Chương 38

Editor: Hannah

Nàng nghĩ nghĩ, mặc dù không biết Lý Quốc Công vì sao không tự mình đi mời thái y, lại muốn mượn thái y của nàng, nhưng nàng dùng sức, kiên định lắc lắc cái đầu nhỏ.

"Đại cữu cữu biết cháu thiện lương. . . Cháu không chịu?" Lý Quốc Công không dám tin nhìn Yến Ninh vậy mà dámcự tuyệtông ta.

Yến Ninh ăn dùng ở đều là dùng của ông, vậy mà bây giờ không cho ông mượn thái y?

"A Ninh, cháu!"

Yến Ninh cảm thấy bản thân cực kì suy yếu, nhưng vẫn dùng đôi mắt phiếm lệ quang chăm chú nhìn Lý Quốc Công.

Chuyện lấy ơn báo oán nàng sẽ không làm.

Ở kiếp trước, do nàng đối xử với Khương Hoàn quá khoan dung, bởi vậy nên mới nhận nhiều tổn thương như vậy.

Một thế này, nàng một điểm đối Khương Hoàn thiện ý đều không có.

"A Ninh, A Hoàn biểu tỷ của cháu rất đáng thương! Mà, mà nàng lại là nữ nhi của ta, cháu. . ." Đây không phải Bạch Nhãn Lang thì là gì?

Ông ta nuôi dưỡng Yến Ninh đến khi lớn như thế này, bây giờ, nữ nhi của ông ta gặp thương tổn như thế, Yến Ninh vậy mà thấy chết không cứu?

"A Ninh, cháu không rõ. Bây giờ Vương Gia đã lên tiếng, khiến A Hoàn phải bị bệnh nghiêm trọng như cháu mới có thể mời đại phu. Cháu suy nghĩ một chút, A Hoàn biểu tỷ của cháu đáng thương cỡ nào cơ chứ!" Lý Quốc Công chưa từ bỏ ý định, còn hi vọng dùng sự cực khổ bây giờ của Khương Hoàn khiến Yến Ninh mềm lòng.



Thế nhưng Yến Ninh lại trợn tròn đôi mắt sương mù mông lung.

Nàng nhìn Lý Quốc Công đang gấp đến độ khuôn mặt anh tuấn có chút vặn vẹo anh tuấn, nghĩ tới hóa ra Sở Vương lại còn phân phó thế này, không biết vì cái gì, trong lòng có chút vui vẻ.

Nàng chỉ cảm thấy bệnh của mình vì những lời này của Lý Quốc Công mà tốt lên rất nhiều, vùi gương mặt vào trong ngực ấm áp mềm mại của A Dung, níu lấy vạt áo đại biểu tỷ nhà mình, len lén cong đôi mắt cười lên.

Nàng không tin lầm người.

Vương Gia. . .

Hóa ra thật sự là người rất tốt rất tốt.

"Phụ thân, A Ninh mềm lòng, phụ thân ép buộc muội ấy không thích hợp đâu."

Tưởng Yến Ninh sợ Lý Quốc Công nên bây giờ mới núp trong ngực của mình run lẩy bẩy, A Dung bình tĩnh nói.

"Ta buộc nàng? Ta buộc nàng cái gì chứ?" Lý Quốc Công không dám tin hỏi.

Ông ta bức Yến Ninh cái gì?

Cứu nữ nhi của ông ta, đây cũng gọi bức bách?

"Phụ thân, ngài đau lòng Khương Hoàn, có phải cũng nên nhìn A Ninh của chúng ta?" Quả thực A Dung không thể nhịn được nữa, nàng luôn biết phụ thân bất công, trong hơn mười năm dài dằng dặc, bên trong cuộc sống của nàng chưa bao giờ có ký ức khi Lý Quốc Công đối xử có nửa phần từ ái với huynh muội họ, cũng không thương yêu đối với mẫu thân nàng.



Rõ ràng năm đó người làm sai là Lý Quốc Công và Sở Thị, nhưng mà ở trong lòng Lý Quốc Công, dường như mẫu thân nàng Lý Quốc Công phu nhân mới là người làm sai. . . Đúng vậy, Lý Quốc Công phu nhân thật sự làm sai. Nàng sai vì còn sống tốt lành, không chết vì khó sinh vào năm đó, không phá hủy hi vọng tranh thủ thời gian bà ấy chết mà có thể làm kế thất Lý Quốc Công Phủ của Sở Thị, cuối cùng chỉ có thể làm một ngoại thất mà mọi người kinh thường.

Thế nhưng A Dung không nghĩ tới, vậy mà Lý Quốc Công lãnh khốc đến nước này.

Khương Hoàn phát sốt khiến ông ta đau lòng không chịu được, thế nhưng Lý Quốc Công có nghĩ tới hay không, Khương Hoàn sốt cao cũng là chuyện mà Yến Ninh đang trải qua.

Yến Ninh sốt cao Lý Quốc Công không đau lòng.

Thế nhưng Khương Hoàn phát sốt, Lý Quốc Công lại ở chỗ này chỉ trích Yến Ninh?

"A Ninh không phải nhanh chóng khỏi hẳn bệnh rồi sao? Mà lại có lão đại nhân Thái y viện xem bệnh. Thế nhưng A Hoàn không có gì cả." Lý Quốc Công đối với Yến Ninh có mười phần thất vọng.

Yến Ninh là bé gái nhỏ mồ côi, nhiều năm như vậy ở trong Lý Quốc Công phủ, hết thảy chi phí đều do Lý Quốc Công Phủ chịu.

Thế nhưng bây giờ lại. . .

"Quốc Công Gia, Quốc Công Gia!" Ngay khi Lý Quốc Công muốn bảo Yến Ninh đưa một thái y cho ông ta, bên người đã có người khách khí nhỏ giọng gọi ông ta ra ngoài.

Hạ nhân bởi vì nơi đây là gian phòng của Lý Quốc Công phu nhân, nên không dám tiến vào, chỉ dám ở ngoài cửa gọi ông ta.

"Làm sao rồi?" Lý Quốc Công đi ra ngoài hỏi.

"Quốc Công Gia, không tốt! Lão thái thái đã biết tất cả!" Thấy sắc mặt Lý Quốc Công hơi đổi một chút, người hầu sợ hãi nói, "Lão thái thái biết Vương Gia đã xử trí Hoàn cô nương, thì nói Vương Gia làm rất đúng. Còn nói, còn nói không cho phép Hoàn cô nương ở lại bên trong, bởi vậy Quốc Công Phủ nên gọi người lôi Hoàn cô nương ra ngoài, đưa ra bên ngoài."