Chương 9: Người tài trong tương lai

Lê Cảnh Hành từ tiếng lòng của Trì Dạng đã biết đầu đuôi câu chuyện, nhưng mà quá trình nên có vẫn phải có, hắn chậm rãi mở miệng hỏi.

"Nói xem, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"

Huynh trưởng của cô nương kia chắp tay thi lễ, giọng rưng rưng kể lại, "Bẩm điện hạ, ba ngày trước, tiểu muội của thảo dân đi bán khăn tay ở đầu đường, vô ý bị một nam tử kêu Chu Văn nhìn trúng. Hắn ta thế nhưng bất chấp sự phản kháng của muội ấy mà mang người vào phủ làm bẩn!"

"Xong việc, tiểu muội không thể chịu được nhục nhã, đã treo cổ trên trần nhà tự tử. Thảo dân và cha mẹ cáo lên Kinh Triệu Phủ, Lâm đại nhân lại lấy lý do đây là việc nhà của điện hạ ông ta không dám nhúng tay, bảo thảo dân đến phủ Thái Tử giải oan!"

"Thảo ân biết rõ Thái Tử công chính nghiêm minh, là ác nô kia ở sau lưng điện hạ làm bậy, hại tính mạng của người ta, làm bại hoại danh dự của Thái Tử. Thảo dân khẩn cầu điện hạ vì muội muội thần lấy lại công đạo!"

Lê Cảnh Hành có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới vị thư sinh này rất biết cách nói chuyện, chỉ nói ác nô ỷ thế hϊếp người, còn không liên luỵ đến hắn. Vừa nói ác nô làm bại hoại thanh danh của hắn, lại khen ngợi hắn công chính nghiêm minh.

Hắn kể cả không biết là hai phụ tử Chu Văn tương lai sẽ hãm hại hắn, thì chỉ là vì những lời này, hắn nhất định sẽ giúp bọn họ làm chủ!

Trì Dạng nhìn thấy vị thư sinh này, lại nghĩ đến một chuyện rất quan trọng.

[Xong rồi xong rồi, huynh trưởng của vị cô nương này tương lai sẽ trở thành một nhân vật khó lường.]

[Đời trước quỷ đoản mệnh đối với việc đối phương kêu oan làm như không thấy, Chu Văn kia lại biết được người nhà này không chỉ cáo quan mà còn nháo tới tận phủ Thái Tử, trong lòng hắn ta lập tức ghi hận. Đợi xong việc hắn ra tiến hành trả thù, lại hại chết cha mẹ người ta, chỉ có vị thư sinh này tránh được một kiếp, sau đó được người của Tứ hoàng tử cứu!]

[Vị này rất am hiểu mưu lược, không mất bao lâu đã trở thành phụ tá đắc lực của Tứ hoàng tử, ở kinh thành gây ra bao nhiêu phong vân. Mà Tứ hoàng tử có thể trổ hết tài năng trong cuộc chiến tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, công lao của người này không thể không nhắc tới!]

Lê Cảnh Hành đã có chút chết lặng, ánh mắt dừng trên người thư sinh trẻ tuổi đang quỳ thẳng tắp ở trong đại sảnh, đôi mắt sâu thẳm hơi loé lên.