Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Trọng Sinh Tôi Trở Thành NPC Thường Trú Trong Vô Hạn Lưu

Chương 18: Sập phòng

« Chương TrướcChương Tiếp »


Lâm Nhạc Du nhớ tới chỗ phát ra tiếng hét kia gần Nông Gia Nhạc, nếu đã nghe vậy đi xem náo nhiệt đi, dù sao cậu thích nhất là náo nhiệt.

Tào Bắc còn muốn cùng Lâm Nhạc Du nói cái gì đó, nghĩ đến vẫn đi theo.

Thời điểm đi đến gần nhà trọ, Lâm Nhạc Du vừa vặn thấy được Ngô Ngân cùng Chu Huyên luống cuống tay chân mặc quần áo, bên ngoài vây quanh rất nhiều người. Đương nhiên không phải đang xem hai người bọn họ mà là nhìn bọn họ làm cách nào đoạt phòng.

Phòng bọn họ đã sập, hơn nữa ngày hôm qua đã sập hai phòngi.

Tào Bắc nhỏ giọng nói: “Hiện tại người nhiều phòng cho khách lại thiếu.”

Lâm Nhạc Du: “Ở chung với những người khác không phải tốt rồi sao?”

Tào Bắc: “Mỗi phòng chỉ có hai giường.”

Nói xong Tào Bắc không có ở lại, mà là xoay người rời đi, Lâm Nhạc Du nhìn Tào Bắc vài lần, thu hồi tầm mắt tiếp tục xem náo nhiệt.

Vừa rồi Tào Bắc nói cũng có lý, mỗi phòng chỉ có hai giường, ý tứ chính là mỗi phòng chỉ được hai người ở. Sáng sớm ngày đầu tiên sập một cái, sáng sớm hôm nay lại sập một cái.

Rất có khả năng mỗi ngày kế tiếp đều sẽ sập một phòng, đến ngày cuối cùng chỉ còn lại ba phòng, tổng cộng 6 người sống sót.

Phó bản này không đơn giản! Hai mươi người còn lại sáu, xác suất qua cửa không tính cao.

Ngô Ngân tức giận, nhìn nửa phòng sập không ngừng thoái mạ: “Còn may ông đây trốn nhanh.”

Đất đá vừa vặn không rơi trúng giường, chỉ là lan đến gần một chút, hai người trầy da một ít, không có nặng mấy.

Phòng khách sập, buổi tối ngủ ở đây?

Tầm mắt Ngô Ngân dừng ở nửa khuôn mặt Tiết Thụy bị mũ che đậy, phát hiện Tiết Thụy cùng Liễu Lệ Lệ tung tăng nhảy nhót, xem ra tối hôm qua ngủ ở phòng người chết cũng không có gì ghê gớm.

Nếu nói như vậy……

Tối hôm qua Chu Huyên giao thân thể cho Ngô Ngân là vô dụng, hiện tại nhìn căn phòng đã sập trong lòng gấp đến cực điểm.

Không nghĩ tới tối hôm qua mới ôm đến đùi, hôm nay đến phòng ngủ còn không có!

Chu Huyên không muốn chết, tầm mắt dừng trên người Tiết Thụy đứng phía sau Liễu Lệ Lệ xoay chuyển, lại chú ý người chung quanh xem náo nhiệt, khẽ cắn môi lôi kéo cánh tay Ngô Ngân.

“Ngô ca, hiện tại làm sao bây giờ? Phòng đã sập, buổi tối không có chỗ ngủ.”

Ngô Ngân cùng Chu Huyên có chung ý tưởng, chỉ là ngày hôm qua đuổi Tiết Thụy đi, hiện tại đòi phòng hắn sẽ đáp ứng sao?

Ngày hôm qua tốt xấu có phòng trống để Tiết Thụy nghỉ ngơi, hôm nay bắt Tiết Thụy nhường phòng, lại không còn phòng khác cho hắn ngủ.

Nói cách khác, nhường phòng chính là chết.

Tiết Thụy nhìn qua tuổi còn nhỏ nhưng tốt xấu cũng là đàn ông, nếu muốn tranh chưa chắc đã tranh được.

Tầm mắt Ngô Ngân xoay hai vòng chung quanh, trực tiếp lướt qua người chơi nam, cuối cùng tầm mắt dừng ở trên người mấy cô gái tránh phía xa xem náo nhiệt.

Trừ Chu Huyên cùng Liễu Lệ Lệ, còn có hai cô gái đã chết, sót lại sáu người chơi nữ, cũng chính là ba phòng.

Các nàng chú ý tới tầm mắt Ngô Ngân tức khắc mặt mũi trắng bệch, bất quá có hai người không sợ hãi, trong đó một cô gái lúc Ngô Ngân nhìn về phía mình còn nhe răng cười cười.

Phảng phất là đang nói có bản lĩnh thì tới đoạt.

Ngô Ngân không rõ hai người này như nào, cho nên đem tầm mắt dừng trên người 4 cô gái kia.
« Chương TrướcChương Tiếp »