Chương 44:

Đại phu nhân nói như vậy, mọi người kinh ngạc không thôi, rất nhanh lại cảm thấy rất hợp lý.

Xuất hiện lời đồn về việc đại sư phê mệnh Thiên Sát Cô Tinh như này, ai còn sẽ chấp nhận cho một khắc tinh vào trong phủ của mình? Tiểu môn tiểu hộ còn đang sợ hãi, huống chi là quyền quý thế gia như phủ An Quốc Hầu?

Nếu như lời đồn là thật, chỉ sợ sẽ đuổi người ngay tức khắc, tránh dẫn đến tai hoạ gì đó.

Nghe vậy, Khương Thanh Dao nhíu mày lại, nghênh đón ánh mắt của Lý thị, không nhanh không chậm nói: "Chỉ sợ rằng đại phu nhân đã nghe được lời đồn thổi không thật nào đó, chỉ là lời đồn thì không thể tin, mệnh số của thế gia vọng tộc há lại có thể nắm giữ trong tay một người?"

"Hơn nữa ta tự hỏi mình làm gì có năng lực lớn như vậy, có thể ảnh hưởng đến khí vận của cả gia tộc? Huống hồ cái gọi là đại sư phê mệnh, trước đây ta không biết, cũng chưa từng gặp đại sư nào cả."

"Việc này đại khái là có người cố ý truyền ra lời đồn, châm ngòi ly gián quan hệ giữa hai nhà."

Lý thị có phần nghi ngờ: "Thật sự là có người nói nhảm sao?"

Mọi người nghị luận sôi nổi, những giọng điệu bất đồng vang lên.

"Cũng không phải không có khả năng này, nếu không sao lại cứ phải chọn vào ngày tiến hành tang lễ cho Hầu gia."

"Nếu thật sự là như vậy, người kia thật sự đáng giận, bỏ đá xuống giếng, khiến người khác khinh thường."

"Ta đã nói mà, nào có phê mệnh ác độc như vậy? Cái gì mà Thiên Sát Cô Tinh, ôn thần chuyển thế, nếu thật sự là như vậy, người của phủ Ninh Viễn Bá còn có thể yên lành đứng ở chỗ này hay sao?"

"Có điều sao ta lại nghe nói đích nữ của phủ Ninh Viễn Bá khắc chết thân mẫu... Việc này cũng không phải là giả?"

Dư luận bắt đầu chuyển biến xấu, Khương Ngật Tùng nắm lấy cơ hội này, ngượng ngùng nói: "Chư vị, chuyện phê mệnh là giả không có thật, chúng ta chưa từng gặp đại sư gì cả, chẳng lẽ bất cứ một người nào đến nói hươu nói vượn vài câu đều có thể trở thành sự thật sao?"

Bầu không khí được xoa dịu đi rất nhiều.

Hạ lão phu nhân được ma ma đỡ đi tới, sự việc vừa rồi bà ấy đều nhìn thấy, đối mặt với sự hùng hổ dọa người của Lý thị, Khương Thanh Dao không hoảng không loạn, trả lời rõ ràng, bà ấy thật sự là càng lúc càng yêu thích tính cách của cô nương này.

Bên ngoài đều nói Khương đại tiểu thư tính tình nhu nhược, dịu dàng yếu đuối, nhưng tiếp xúc mấy lần, bà ấy lại cảm thấy tiểu cô nương chín chắn bình tĩnh, dựa vào lí lẽ để biện luận, có một sự dẻo dai mà một cô nương bình thường không có.

Hạ lão phu nhân bảo bà tử đưa hương cho Khương Thanh Dao, bà ấy vừa tỏ thái độ như thế, Lý thị cùng những thân thích khác cũng không tiện nói thêm điều gì.

Hạ Hoài Hiên đứng cách đó không xa nhắm mắt lại, có hơi thất vọng.

Việc này cứ bỏ qua như vậy? Vừa rồi không phải nói sẽ hủy hôn sao?

Khương Vận Tuyết sốt ruột, đây không phải kết quả mà nàng ta muốn!

Nàng ta tuyệt đối không cho phép Khương Thanh Dao vượt mặt mình.

"Đây không phải là lời đồn, đại sư phê mệnh là thật!" Khương Vận Tuyết tránh thoát khỏi tay Hứa thị, xông ra ngoài lớn tiếng nói.

Sợ người khác không tin, nàng ta nói ngay lập tức: "Là mẫu thân của ta chính miệng nói cho ta biết, chuyện năm đó, tổ mẫu và phụ thân đều biết!"

"Chỉ có thiêu lửa cúng tế mới có thể hóa giải tai hoạ diệt trừ tai tinh, tổ mẫu phụ thân còn động tâm muốn thiêu chết tỷ tỷ nữa!"

Mọi người ở đây trợn mắt há mồm, hai mặt nhìn nhau.

Lại là thật?

Thiêu lửa cúng tế... Thiêu chết nàng?

Cho dù lời đồn là thật, thiêu chết nữ nhi ruột cũng quá là độc ác vô tình.

Khương Thanh Dao nhìn Khương Vận Tuyết như nhìn một kẻ ngu ngốc, người muội muội này của nàng thực sự ngu xuẩn đến đáng sợ, gϊếŧ địch một vạn hại mình tám trăm.

Hứa thị trợn tròn mắt, kêu lên kinh ngạc: "Tuyết nhi con lại nói linh tinh gì thế?"

Bà ta cứ như vậy bị nữ nhi bán đứng.

Hôn ước mà bị huỷ bỏ, Hứa thị đối mặt với lửa giận của Khương Ngật Tùng và Khương lão phu nhân, đây không phải là thứ mà bà ta có thể chống đỡ được, bà ta chính là tội nhân của phủ Ninh Viễn Bá rồi.

Hứa thị thật sự nghi ngờ có phải đầu óc của nữ nhi bị moi ra hết rồi không? Hay là nàng ta căn bản không có thứ này?