“Cho mọi người, mọi người có thể chọn một cái.” Yến Ly hơi mím môi, khi cậu chủ động giao tiếp với người khác vẫn sẽ có chút hồi hộp, cậu mở túi đựng kem và trái cây, lộ ra nụ cười nhạt.
“Thật sự được sao?!” Cốc Hi Nhiên kinh ngạc mà nhảy dựng lên.
Ôn Mộ Sanh ho nhẹ một tiếng, cảnh cáo mà nhìn các đội viên của mình, ngay sau đó kéo Yến Ly đến bên cạnh mình, nghiêm túc nói: “Tiểu Ly, đây là đồ của cậu, cậu không cần vì đạo lý đối nhân xử thế nhàm chán mà lấy đồ ăn của mình ra, giữ lại ăn đi.”
Yến Ly ngơ ngác mà nhìn Ôn Mộ Sanh nghiêm túc dặn dò cậu, hơi lắc đầu, giọng mềm xuống: “Không sao, tôi muốn chia cho mọi người.”
Ôn Mộ Sanh dừng một chút, nhìn Yến Ly kiên trì thì bất đắc dĩ cười nói: “Được rồi, cậu có quyền xài đồ của mình mà, chỉ là……”
Ôn Mộ Sanh nhìn về phía các đội viên của mình, hiếm thấy trên mặt không có nụ cười: “Lúc này mọi người có thể nhận lấy, nhưng nếu lần sau Tiểu Ly còn cho mọi người thì mọi người cũng phải có qua có lại, tin mọi người cũng không muốn lợi dụng nhau đúng không?”
“Đương nhiên rồi!” La Ngân lập tức nói, cậu ta vỗ vỗ ngực, lớn tiếng cười nói: “Yến Ly, sau này anh bảo kê cậu!”
“Em cũng có thể bảo vệ Tiểu Ly nữa!” Cốc Hi Nhiên hừ nhẹ một tiếng, lộ ra nụ cười đáng yêu giống như công chúa nhỏ với Yến Ly, “Tiểu Ly, em là dị năng hệ mộc, anh có cần cái gì liên quan đến dị năng hệ mộc thì cứ tìm em nhé!”
“Tôi cũng có thể giúp.” Triệu Hưng Châu vội vàng nói, khi biết trong không gian của Yến Ly có trái cây thì anh ta rất vui, anh ta muốn cố gắng cho vợ con ăn ngon một chút!
Triệu Hưng Châu cầm một cái quả táo, sau đó đi đến chỗ của vợ con.
Yến Ly nhìn bóng lưng của Triệu Hưng Châu, cùng với Triệu An An có chút suy yếu nhưng rất ngoan ngoãn, kiếp trước khi cậu quen Triệu Hưng Châu thì bên cạnh đối phương cũng không có con trai, chẳng lẽ Triệu An An đã gặp chuyện gì ngoài ý muốn ở trên đường sao?
Yến Ly tạm đè nghi vấn này xuống, sau khi cậu chia một ít đồ ăn cho nhòm Cốc Hi Nhiên thì đi đến chỗ của Bạch Cảnh Chi.
Bộ Thành Dương kéo em gái Bộ Thành Nguyệt đến giới thiệu cho Yến Ly, Bộ Thành Nguyệt là một cô bé hướng nội, sau khi cô cẩn thận cầm một hũ kem thì ngoan ngoãn nói cảm ơn.
Bộ Thành Dương giới thiệu hai đội viên khác với Yến Ly, “Đây là anh La - La Kim, dị năng hệ kim, ừm…… em mới vừa biết được anh La thế mà lại là anh của La Ngân! Nhưng tính cách của anh ấy khác xa em trai quá trời! Trầm lặng lại nghiêm túc, luôn thích quản lý em!” Bộ Thành Dương lén than thở với Yến Ly.
La Kim cạn lời mà liếc nhìn Bộ Thành Dương một cái, sau đó khẽ gật đầu với Yến Ly, đội trưởng hình như rất xem trọng Yến Ly…… La Kim yên lặng nghĩ, vẻ mặt nghiêm túc mà cầm một quả trái cây, “Cảm ơn.”
“Đây là anh Đường - Đường Mặc, dị năng hệ hỏa, tuy rằng ngày thường cũng không thích nói chuyện gì, nhưng tài nấu nướng của anh Đường là đỉnh của chóp luôn đó! Trước kia anh ấy là đầu bếp.”
“Xin chào.” Đường Mặc gật đầu với Yến Ly, chọn một quả trái cây, sau đó lại lời ít mà ý nhiều nói cảm ơn.
Bộ Thành Dương thở dài, “Anh Yến Ly, anh thấy rồi đó, cái đội này, trừ em ra thì những người khác đều không thích nói chuyện, em thật sự buồn muốn chết luôn rồi! May mà sau này có anh cùng đến thành phố A, nếu không thì cũng không có ai nói chuyện với em luôn!”
Yến Ly nhìn Bạch Cảnh Chi nhắm mắt nghỉ ngơi, lại nhìn các đội viên yên tĩnh của hắn, nhịn không được cười khẽ, chẳng lẽ đây là đội trưởng thế nào thì sẽ tìm được đội viên như thế ấy sao?
Mọi người rút thăm thứ tự gác đêm, Yến Ly xếp hạng sau nửa đêm.
Yến Ly chuẩn bị ngủ sớm một chút, vì thế lấy từ không gian ra hai tấm nệm dày, cậu trải trên mặt đất rồi cùng Yến Hà mỗi người ngủ một tấm.
Các đội viên chỉ có thể ngủ trên quần áo:…… Đáng ghét, hâm mộ quá đi!
Yến Ly nhìn nhìn mấy tấm nệm trong không gian, có chút ngại ngùng nói: “Tôi còn có sáu tấm nệm, nhưng không đủ cho mọi người mỗi người một tấm……”
Biết vậy lấy thêm mấy tấm ở cửa hàng nội thất rồi.
“Không sao không sao, chúng tôi nằm cùng nhau cũng được!” La Ngân và Bộ Thành Dương vội vàng nói, dù sao đây là tấm nệm 1,8 mét, có thể ngủ được tận ba người lận!
Cốc Hi Nhiên cảm thấy mình sắp rớt dòng lệ nóng rồi, “Tiểu Ly, anh tốt quá đi…… Cảm ơn anh hức hức…… Đội trưởng tìm được anh gia nhập với chúng em thật sự là chó ngáp phải ruồi rồi hú hú……”
“Đúng đó đúng đó!” Bộ Thành Dương cũng nước mắt vui mừng.
Quý Sâm và Ôn Mộ Sanh: “……”
Bạch Cảnh Chi: “……”
Những người khác nghẹn cười, đồng loạt nói cám ơn Yến Ly.
Yến Ly bị hai người chọc cười, cậu lấy nệm ra chia cho mọi người, “Lần sau khi đi tìm vật tư tôi sẽ lấy nhiều niệm thêm một chút.”
“Đến lúc đó tụi em tìm giúp anh!” Cốc Hi Nhiên và Bộ Thành Dương lập tức nói.
Yến Ly cười gật đầu đồng ý.
Ôn Mộ Sanh nhìn dáng vẻ Yến Ly tự nhiên hòa đồng với người khác, có chút khó chịu mà chậc một tiếng, rõ ràng trước đó khi Tiểu Ly mới vừa quen bọn họ, thái độ đối với bọn họ cũng không thân thiện như bây giờ, Tiểu Ly thế này là phân biệt đối xử quá rồi! Không được, hắn muốn Tiểu Ly phải gần gũi với hắn hơn nữa ~
Trước khi đi ngủ, Bộ Thành Dương dùng dị năng hệ thủy đổ đầy hai thùng nước lớn do Yến Ly cung cấp, mấy ngày nay mọi người đều lấy nước ở đây.
Ngày hôm sau, Yến Ly không quen xung quanh có nhiều người như vậy, ngủ không ngon giấc, sau khi gác đêm không bao lâu thì đi rửa mặt, sau đó ra bên ngoài nhà máy, không nhìn thấy xác sống thì liền bắt đầu nghiêm túc luyện thuật cận chiến.
Hơn tám giờ, trong nhà máy đột nhiên truyền đến tiếng xôn xao, Yến Ly vội vàng trở về, hóa ra là con trai Triệu An An của Triệu Hưng Châu không biết đã bị sốt từ khi nào, dì Triệu tỉnh lại mới phát hiện.
Yến Hà có chút lo lắng nói: “Có lẽ hôm qua nó bị xác sống dọa rồi, hơn nữa lại thay đổi môi trường, trẻ con không quen rất dễ bị sốt.”
Triệu Hưng Châu và dì Triệu đang lo lắng nhúng chiếc khăn vào nước để hạ nhiệt cho Triệu An An, nhưng mà Triệu An An vẫn hôn mê bất tỉnh, toàn thân nóng bừng, dựa theo cách nói của dì Triệu, khi Triệu An An bị sốt thì rất khó hạ sốt; nếu cứ tiếp tục như vậy thì có thể sẽ nguy hiểm.
Có khi nào Triệu Hưng Châu mất đi con trai vì trận bệnh này không?
“Nếu có thuốc hạ sốt thì tốt rồi……” Cốc Hi Nhiên nhỏ giọng nói, nhưng cô cũng biết nơi này không thể nào có thuốc được.
Yến Ly sửng sốt, trước đó cậu mua rất nhiều thuốc từ tiệm thuốc, nhưng không xác định trẻ con có thể dùng được hay không……
Vì thế Yến Ly vội vàng cẩn thận tìm kiếm ở trong không gian, cuối cùng tìm được thuốc hạ sốt Motrin dành cho trẻ em trong một lượng thuốc lớn.
“Chỗ tôi có thuốc hạ sốt.” Yến Ly nhanh chóng đưa thuốc hạ sốt cho Triệu Hưng Châu.
Triệu Hưng Châu và dì Triệu vốn đang tuyệt vọng chợt sửng sốt, vội vàng lấy lại nhìn xem, phát hiện thật sự là thuốc hạ sốt, tức khắc vui mừng òa khóc, hai người luôn miệng cám ơn Yến Ly: “Thật sự rất cảm ơn cậu……”
“Không, không cần……” Yến Ly có chút chân tay luống cuống, ánh mắt cầu cứu vô thức lướt qua đám người Quý Sâm, Ôn Mộ Sanh hơi nhếch môi, tiến lên một bước đứng ở bên cạnh Yến Ly, “Hai người cho An An uống thuốc trước đi, tối nay cám ơn cũng chưa muộn đâu.”
Hai vợ chồng Triệu Hưng Châu vội vàng gật đầu, nhanh chóng chăm sóc Triệu An An, Yến Ly hơi thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Ôn Mộ Sanh nhìn thấy dáng vẻ của Yến Ly tựa như tránh được một kiếp, nhịn không được muốn cười, hắn nhớ tới dáng vẻ luyện tập của Yến Ly lúc sáng, trong lòng đột nhiên nảy ra một ý tưởng.