Chương 19: Lời mời tổ đội của Liễu Tinh

Ngày hôm sau, Liễu Tinh tìm được nhóm hàng xóm trong chung cư cùng lập đội đi ra ngoài tìm đồ ăn.

“Tôi có thể gia nhập với mọi người không?” Liễu Tinh nhỏ giọng hỏi.

“Cái này……” Mầy người đàn ông trong đội đều có chút do dự, dẫu sao trông Liễu Tinh quá gầy yếu.

“Tôi là dị năng hệ chữa trị, tôi có thể chữa thương cho mọi người!” Liễu Tinh chân thành nhìn mọi người, cầu xin nói, “Dị năng của tôi còn có thể chữa vết thương do xác sống gây ra, dẫn tôi theo thì mọi người không cần sợ bị xác sống cào bị thương nữa.’’

“Thật sao?!” Mọi người tức khắc ồ lên, kinh ngạc mà nhìn Liễu Tinh.

Nếu thực sự có loại dị năng này, vậy thì bọn họ sẽ yên tâm hơn rất nhiều!

“Thật đó, xin hãy tin tôi.” Liễu Tinh lộ ra vẻ bất an, “Nhưng mọi người cũng thấy đấy, cơ thể tôi khá yếu, cho nên nếu gia nhập với mọi người, có thể cần mọi người bảo vệ tôi, nhưng tôi sẽ dốc hết sức chữa cho mọi người, mọi người chỉ cần chia cho tôi một ít đồ ăn là được!”

“Dị năng của cậu có thật không? Tôi chưa từng nghe nói đến dị năng này……” Có người trong đội nghi ngờ, dẫu sao cũng phải chia đồ ăn của mình cho gười khác, mọi người đều sẽ có chút bất mãn.

“Là thật đó, bởi vì loại dị năng này vô cùng hiếm, cho nên không thường nhìn thấy lắm.” Liễu Tinh lộ ra vẻ mặt lã chã chực khóc, “Nếu, nếu mọi người không tin tôi, hôm nay tôi sẽ ra ngoài cùng mọi người, nếu tôi thật sự có thể chữa trị thì mọi người mới chia cho tôi một ít thức ăn, như vậy được không?”

Vẻ tủi thân đáng thương của Liễu Tinh làm cho mọi người đều trầm mặc, dù sao cũng là hàng xóm, bọn họ cũng không thể từ chối, cho nên đã đồng ý.

Mà kết quả cũng làm cho bọn họ vui mừng khôn xiết, Liễu Tinh thật sự có thể chữa vết thương!

Bọn họ gặp một đội khác ở gần siêu thị nhỏ, trong đội của đối phương có một người đàn ông bị xác sống cắn vào cánh tay, khi mọi người đang chuẩn bị gϊếŧ anh ta, Liễu Tinh đứng ra nói có thể chữa được, sau đó liền dùng dị năng chữa cánh tay đã biến thành xanh tím! Người đàn ông không có biến thành xác sống, khóc lóc thảm thiết mà cảm ơn Liễu Tinh.

Liễu Tinh rụt rè mà tỏ vẻ không cần cám ơn, mọi người chung quanh chứng kiến dị năng hệ chữa trị của Liễu Tinh đều không khỏi đổ xô đến Liễu Tinh vừa tốt tình vừa có dị năng hiếm, tranh nhau mời gã gia nhập đội của bọn họ.

Liễu Tinh có chút ngại ngùng, uyển chuyển mà từ chối mọi người, tỏ vẻ trước mắt chỉ muốn cùng đội với người trong chung cư.

Chẳng bao lâu, dị năng của Liễu Tinh đã bị truyền ra ngoài, càng ngày càng nhiều người muốn làm quen với Liễu Tinh, nhóm hàng xóm chung cư đi ra ngoài tìm đồ ăn cũng không ai cướp của bọn họ, bởi vì không có ai muốn làm mất lòng người có dị năng hệ chữa trị.

“Thu hoạch hai ngày nay phong phú thật.’’ Trở lại tòa nhà chung cư, mọi người gϊếŧ xác sống cả người chật vật đều nhịn không được vui vẻ cảm thán.

“Cũng nhờ có Tiểu Tinh!” Một người đàn ông trong đó nhìn Liễu Tinh sạch sẽ không dính miếng máu nào bằng ánh mắt ngưỡng mộ, đối phương tựa như thiên sứ tốt bụng nhất trên đời, hạ phàm để cứu bọn họ.

Mọi người sôi nổi khen công lao của Liễu Tinh, Liễu Tinh mím môi ngại ngùng cười cười.

Lúc này, cửa tòa nhà chung cư bị đẩy ra, Yến Ly gió bụi mệt mỏi đi vào.

Yến Ly nhìn thấy nhóm hàng xóm, nhất là khi nhìn thấy Liễu Tinh thì tức khắc dừng bước.

“Yến Ly, trùng hợp quá, cậu cũng mới về sao.” Chú nhiệt tình chào hỏi Yến Ly.

“Vâng.” Yến Ly thấp giọng đáp.

Những người khác theo thói quen nhìn ba lô của Yến Ly, phát hiện ba lô của đối phương vẫn lép xẹp như vậy, vừa có chút thương hại đối phương lại vừa cảm thấy có chút đắc ý ở trong lòng, may mắn bọn họ không phải một mình, nếu không sẽ rơi vào kết cục giống như Yến Ly rồi.

Yến Ly lười đi để ý đến ánh mắt trịch thượng khó hiểu của đám người này, khi đang định rời đi, ông chú lại đột nhiên gọi cậu lại.

“Yến Ly, cậu muốn gia nhập với chúng tôi không? Có bạn đồng hành thì sẽ an toàn hơn một chút.” Ông chú quan tâm mà nhìn Yến Ly, ông nhìn Yến Ly cô độc một mình đi ra ngoài tìm thức ăn, luôn có chút lo lắng.

Những người khác nghe ông chú nói thì ngẩn người, trên mặt có chút không muốn, số người càng nhiều, đồ ăn bọn họ được chia sẽ càng ít, huống chi Yến Ly không có dị năng gì, không giống Liễu Tinh có thể giúp ơn lớn như thế, dựa vào đâu để cậu ta gia nhập với bọn họ?

“Cảm ơn chú.” Yến Ly mỉm cười với ông chú, “Không cần đâu ạ……”

Yến Ly còn chưa nói xong, Liễu Tinh đứng một bên cắt ngang lời cậu, “Tôi cũng cảm thấy có thể cho Yến Ly gia nhập với cũng chúng ta, tuy rằng cậu ấy không có dị năng, nhưng mọi người cùng đồng tâm hiệp lực thì nhất định có thể sống sót.”

Liễu Tinh cười ôn hòa nói, chân thành tha thiết mà nhìn Yến Ly.

Những người khác nghe được Liễu Tinh nói như vậy, tuy rằng trong lòng vẫn có chút miễn cưỡng, nhưng cũng đồng loạt phụ họa theo Liễu Tinh.

“Liễu Tinh nói cũng có lý……”

“Không hổ là Tiểu Tinh, tâm địa lương thiện quá.”

…………

Yến Ly hơi nhếch môi, nội tâm cười lạnh, cậu quá quen với chiêu này rồi, y chang lúc đối phương tiếp cận cậu ở kiếp trước.

“Không cần.” Yến Ly lạnh nhạt nói.

Mọi người tức khắc ngây ngẩn cả người, vậy mà cậu ta từ chối sao?!

Liễu Tinh không nghĩ tới Yến Ly lại lạnh nhạt như vậy, trên mặt có chút buồn buồn, “Cậu đã tìm được đội khác rồi sao?”

Nhìn thấy dáng vẻ buồn của Liễu Tinh, người chung quanh vội vàng an ủi.

“Cậu ta không có dị năng, sao có đội nào chịu cho cậu ta gia nhập?”

“Nếu cậu ta đã không muốn gia nhập thì cứ mặc kệ cậu ta, Liễu Tinh, cậu đừng quan tâm cậu ta.”

Liễu Tinh nói làm cho Yến Ly nhớ tới lời mời tổ đội của nhóm Quý Sâm, mấy ngày nay còn chưa nghĩ ra được kết quả, tức khắc càng phiền lòng, cậu lạnh giọng quăng ra một câu, “Không có, tôi thích một mình.”, sau đó đi thẳng lên lầu.

Để lại Liễu Tinh vẻ mặt tủi thân đau lòng và mọi người xung quanh vội vàng an ủi Liễu Tinh.

Liễu Tinh nghe mọi người chỉ trích Yến Ly thì tâm trạng liền cực kỳ tốt; tuy rằng Yến Ly cũng không gia nhập đội theo kế hoạch của gã, nhưng mọi người đều bắt đầu ghét cậu rồi, tốt quá đi ~ gã phải cố gắng làm cho càng nhiều người thích mình, sau đó, làm cho bọn họ đều ghét Yến Ly!

Liễu Tinh càng thêm để tâm chữa trị cho người khác, cho dù là đội của gã, hay là đội khác, chỉ cần gã nhìn thấy có người bị thương thì sẽ ôn hòa mà tiến hành chữa trị cho bọn họ , vì thế, Liễu Tinh càng lúc càng nổi tiếng trong thành phố này, hầu hết mọi người đều cực kỳ thích gã.

Hôm nay, nhóm Liễu Tinh nhìn thấy vô số sấm sét dữ dội từ giữa không trung bổ xuống con phố bên cạnh, khí thế làm cho người ta sợ hãi tựa như có thể xé rách cảbầu trời!

“Đó là cái gì……” Liễu Tinh có chút sợ hãi hỏi.

“Đó là Bạch Cảnh Chi, dị năng hệ lôi, một người rất đáng sợ……” Có người lên tiếng, trong giọng nói mang theo mười phần kính sợ, “Một mình anh ta có thể gϊếŧ trăm con xác sống một cách nhẹ nhàng, không ai dám trêu chọc gì anh ta cả……”

Cho dù cách một khoảng, Liễu Tinh vẫn nhìn thấy được người đàn ông lạnh lùng hờ hững đứng ở trung tâm sấm sét, đối phương bị xác sống vây quanh, lại không hề sợ một chút nào, ngón tay khẽ nhúc nhích, sét liền đánh chết toàn bộ xác sống!

Trái tim Liễu Tinh không khỏi đập điên cuồng, nếu người đàn ông hùng mạnh mà lạnh lùng kia có thể bảo vệ gã thì tốt biết mấy…… Dị năng hệ chữa trị quý hiếm của gã tồn tại là vì chữa cho những nhân vật lớn như Bạch Cảnh Chi này đây!

Rời khỏi khu vực của Bạch Cảnh Chi, Liễu Tinh vẫn chưa bình tĩnh được, sau nghĩ cách tiếp cận Bạch Cảnh Chi.

Đoàn người đi vào một siêu thị, vừa bước vào đã ngây ngẩn cả người, ột số lượng lớn thi thể xác sống ằm rải rác khắp nơi, có trên người xác sống bốc cháy, có kết băng, còn có bị dây leo đâm thủng bộ não…… siêu thị thành một mớ hỗn độn.

Nhiều xác sống bị xử lý như vậy?! Đội này có bao nhiêu người thế……

“Mọi người là?” Lúc này, bốn người bước ra từ siêu thị, bọn họ nhìn thấy đoàn người Liễu Tinh đứng ở cửa siêu thị thì dừng bước chân.