Chương 100: May mà có em

“Tiểu Ly……”

Yến Ly nghe được Quý Sâm nhẹ giọng gọi tên mình, mệt mỏi mở mắt ra thì nhìn thấy Quý Sâm cúi xuống nhẹ nhàng hôn lên môi của cậu.

“Chúng ta thắng rồi.” Hai tròng mắt sâu thẳm của Quý Sâm mang theo ý cười nhàn nhạt.

“Cũng nhờ có Tiểu Ly.” Ôn Mộ Sanh chen Quý Sâm, sau đó thò qua hôn nhẹ lên đôi mắt còn buồn ngủ của cậu.

Bạch Cảnh Chi không nói hai lời, trực tiếp giành lấy Yến Ly ôm vào trong ngực.

Ôn Mộ Sanh nghiến răng nghiến lợi mà trừng Bạch Cảnh Chi: “Anh, cái tên này……!”

Yến Ly nghe tiếng ồn ào của bọn họ, không khỏi hơi mím môi cười khẽ, cả người tức khắc yên tâm lại, dựa vào trong lòng ngực của người đàn ông, chìm vào giấc ngủ sâu.

——

Thủy triều xác sống lần này được mọi người trong căn cứ cùng đồng lòng đẩy lùi, trước căn cứ có một đống thi thể xác sống, Quý Sâm dẫn theo một số người dị năng hệ hỏa đốt rụi toàn bộ thi thể này

Hầu hết xác sống ở thành phố A đều đã bị tiêu diệt, đám xác sống còn lại cũng bị giải quyết rất nhanh, thành phố A trở thành thành phố an toàn duy nhất không có xác sống trong cả nước, mọi người bắt đầu rời khỏi căn cứ trở về sửa chữa nhà cửa ở trong thành phố, cũng bắt đầu trợ giúp gϊếŧ xác sống ở mấy thành phố khác.

Thuốc bổ sung dị năng và thuốc chữa trị mà Tiêu Minh Quân phát minh cũng truyền đến các thành phố khác, có hai thứ này, tỷ lệ tử vong của người dị năng và người bình thường đã giảm đi rất nhiều; qua thêm mấy tháng, một số hạt giống lương thực rau cải và lúa mì được Tiêu Minh Quân và nhóm Lâm Thư Thần cải tiến cũng đã có thể bắt đầu sinh trưởng trên đất bình thường.

Đội của Quý Sâm Ôn Mộ Sanh và Bạch Cảnh Chi đã trở thành đội dị năng mạnh nhất, bọn họ chịu trách nhiệm dọn xác sống ở các thành phố khác, Yến Ly và Cố Dư cũng gia nhập với bọn họ; hễ là từng nhìn thấy cảnh tượng bọn họ chiến đấu với xác sống thì mọi người đều sẽ có cùng một vẻ mặt trợn mắt há hốc mồm.

Dị năng vô cùng hùng mạnh thì không cần phải nói rồi, xác sống quả thực y như con kiến dễ dàng bị nghiền chết ở trong tay bọn họ, nhưng mà cách chiến đấu kỳ lạ nhất, vẫn là dị năng hệ không gian tên Yến Ly ở trong đội của bọn họ!

Khi những người khác thu hút tập trung tất cả xác sống lại, người có dị năng hệ không gian đó đưa tay chạm vào xác sống, sau đó, cảnh tượng làm cho người ta phải kinh ngạc xuất hiện.

Các xác sống dần dần bị ánh sáng trắng nuốt chửng, hễ là xác sống nào tiếp xúc với ánh sáng trắng thì cũng đều sẽ ngã xuống trong vài giây, biến thành một bộ thi thể bình thường, tinh hạch trong đầu chúng nó cũng sẽ không cánh mà bay!

Mọi người suy đoán dị năng của Yến Ly khá đặc biệt, có thể trực tiếp hấp thu tinh hạch trong não của xác sống, những người khác còn có đủ loại suy đoán khác, nhưng cho dù dị năng của Yến Ly là cái gì thì cũng không ảnh hưởng đến sự tôn sùng của mọi người đối với cả đội của cậu.

Lần lượt từng thành phố đều trở lại bình thường, xác sống ở hết thành phố này đến thành phố khác đều bị tiêu diệt, tuy rằng cả nước còn có rất nhiều thành phố, nhưng nguồn sức mạnh dần dần lan rộng từ thành phố A đã mang đến bình minh hy vọng cho những nơi khác; nhóm dị năng ở thành phố khác cũng đoàn kết lại, cố gắng gϊếŧ xác sống, chờ đợi đến ngày thế giới sẽ trở lại bình thường.

“Đi thôi, chúng ta đến thành phố tiếp theo.” Quý Sâm nhìn về phía các đội viên của hắn, trầm giọng nói.

“Rõ!” Cốc Hi Nhiên và Bộ Thành Dương vẫy tay chào mọi người trong thành phố này, vui vẻ bước ra khỏi căn cứ, người trong căn cứ cũng đuổi theo đi ra, bên ngoài đã không còn xác sống, bọn họ có thể ra khỏi căn cứ bất cứ lúc nào.

Quý Sâm Ôn Mộ Sanh và Bạch Cảnh Chi đi đến bên cạnh Yến Ly, cùng cậu đi ra ngoài.

Yến Ly nhìn nụ cười thoải mái trên mặt mọi người, không khỏi mỉm cười.

Kiếp này, cậu không chỉ cứu được mẹ của mình, cứu được Lâm Thư Thần Cố Dư và Tiêu Minh Quân, mà còn cứu rất nhiều người sợ tận thế giống như cậu ở kiếp trước.

Hơn nữa, bên cạnh cậu còn có người mà cậu yêu nhất……

Yến Ly chủ động nắm chặt tay của mấy người đàn ông, không quan tâm ánh mắt của những người khác, cậu nhẹ nhàng trao cái hôn dịu dàng cho ba người, khuôn mặt có chút nóng lên mà nhỏ giọng nói: “Cảm ơn các anh.”

Mấy người đàn ông có chút kinh ngạc, ngay sau đó phản ứng lại, cười ôm eo cậu, trao lại cho cậu nụ hôn lưu luyến và dịu dàng nhất trong tiếng ồn ảo của mọi người.

Tuy rằng thế giới này có chút nguy hiểm và tồi tệ, nhưng may mà có em ở bên cạnh tụi anh.

End.