“Từ nơi này đến thành phố A là khá xa, tổng cộng hơn 2.000 km, cần vượt qua mười mấy thành phố, chúng ta chủ yếu đi đường cao tốc, Khi đi ngang qua các thành phố lớn có thể đi vào thành phố tìm một số vật tư.” Quý Sâm cầm bản đồ giải thích cho nhóm Yến Ly.
“Ngoại trừ đồ ăn, xăng cũng rất quan trọng, hiện tại chúng ta cũng không đủ xăng lắm, trên đường phải tìm một chút mới được.” Quý Sâm trầm giọng nói.
“Đồ ăn nói có thể đến kho lúa.” Yến Ly lấy bản đồ mà mình đã download trước đó, mặt trên có địa chỉ các kho lúa trên cả nước, “Có lẽ lương thực nơi này chưa ai tìm đến, hơn nữa cách trung tâm thành phố cũng khá xa, xác sống sẽ ít đi một chút.”
“Được.” Lông mày của Quý Sâm hơi giãn ra.
“Tiểu Ly giỏi quá, thế mà lưu lại những nơi này trước luôn ~” Ôn Mộ Sanh cười vỗ vỗ đầu của Yến Ly, giống y như khen nhóc con vậy.
Bạch Cảnh Chi cũng đưa tay sờ đầu của Yến Ly một chút, con ngươi luôn lạnh như băng hiện lên một tia ý cười.
“……” Mấy người này xem cậu như thằng nhóc ba tuổi à?! Yến Ly cạn lời.
“Cứ quyết định như vậy đi, dọc đường chúng ta sẽ chủ yếu tìm kho thóc và trạm xăng.” Quý Sâm quay lại chủ đề, “Kế tiếp chúng tôi sẽ đến chợ vật liệu để gia cố ô tô, chúng tôi phải gia cố thêm vài chiếc xe để có chỗ trống, cho nên sẽ cần mấy ngày, trong thời gian này chúng tôi sẽ trực tiếp ở trong kho hàng của chợ vật liệu, Yến Ly, cậu muốn đến không?”
Yến Ly suy nghĩ một chút, gật gật đầu, “Tôi sẽ đến cùng với mẹ tôi.”
“Vậy được rồi, hai người thu dọn đồ đạc đi, giữa trưa chúng ta sẽ cùng xuất phát.” Quý Sâm trực tiếp sắp xếp thời gian.
Vì thế Yến Ly nói chuyện này với Yến Hà, biết cậu muốn đến căn cứ người sống sót ở thành phố A, Yến Hà cũng đồng ý, bà và Yến Ly cùng thu dọn toàn bộ đồ ăn, một ít vật dụng hàng ngày và quần áo ở trong nhà rồi bỏ cả vào trong không gian của Yến Ly, sau đó hai người liền cầm vũ khí đeo một cái ba lô lên xe, lái xe đi theo nhóm Quý Sâm đến chợ vật liệu xây dựng, đội viên của nhóm Quý Sâm cũng lái xe đi theo một bên.
Năm chiếc xe trực tiếp chạy vào chợ vật liệu, xác sống bên trong lập tức nhào đến bọn họ.
Đoàn người xuống xe, bắt đầu gϊếŧ xác sống, vợ của Triệu Hưng Châu ở lại trong xe bảo vệ con trai của Triệu An An.
Trong chợ vật liệu cũng không có nhiều xác sống, Yến Ly vừa bảo vệ Yến Hà, vừa động tác dứt khoát gọn gàng vung gậy gϊếŧ xác sống, mỗi một đòn đều đánh chính xác vào não của xác sống.
Động tác lão luyện sắc bén của Yến Ly khiến người xung quanh nhịn không được liếc nhìn, bọn họ là thành viên trong đội của Quý Sâm và Bạch Cảnh Chi, vẫn luôn hết sức tò mò với cậu Yến Ly được đội trưởng nhà mình đích thân mời gia nhập đội.
Hiện tại xem ra, tuy rằng đối phương không phải dị năng loại tấn công, nhưng gϊếŧ xác sống cũng không thua gì bọn họ.
Đoàn người tạm thời dọn sạch xác sống xung quanh, bọn họ tìm được một nhà máy sản xuất vật liệu tương đối lớn làm căn cứ tạm thời.
Sắc trời dần dần tối xuống, nhóm Quý Sâm lái xe vào nhà máy, sau đó đóng chặt cửa cuốn, đề phòng có xác sống nào còn sót lại đến đây, tiếp theo mọi người cùng đi kiểm tra nhà máy, sau khi phát hiện không có xác sống, mọi người thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Quý Sâm nhìn quanh mười mấy người có mặt, trầm giọng nói: “Từ hôm nay trở đi, mọi người phải cùng hợp tác đến thành phố A, hy vọng mọi người có thể hòa thuận.”
“Vị này chính là đội trưởng Bạch Cảnh Chi, dị năng hệ lôi, phía sau là các đội viên của anh ấy; đây là Yến Ly, dị năng hệ không gian, bên cạnh chính là người nhà của cậu ấy.” Quý Sâm giới thiệu đơn giản với mọi người một chút, “Thời gian không còn sớm nữa, mọi người nấu cơm chiều đi, chờ lát nữa có thể làm quen một chút.”
Sau khi giải tán tại chỗ, Quý Sâm tìm Yến Ly: “Yến Ly, cho tôi một máy phát điện xăng dầu, chúng ta phải ở đây mấy ngày, không cần bình ắc-quy.”
Yến Ly gật gật đầu, lấy máy phát điện từ trong không gian ra cho Quý Sâm, “Anh muốn đặt ở nơi nào?”
Quý Sâm tìm một vị trí thích hợp, Yến Ly đi qua, giây tiếp theo, trên mặt đất trống rỗng liền xuất hiện một cái máy phát điện lớn.
Các đội viên thấy một màn như vậy: Có máy phát điện luôn! Trâu bò quá!
Yến Ly lấy ra thêm vài thùng chất lỏng đưa cho Quý Sâm, Quý Sâm thêm chất chống đông, nhiên liệu, v.v. vào máy phát điện, sau đó nhấn công tắc, máy phát điện liền thuận lợi khởi động.
Yến Ly thấy thế thì lại lấy ra ba ổ cắm dây dài vài mét từ không gian ra, sau đó nối với máy phát điện.
Đội viên hai đội yên lặng nhìn về phía dị năng hệ không gian nhà mình.
Triệu Hưng Châu và Bộ Thành Nguyệt:…… Không gian của anh ấy/ cô ấy không có nhiều đồ thế đâu! Đừng có nhìn!
Sau khi có điện, Triệu Hưng Châu và Bộ Thành Nguyệt mỗi người lấy đèn bàn từ trong không gian ra kết nối, nhà máy tối tăm lập tức sáng lên ánh sáng nho nhỏ.
Yến Ly mang theo ổ cắm về bên cạnh Yến Hà, sau đó lấy nồi, nước và bếp điện từ trong không gian ra, bọn họ quyết định đêm nay nấu mì gói ăn tạm một chút.
Những người khác ngửi được mùi mì gói từ chỗ của Yến Ly, tức khắc không muốn gặm bánh mì nữa! Bọn họ cũng muốn ăn mì gói! Nhưng mà hình như không có mì gói trong số vật tư bọn họ tìm được ……
Ôn Mộ Sanh mang ý cười: “Mọi người muốn ăn mì gói à?”
Mọi người điên cuồng gật đầu, Ôn Mộ Sanh hơi nhướng mày, “Không thành vấn đề, tôi mời mọi người ăn, đêm nay mọi người phải nghỉ ngơi cho tốt.”
“Nhưng mà anh Châu đâu có mì gói đâu?” Cốc Hi Nhiên thở dài.
“Tôi có.” Ôn Mộ Sanh cười tủm tỉm, trong ánh mắt chờ mong mọi người, hắn đi đến chỗ của Yến Ly, “Tiểu Ly, làm phiền cậu lấy cho tôi mấy mì gói hương vị khác nhau nhé, cảm ơn ~”
Yến Ly dễ dàng tìm được mì gói từ đống đồ bọn họ gửi ở chỗ cậu, lấy ra sáu túi mì ăn liền lớn, mỗi túi có năm túi nhỏ.
Yến Ly đưa ba túi cho Ôn Mộ Sanh, sau đó lại đưa ba túi còn lại cho Bạch Cảnh Chi, cuối cùng trở lại chỗ ngồi của mình tiếp tục ngoan ngoãn ăn mì.
Các đội viên hai đội sửng sốt, sau đó không thể tin mà nhìn về phía đội trưởng nhà mình, khuôn mặt vô cùng đau đớn, quá cầm thú! Bọn họ thế mà mặt dày mày dạn đi lấy đồ ăn của người khác như thế!!! Chẳng lẽ…… Yến Ly gia nhập cũng là vì bị đội trưởng ép sao?!
Ôn Mộ Sanh nhìn đến vẻ mặt chán ghét của các đội viên, bị chọc cười: “Mọi người nghĩ cái gì đấy? Đây là đồ ăn của chúng tôi, trước đó khi đến trung tâm thương mại Nông Mậu cùng với Tiểu Ly tìm được, chỉ là Tiểu Ly giữ giúp chúng tôi mà thôi.”
Bên kia Bộ Thành Dương lập tức nhớ tới chuyện xảy ra ở trung tâm thương mại Nông Mậu, vẻ mặt cảm động mà nhìn Yến Ly, anh Yến Ly quả nhiên là người tốt, không chỉ có cứu cậu ta, còn giúp đội trưởng giữ vật tư! Tuy rằng không thể thành đàn em của anh Yến Ly, nhưng anh Yến Ly mãi mãi là đại ca của cậu ta!
Yến Ly cảm nhận được mọi ánh mắt đang nhìn về phía mình:……
Mọi người vui vẻ ăn xong mì ăn rồi ngồi dưới đất nghỉ ngơi, lúc này, một số người ánh mắt chuyển qua phía Yến Ly, thèm nhỏ dãi mà nhìn chằm chằm kem ở trong tay của Yến Ly và táo trong tay Yến Hà.
Ăn mì gói xong còn có đồ ăn vặt và trái cây?! Đây là cuộc sống xa xỉ gì đây?!
Ánh mắt khát vọng của bọn họ lập tức lia phía đội trưởng nhà mình, có khi nào đội trưởng của mình cũng có hay không ……?
Ôn Mộ Sanh ôn hòa cười cười: “Đừng mơ nữa, không có đâu.”
Bạch Cảnh Chi trực tiếp nhắm mắt lại nghỉ ngơi, hoàn toàn không định để ý tới Bộ Thành Dương vẻ mặt chờ mong nhìn hắn, may mà mấy đội viên khác đều rất trưởng thành hiểu chuyện, sẽ không làm phiền hắn.
Yến Ly nhận thấy được những người khác ánh mắt, do dự một chút, cậu có rất nhiều đồ ăn vặt trong không gian, nếu những người này là đội viên của nhóm Quý Sâm, sau này còn phải đồng hành cùng nhau, cậu cũng nên tạo mối quan hệ tốt với bọn họ nhỉ?
Yến Ly lấy một ít kem và trái cây từ trong tủ lạnh ở nhà gỗ cho vào túi rồi đi về phía những người khác.