Chương 27: Quà Sinh Nhật

8/5/2022

Editor: Nyanko

Tin tức không che giấu, bị người khác biết được thì cũng không có gì kỳ lạ.

Có điều Ôn Yến Thanh không thấy tới.

Lâm Cam Đường quét mắt nhìn sảnh lớn một vòng, không phát hiện người, cảm thấy mấy người trông mong chờ đợi kia, có lẽ đã suy nghĩ quá nhiều rồi.

Bữa tiệc đã bắt đầu.

Ba Doãn theo lệ thường nói mấy lời cảm ơn, Doãn Chân biểu hiện tự nhiên hào phóng, giành được không ít lời khen ngợi.

Cắt bánh kem, Doãn Chân là nhân vật chính của bữa tiệc còn cùng với ba Doãn khiêu vũ mở màn.

Lâm Cam Đường không tham gia góp vui, ăn bánh kem nhỏ, nhìn Giang Đồng Đồng vẫn còn mới lạ mà đuổi theo bước nhảy của Lâm Triệu Nam.

Gia cảnh của Giang Đồng Đồng rất bình thường, hoàn cảnh trưởng thành của cô ấy không cần phải tiếp xúc với mấy buổi tiệc như vậy, vũ hội, cắm hoa, trà nghệ, càng không cần phải học những lễ nghi giao tiếp của giới thượng lưu.

Lúc ấy ba Lâm bởi vì hoàn cảnh trưởng thành và giáo dục của hai người khác nhau quá nhiều, sợ quan niệm không hợp, hơn nữa sau này Lâm Triệu Nam còn phải gánh vác cả cái nhà này, vợ của anh không thể cái gì cũng không biết được, cho nên không đồng ý cho hai người ở bên nhau.

Sau đó thấy Lâm Triệu Nam kiên trì, ba Lâm cũng thấy Giang Đồng Đồng ngoại trừ mấy chuyện này ra cũng không có tật xấu gì khác, cho nên miễn cưỡng đồng ý, nhưng mà có một điều kiện, đó là hy vọng Giang Đồng Đồng có thể học, ông sẽ đưa cô ấy đi học một vài khóa học.

Lúc ấy ba Lâm rất chu toàn mà suy xét cho tương lai sau này của hai người, Giang Đồng Đồng cảm kích, lập tức đồng ý.

Giang Đồng Đồng nỗ lực học tập để trở thành người xứng đôi với Lâm Triệu Nam, Lâm Triệu Nam nói không cần vì anh mà thay đổi bản thân, lén đi đăng ký kết hôn với cô ấy.

Khi ấy trong nhà chỉ có Lâm Cam Đường là khinh thường Giang Đồng Đồng, luôn muốn kiếm chuyện với cô ấy.

Lâm Cam Đường hoàn hồn, đúng lúc nhìn thấy bước nhảy rối loạn của Giang Đồng Đồng, cùng với dáng vẻ chột dạ đến mức không dám nhìn anh trai, không khỏi cười khẽ.

Nhạc Vũ tinh mắt phát hiện Lâm Cam Đường ngồi một mình, bèn tiến tới mời cô khiêu vũ, Lâm Cam Đường từ chối.

Những người khác ngược lại không có ai tiến tới, có lẽ là kiêng kị Cố Chỉ Xuyên, tuy rằng người của nhà họ Cố không tham dự.

Lâm Triệu Nam và Giang Đồng Đồng nhảy xong một bài bèn đi tới chỗ cô.

Nhân tiện cũng nói cho cả hai cô gái biết thêm thân phận của mấy người, trong lúc đó có vài vị Tổng giám đốc gạo cội mang theo vẻ nhiệt tình tới chào hỏi với Lâm Triệu Nam, anh đều thành thạo mà đáp lời.

Lâm Cam Đường ghi nhớ mà muốn đầu váng mắt hoa.

Khiêu vũ xong, những nhóm trạc tuổi nhau dần dần tụ tập lại một chỗ, ăn uống linh đình.

Những thanh niên trẻ tuổi thì thích bàn về mấy chuyện vui chơi, có vài người còn nói đường núi Thanh Hòa rất phù hợp để đua xe, còn định lên kế hoạch khi nào thử một lần.

Lâm Cam Đường ngẩng đầu nhìn về phía xa, đường núi đều treo đèn, trong đêm tối ánh đèn giống như một dải lụa rực rỡ quấn quanh ở trong núi.

“Nơi này mà được khai phá, thì sau này sẽ có nhiều rất nhiều hạng mục.” Lâm Triệu Nam giải thích: “Đến lúc đó xung quanh trang viên Thanh Hòa, nhà họ Doãn sẽ còn cho khai mở kiến tạo làng du lịch, chuẩn bị xây dựng những kiến trúc mới.”

Lâm Cam Đường gật đầu, có chút nhàm chán, nói: “Em đi tìm bạn, đến chỗ này một lát.”

Đợi cô đi rồi, Lâm Triệu Nam cũng dẫn theo Giang Đồng Đồng tới những nơi khác.

Lâm Cam Đường trở lại lầu hai, tìm thấy phòng nghỉ.

Doãn Chân đã thay một bộ váy dài rực rỡ, cũng giống như chính bản thân cô ấy, nhiệt liệt, sôi nổi.

Nhìn thấy Lâm Cam Đường, Doãn Chân tức giận, nhưng người tới là khách, không thể vừa mở miệng đã mắng chửi người ta, bèn hỏi: “Cô tới đây làm gì?”

“Đưa quà sinh nhật cho cô.” Lâm Cam Đường tiến lên.

“Quà sao? Quà của nhà họ Lâm anh cô đã đưa rồi, không cần đưa nữa đâu.” Doãn Chân sợ cô không có ý tốt.

“Nhà họ Lâm là nhà họ Lâm, tôi đưa là của riêng tôi, mở điện thoại của cô ra một chút.”

Doãn Chân đúng là có chút tò mò cô muốn làm trò gì, dù sao trước đó mâu thuẫn cũng không ít, xem thử cô còn định làm gì.

Lâm Cam Đường nhanh nhẹn nhận lấy điện thoại rồi add số WeChat của cả hai cho nhau: “Tặng cô số WeChat của tôi, người chị em, nếu về sau không tiện gặp mặt thì chúng ta có thể trò chuyện qua WeChat nha.”

Doãn Chân dậm chân tại chỗ: “Cô có bệnh hả!”

Ai muốn số WeChat của cô chứ!