

Tiết Thụy gật đầu.

Lâm Nhạc Du: “Đúng rồi, không cần làm quá phong phú, buổi tối có tiệc lớn.”

Tiết Thụy: “Ừm.”

Có người nấu cơm không còn gì tốt hơn, Lâm Nhạc Du mừng rỡ cười.

Sau khi Tiết Thụy vào phòng không còn tiếng động, hẳn là nghỉ ngơi. Sau đó có khách tới cửa, đều là người chơi, tới một đám.

Mỗi người đều sẽ tiêu vài trăm, Lâm Nhạc Du kiếm không ít tiền. Chờ bảy ngày qua đi, chắc kiếm được hơn 3 vạn.

Không tồi!

Không biết có thể ở trong thế giới hiện thực sử dụng tiền này, nếu không được……

Hiện tại nghĩ nhiều cũng vô dụng, chờ khi nào có thể trở lại thế giới hiện thực rồi nói sau, nói không chừng đã chết…

Nghĩ đến đây, tầm mắt chuyển dời đến Tiết Thụy trong phòng, bởi vì cứu Tiết Thụy mới chết.

Phi phi phi, ai nói ông đây đã chết? Có lẽ còn sống!

“300!”

Ngữ khí Lâm Nhạc Du không tốt, Vương Văn còn định hỏi thăm một ít việc, cái gì cũng không dám hỏi, trả tiền rồi nhanh rời đi

Chờ người chơi đi hết, Lâm Nhạc Du nghĩ ngợi, đám người chơi đó…… Đã chết nhiều người như vậy còn có tâm tình ăn vặt……

Trừ bỏ đồ ăn cơ bản và nước, đều sẽ mua một trăm thậm chí hai trăm đồ ăn vặt.

Thật nhiều tiền.

Thời điểm ăn cơm trưa, bên ngoài quầy bán quà vặt một người chơi cũng không có. Hẳn đều ở bên trong Nông Gia Nhạc sống tạm, cũng không biết bọn họ như vậy, có thể sống đến cuối cùng.
« Chương TrướcChương Tiếp »