Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Trọng Sinh Tôi Thành Thân Với Thái Tử Bất Ổn

» Tác Giả: Mạc Di
» Tình Trạng: Đang Cập Nhật
» Đánh Giá: 7.8 / 10 ⭐
» Tổng Cộng: 5 Bình chọn
» Tổng Chương: 45
Truyện: THÁI TỬ ĐIỆN HẠ CÓ GÌ ĐÓ BẤT ỔN

[Còn hung dữ với ta nữa ta sẽ khóc cho chàng xem x Còn chạy nữa ta sẽ đánh gãy chân nàng]

Sau khi gả vào Đông cung, Thẩm Mạn chưa hưởng phúc được mấy ngày đã bị tên cẩu Thái tử liên lụy đến mức cửa nát nhà tan, ngay cả bản thân nàng cũng bị hắn hại chết giữa rừng núi hoang vu.

Sau khi sống lại trở về, Thẩm Mạn hạ quyết tâm phải tránh xa gã điên này. Thế là đêm đó nàng đã thu dọn túi lớn túi nhỏ định bỏ trốn.

*

Lén lút chuồn tới cửa, Thẩm Mạn vừa định đẩy cửa ra thì một giọng nói đột nhiên gọi nàng lại: “Muộn như vậy rồi nàng còn định đi đâu?”

Thẩm Mạn cứng ngắc xoay người, nhìn thấy Hạng Thừa Quân đang ung dung nhìn mình.

Nàng rụt rè đáp: “Ta… muốn đi ngắm trăng.”

Hạng Thừa Quân nói đầy ẩn ý: “Ta còn tưởng nương tử muốn vứt bỏ vi phu để chạy trốn chứ?”

Cơ thể Thẩm Mạn cứng đờ, suýt chút nữa đã không duy trì được vẻ yếu đuối trên mặt.

*

Mấy ngày sau, nghe nói Hạng Thừa Quân vào cung dự tiệc, Thẩm Mạn lập tức lôi túi y phục nhỏ dưới giường ra.

Nàng đang hổn hà hổn hển trèo tường, còn chưa thở đều thì đã nghe thấy bên dưới có người gọi mình: “Nương tử, đừng trèo cao như vậy, cẩn thận té ngã.”

Thẩm Mạn ngừng thở, nhìn xuống dưới.

Hạng Thừa Quân cười tủm tỉm vẫy tay với nàng.

Thẩm Mạn nở một nụ cười gượng gạo với hắn, mặt không cảm xúc xoay người trở về phủ.

*

Trong thư phòng, Thẩm Mạn bưng những chiếc bánh ngọt đã tẩm thuốc lên bàn.

Hạng Thừa Quân không hề nhúc nhích: “Nương tử vất vả rồi, nàng ăn trước đi.”

Thẩm Mạn ra vẻ ân cần: “Tướng công cực nhọc, chàng ăn trước đi.”

Hạng Thừa Quân mỉm cười: “Vậy ta muốn nương tử tự đút cho ta.”

Thẩm Mạn buông nắm đấm đang siết chặt, cố nặn ra vẻ mặt ngượng ngùng rồi cầm một miếng bánh ngọt. Song lại nghe tên kia thản nhiên bổ sung thêm một câu:

“Bón bằng miệng.”

Miếng bánh ngọt mềm mại lập tức bị bóp nát.

Thẩm Mạn nổi giận, đột nhiên đập bàn một cái: “Ta mặc kệ! Hôm nay chàng nhất định phải thả ta đi!”

Nàng vừa dứt lời đã thấy chiếc bàn dưới tay đột nhiên tăng tốc va vào bên cạnh.

Rầm rầm.

Từng dãy giá sách đổ sầm xuống.

Thậm chí bức tường đằng sau còn bị đâm thủng một lỗ lớn, gió lạnh ồ ạt lùa vào.

Trái tim Thẩm Mạn cũng lập tức thủng một lỗ lớn, cái lạnh buốt giá kia khiến nàng cứng đờ tại chỗ, yên tĩnh như gà.

Hạng Thừa Quân thu tay lại, nhẹ nhàng nói: “Thứ này dám làm đau tay nương tử, quả là đáng chết.”

Nói xong hắn lại nhìn Thẩm Mạn, chậm rãi mỉm cười với nàng: “Đúng rồi, lúc nãy nàng vừa nói gì?”

Thẩm Mạn nhìn ánh mắt vặn vẹo và tàn độc của hắn, nàng giật mình, lặng lẽ rụt chân lại, lúng túng nói: “Không có gì. Ta sai rồi, không đi nữa.”

# Ta chạy thế nào cũng không trốn thoát được #

# Cứu mạng, hình như phu quân kiếp trước của ta cầm nhầm kịch bản #

🆕 Chương Mới Nhất

📚​​ Danh Sách Chương

🎲 Có Thể Bạn Thích?