"Muốn cho ta nguôi giận?" Khương Thanh Dao chậm rãi nhíu mày, "Được thôi, tối nay phòng chứa củi nhỏ phía sau Từ Ân tự, không gặp không về."
Hạ Hoài Hiên có chút không dám tin tưởng, nàng đây là muốn cùng hắn ta...
Hắn ta sảng khoái đáp ứng, trên đường trở về An Quốc Hầu phủ tâm tình rất tốt.
Đời này, hắn ta sẽ không lạnh nhạt với nàng nữa, sẽ không nghe theo lời đại sư phê mệnh, Thiên Sát Cô Tinh cho Khương Thanh Dao mà Dung Nhi kể lại.
Đều là vì lời đồn kia, kiếp trước hắn ta và Thanh Dao thành hôn bảy năm chưa động phòng, còn nói dối là mình không thể sinh con.
Sau này hắn ta biết được mẫu thân của Khương Thanh Dao căn bản không phải do nàng khắc chết, có thể thấy được lời của đại sư cũng không nhất định là đúng. Kiếp này hắn ta sẽ đền bù tiếc nuối kiếp trước, yêu thương Thanh Dao thật tốt.
Đương nhiên, Hạ Hoài Hiên không có ý định nhúng tay vào chuyện Tiết gia, liên quan đến tranh đấu hoàng quyền, đây không phải là chuyện hắn ta có thể nhúng tay.
Phải thừa dịp trước khi Tiết gia bị diệt, lợi dụng Tiết gia trợ lực cho mình tốt hơn.
Hắn ta cũng không lo lắng Thanh Dao sẽ lục đυ.c với mình, chờ hai người bọn họ có ba đến năm đứa con, tâm tư Thanh Dao tự nhiên sẽ ở trên người con của bọn họ, cũng không rảnh bận tâm đến Tiết gia.
"Ta biết ngay mà, mấy ngày nay nàng cố ý lạnh nhạt với ta, chỉ là để bản thế tử hối hận." Hạ Hoài Hiên lẩm bẩm, khóe môi nhịn không được nhếch lên.
Đời trước hắn ta không có được tấm thân của nàng, Khương Thanh Dao liền đem trái tim chân thành dâng cho hắn, chờ đêm nay hắn ta có được người của nàng, nàng còn không càng thêm móc tim móc phổi một lòng với hắn ta hay sao?
Buổi tối, trăng lên ngọn liễu.
"Biểu tiểu thư không thấy đâu, không ở trong phủ."
Hạ nhân trong phủ phát hiện Tần Ngọc Dung không thấy tăm hơi, nhanh chóng bẩm báo cho Khương lão phu nhân, lo lắng biểu tiểu thư gặp bất trắc.
Khương lão phu nhân hỏi nha hoàn hầu hạ Tần Ngọc Dung, nha hoàn bối rối, "Biểu tiểu thư đi Từ Ân tự, nàng muốn đi ngăn cản đại tiểu thư hẹn hò cùng Thế tử!"
"Thật sự là nghiệt chướng, Phật môn tịnh địa, Thanh Dao nàng làm sao dám câu dẫn Thế tử ở nơi đó tư thông phá hư quy củ?" Trán Khương lão phu nhân nổi gân xanh, lập tức mang người tiến đến Từ Ân tự.
Khương Ngật Tùng vốn dĩ đang ôm một bụng oán khí, biết Khương Thanh Dao làm ra loại chuyện như hẹn hò ở Phật môn, ảnh hưởng đến thanh danh của hai nhà, còn lo lắng bị kẻ thù chính trị dâng tấu chương tố cáo ông ta.
"Nghiệt nữ, phá hư giới luật thanh quy, chờ bắt nàng trở về, vi phụ nhất định lấy gia pháp hầu hạ!"
Khương Thanh Dao liên lụy Khương Hi Trạch bị phạt, Khương lão phu nhân đã sớm ghi hận trong lòng, lãnh khốc nói: "Đúng, lão thân là người đầu tiên tuyệt không khoan dung!"
Nhất định phải phạt thật nặng, trả lại cho Hi Trạch gấp mười gấp trăm lần!
Hứa thị nghe vậy, trong lòng mừng rỡ, không nghĩ tới Khương Thanh Dao lần này ngã xuống, quả nhiên là một chữ tình khó qua ải.
Khương Vận Tuyết tươi cười rạng rỡ, miệng cười đến nứt ra, bĩu môi nói: "Tỷ tỷ làm ra loại chuyện xấu này, không để ý đến thanh danh Ninh Viễn bá phủ, phụ thân nên đá nàng ra khỏi gia phả, đoạn tuyệt quan hệ, để cho nàng cắt tóc làm ni mới tốt."
Khương Ngật Tùng có chút động tâm, lại nhớ thương hôn ước cùng An Quốc Hầu phủ, "Để rồi nói sau."
Một đám người Ninh Viễn Bá phủ chạy tới Từ Ân tự, một bên khác, người của An Quốc Hầu phủ cũng phát giác thế tử không thấy đâu, cũng đang trên đường tới.
"Hoài Hiên hồ đồ, hắn làm như vậy thì mặt mũi An Quốc Hầu phủ chúng ta biết để vào đâu?" Đại phu nhân Hạ gia Lý thị chau mày, ảnh hưởng đến nhi tử nàng về sau lấy vợ thì làm sao bây giờ?