- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Pháo Hôi Thiếu Gia Sau Khi Trọng Sinh Sợ Ngây Người
- Chương 46: Phần thưởng bí mật
Pháo Hôi Thiếu Gia Sau Khi Trọng Sinh Sợ Ngây Người
Chương 46: Phần thưởng bí mật
Hôm sau
Kết thúc vòng hai, theo thường lệ các học viên sẽ có một khỏang thời gian để nghỉ ngơi, nhưng mà rạng sáng hôm nay, thời điểm tất cả mọi người còn đang say ngủ, tiếng chuông báo thức gọi tập trung vang lên inh ỏi.
Rất nhiều phòng ký túc truyền đến tiếng kêu rên, còn có người mới mặc được quần đã chạy vội ra:
“Chuyện gì vậy?”
“Cháy nhà sao?”
“Mới có mấy giờ a, cứu mạng!”
Có người còn tưởng là nhầm lẫn trùm chăn ngủ tiếp, nhưng mà giây tiếp theo, trên hành lang liền vang lên tiếng loa thông báo: “Toàn thể học viên chú ý, trong vòng nửa giờ đến đại sảnh tập hợp, yêu cầu đến đông đủ.”
Thanh âm như đang đòi mạng.
Vẫn có người tiếp tục ngủ, năm phút sau, tiếng loa thông báo lại vang lên: “Toàn thể học viên chú ý, trong vòng 25 phút đến đại sảnh tập hợp, quá hạn thời gian tự gánh lấy hậu quả.”
Bắt đầu đếm ngược.
Giản Tinh Tuế chợt từ trên giường ngồi dậy, Ninh Trạch cũng đã bước xuống giường.
Ninh Trạch một bên mặc quần áo một bên nói: “Thức Tinh Thần dậy, chuẩn bị tập hợp.”
Giản Tinh Tuế gật đầu, nhanh chóng rời giường mặc quần áo, đứng lên nhìn thoáng qua giường Thẩm Tinh Thần, thở dài: “Tinh Thần, rời giường.”
Đại thiếu gia mắt điếc tai ngơ, trở mình tiếp tục ngủ.
Giản Tinh Tuế không có biện pháp, đi phòng vệ sinh nhúng ướt khăn trực tiếp “độp” một phát thả ngay xuống mặt Thẩm Tinh Thần.
Thẩm Tinh Thần bỗng chốc hoảng hồn, cầm khăn ướt ngồi dậy: “Các ngươi có phải hay không điên rồi?”
Giản Tinh Tuế muốn giải thích cho hắn nghe một chút, thông báo đếm ngược lại lần nữa vang lên: “Toàn thể học viên chú ý, trong vòng 20 phút đến đại sảnh tập hợp, quá hạn thời gian tự gánh lấy hậu quả.”
Giản Tinh Tuế quơ quơ tay trước mặt hắn: “Có nghe hay không, nhanh lên, phải đi tập hợp.”
Thẩm Tinh Thần phải rời giường sớm không hề dễ chịu, thời điểm nghe được thông báo suýt thì bốc hỏa: “Mới có một giờ sáng, tập hợp làm gì chứ, đi gặp quỷ à!”
Giản Tinh Tuế đứng gần hắn, màng tai suýt thì vỡ ra, hắn nói: “Hẳn là có việc gấp, ngươi nhanh chuẩn bị đi, bằng không đến muộn thì xong chuyện.”
Thẩm Tinh Thần vẫn không dậy nổi.
Đang rối rắm không biết làm sao, tiếng loa lại lần nữa vang lên, nhưng lần này không phải là tiếng của nhân viên công tác, mà lại là thanh âm thong thả ung dung của Phó ảnh đế: “Toàn thể học viên chú ý, trong vòng 20 phút đến đại sảnh tập hợp, quá hạn thời gian, tự gánh lấy hậu quả.”
Ngay lập tức, hành lang yên ắng truyền đến tiếng bước chân lộn xộn.
Giản Tinh Tuế đã hoàn toàn nóng nảy, hắn hạ quyết tâm, hướng về phía bên Ninh Trạch nói: “Giúp ta một tay!”
Ninh Trạch chần chờ: “Ngươi không phải là muốn...?”
Giản Tinh Tuế hung hăng gật gật đầu: “Đến đây đi!”
Kết quả là, người trong đại sảnh, nhân viên công tác của tổ tiết mục và nhóm nhϊếp ảnh gia cũng, tất cả tròn mắt nhìn Ninh Trạch cõng Thẩm Tinh Thần đang ngủ cùng Giản Tinh Tuế xách theo túi đồ ở phía sau chạy vội đến.
“……”
Đại sảnh trầm mặc vài giây.
Nửa ngày
Có người dẫn đầu cười ra tiếng.
Ngay cả phòng phát sóng trực tiếp cũng vui vẻ:
“Chào buổi tối Tinh Thần ca.”
“Có khác nào ba mẹ mang con đến trường không cơ chứ.”
“Ha ha ha, các ngươi như vậy không sợ Tinh Thần nhảy dựng lên đánh người sao?”
Chờ mọi người tập hợp đầy đủ, tất cả được yêu cầu đi lên xe buýt tổ tiết mục chuẩn bị sẵn, lão sư đứng phía trước nói: “Mọi người ngủ một hồi đi, lúc nào tới nơi sẽ gọi mọi người dậy.”
Có mấy người còn tiến lên muốn dò hỏi đang đi đâu, nhưng nhóm lão sư chỉ cười cười mà không nói gì.
Thẩm Tinh Thần ngủ một mạch từ đầu đến cuối, thậm chí lúc xe dừng lại hắn mới chịu tỉnh, giật mình: “Sao ta lại ở trên xe?”
Giản Tinh Tuế bất đắc dĩ nói: “Chúng ta cõng ngươi lên.”
Thẩm Tinh Thần còn chưa hiểu rõ mô tê, bên ngoài đã có người kêu xuống.
Lúc này là rạng sáng hai giờ hơn, xung quanh tối đen như mực, xe dừng lại ở một khu vực có đèn đường, học viên cùng nhϊếp ảnh gia đều xuống xe, rốt cuộc cũng nhìn thấy rõ ràng địa phương mình đang đứng.
Lý lão sư nói: “Chào mọi người, chúng ta đang đứng ở một trong số Ngũ nhạc: Đông Nhạc Thái Sơn. Nhiệm vụ chính của hôm nay là vượt qua đỉnh Thái Sơn trước lúc mặt trời mọc, ngắm nhìn quang cảnh tuyệt đẹp của sông núi thiên nhiên!”
“……”
Hiện trường nháy mắt yên tĩnh.
Có ai ngờ được bị kéo dậy từ trên giường từ tờ mờ sáng, đến đây chỉ để leo núi!??
Lý lão sư mỉm cười nói: “Ta biết mọi người đều rất kinh hỉ, quy tắc của thử thách chính là, ai là người đầu tiên bước lêи đỉиɦ Thái Sơn, trong tiết mục công diễn cuối cùng sẽ có quyền ưu tiên lựa chọn bài hát và tổ đội.”
Dụ hoặc đúng là quá lớn.
Đồ Nhã đứng bên cạnh cũng mặc một bộ trang phục leo núi, nàng nói: “Hơn nữa, trên đường đi chúng ta cũng đã bố trí một trạm nghỉ chân, trong đó có một phòng nhỏ, đội ngũ đầu tiên phát hiện ra trạm dừng này sẽ nhận được phần thưởng bí mật, xin hãy nỗ lực!”
Các tuyển thủ vực dậy tinh thần.
Thẩm Tinh Thần càng phấn khích hơn: “Phần thưởng gì vậy lão sư?”
Đồ Nhã lắc lắc đầu nói: “Nếu nói ra thì còn gì là bí mật nữa.”
Nếu lão sư đã nói như vậy, các tuyển thủ khác đương nhiên cũng chỉ có thể tự mình thăm dò, bất quá rất nhiều người khá chờ mong với phần thưởng này, lập tức bừng bừng tham vọng.
Phó Kim Tiêu nhìn mọi người nóng lòng muốn thử, nhàn nhạt mở miệng: “Hành trình lên núi lần này mỗi đội ngũ không giới hạn nhân số, có thể tự lựa chọn tổ đội.”
Mọi người nghe xong càng thêm vui vẻ!
Giản Tinh Tuế hỏi: “Không hạn chế nhân số nghĩa là hai người hay ba người cũng có thể tạo thành đội đúng không ạ ?”
Phó Kim Tiêu gật gật đầu: “Có thể.”
Tin tức này đối với nhiều người phải nói là rất tốt, từ sau vòng hai nhân số chỉ còn lại 56 ngươi, qua mấy ngày nghỉ ngơi, lần công bố vị trí xếp hạng tiếp theo chắc hẳn cũng sắp tới, lần này nếu vẫn tiếp tục đào thải một nửa thì sẽ chỉ còn 16 người tiến vào trận chung kết. Ở đây cũng được một thời gian, tình cảm bằng hữu giữa mọi người cũng trở nên thân thiết, tất cả đều biết sau buổi leo núi hôm nay khả năng sẽ phải chia tay nên đều phá lệ quý trọng thời gian hiện tại.
Thời điểm phân tổ, Thẩm Tinh Thần không chút do dự nói với Giản Tinh Tuế cùng Ninh Trạch: “Không cần phải bàn, ba người chúng ta chắc chắn phải cùng một tổ!”
Mọi người đều không có ý kiến..
Thẩm Tinh Thần nói: “Đi! Bắt lấy hạng nhất!”
Giản Tinh Tuế nhìn hắn chạy như bay, không khỏi nhắc nhở một tiếng: “Không nên tốn thể lực vào lúc này, đâu thể một mạch lên tới đỉnh núi ngay được, chút nữa mất sức di không nổi bây giờ.”
Thẩm Tinh Thần khịt mũi coi thường: “Ta đi không nổi? Ngươi khinh thường ai đó?”
“……”
Mười phút sau
Có người ngồi bên tảng đá ven đường phát ra tiếng thở dài: “Mệt quá a! Sao còn chưa tới trạm dừng chân nữa?”
Dọc đường đi không ngừng có tiểu tổ đuổi theo bọn họ, cũng không ngừng có tiểu tổ vì tốc độ chậm đều lắc lư ở phía sau.
Ninh Trạch cầm kính viễn vọng nhìn nhìn rồi nói: “Bên kia có dựng cờ hồng, chắc là đánh dấu của trạm.”
Giản Tinh Tuế ngây ngẩn: “Trạch ca, ngươi lấy kính viễn vọng từ đâu ra vậy?”
Ninh Trạch nói: “Ta mang từ nhà tới.”
Tham gia chương trình tuyển tú lại mang theo kính viễn vọng? Hợp lý sao?
Khán giả phòng phát sóng trực tiếp cười bò:
“Ha ha ha ha, ta hiện tại cũng không còn gì để nói.”
“Ninh Trạch ngươi còn gì lấy ra hết uôn đi.”
Giản Tinh Tuế nhìn thoáng qua đằng sau một chút rồi nói: “Chúng ta vẫn nên đi nhanh một chút, nếu để người khác thấy được rồi đuổi kịp thì toang, khi đó thì không lấy được phần thưởng nữa đâu.”
Thẩm Tinh Thần nói: “Nhưng hiện tại ta thật sự không đi nổi nữa, chân ta dường như mất cảm giác luôn rồi!”
Chẳng lẽ lại không?
Nào có người nào giống như ngươi, ngay từ đầu đã bất chấp tất cả mà chạy, một chút cũng không thèm để ý thể lực có đủ hay không?
Ninh Trạch nói: “Cần ta cõng không?”
Thẩm Tinh Thần lắc đầu nói: “Đại trượng phu đầu đội trời chân đạp đất, sao có thể để nam nhân khác cõng được, ngươi xem thường ta quá rồi.”
Giản Tinh Tuế suýt thì phì cười ra tiếng.
Giản Tinh Tuế vén tay áo lên, đến trước mặt Thẩm Tinh Thần ngồi xổm xuống: “Ta giúp ngươi ấn huyệt.”
Thẩm Tinh Thần cảnh giác nói: “Ngươi tính làm gì?”
Giản Tinh Tuế đem chân hắn duỗi thẳng, sau đó không biết là ấn vào huyệt vị nào, Thẩm Tinh Thần bắt đầu kéo giọng hét ra tiếng, thanh âm này trực tiếp đυ.c thủng màng nhĩ của vô số người, chim chóc cũng bị hắn làm cho hoảng sợ.
Thẩm Tinh Thần lẩm bẩm nói: “Ngươi nhẹ chút, nhẹ chút!”
Giản Tinh Tuế lúc này mới dừng lại, hắn dò hỏi: “Thế nào, có đỡ hơn chưa?”
Thẩm Tinh Thần sau khi hòa hoãn lại thì ngạc nhiên: “Ai, ngươi nối đúng, vậy mà thật sự không đau như trước nữa!”
Giản Tinh Tuế cười tủm tỉm: “Vậy là tốt rồi.”
Nhóm người nhanh chóng hướng về phía điểm dừng chân mà đi tới, trong lúc đi, Thẩm Tinh Thần hỏi: “Đây là phương pháp nào vậy, sử dụng vào mấy trường hợp này cực kì hiệu quả, dạy ta với.”
Giản Tinh Tuế trả lời: “Đây là lúc trước ta còn ở nhà, cha và các anh thường bận rộn chuyện công tác nên rất hay bị mỏi, nên mới bắt đầu học cái này.”
Thẩm Tinh Thần “tấm tắc” một tiếng: “Không nhìn ra ngươi còn có tài năng này.”
Giản Tinh Tuế kiêu ngạo nói: “Đây chính là bí phương độc môn của ta, người khác làm sẽ không được hiệu quả như vậy.”
“Quỷ hẹp hòi.” Thẩm Tinh Thần giả vờ tức giận: “Ngươi không dạy ta, ta đây không hiếm lạ chắc!”
Giản Tinh Tuế nhấp môi cười vui sướиɠ.
Cuối cùng, đoàn người bọn họ cũng đến được chỗ sườn núi.
Nhân viên công tác đã sớm đứng đợi ở chỗ này: “Chào mừng đến trạm dừng chân, mọi người là tiểu tổ đầu tiên đến nơi này, đủ tiêu chuẩn đạt được phần thưởng của chương trình. Hiện tại ba người có thể đi vào phòng nhỏ ở phía trước kiểm tra thứ tự xếp hạng của mình, đồng thời có thể phát trực tiếp kêu gọi các fans hỗ trợ trong vòng ba phút, chúng ta đã mở sẵn phòng cho mọi người rồi.”
Ba người mừng như điên.
Không nghĩ tới lại là loại kinh hỉ này.
Thẩm Tinh Thần nói: “Hai người các ngươi trước đi, ta mệt chết rồi, hiện tại không có tinh lực nói chuyện.”
Ninh Trạch cũng không nóng nảy, hắn nói với Giản Tinh Tuế: “Ngươi đi trước đi, ta ăn một chút gì đã.”
Giản Tinh Tuế gật gật đầu tiến vào phòng nhỏ.
Nhân viên công tác đặt một cái phong thư lên trên bàn: “Đây là thứ tự xếp hạng thi đấu cuối cùng, xin mở ra và công bố trước kênh phát sóng trực tiếp, thời gian giới hạn là ba phút.”
Giản Tinh Tuế nói: “Cảm ơn.”
Trên bàn đặt một phong thư, Giản Tinh Tuế duỗi tay mở ra, ở thời điểm công bố kết quả vòng một hắn đứng vị trí thứ ba, ở trong giai đoạn tiếp theo triển lãm thực lực đạt được sự công nhận của mọi người, lại đạt được danh hiệu “ Người có nhân khí cao nhất”, chứng tỏ phản hồi khán giả cũng không tồi, xếp hạng lần này ắt hẳn sẽ không tệ.
Giản Tinh Tuế mở phong thư, nhìn vào hàng chữ ghi trên đó: “Chúc mừng Giản Tinh Tuế, thứ tự tái xếp hạng là 15, chúc mừng bạn tiến vào giai đoạn cuối cùng, xin tiếp tục cố gắng.”
Thiếu niên ngây ngốc nhìn chằm chằm tờ giấy thật lâu.
Hắn đã trả bất kỳ cái giá nào có thể, luyện tập ngày ngày đêm đêm, nỗ lực không còn gì để mất, nhưng tại thời khắc này, dòng chữ trên tờ giấy kia lại như đang cười nhạo hắn, châm chọc mọi thứ hắn cố gắng hoàn thành.
Nhân viên công tác chần chờ nói: “Tuế Tuế?”
Giản Tinh Tuế phục hồi tinh thần, cười cười: “Ân, ta xem xong rồi, có thể bắt đầu phát sóng trực tiếp.”
Nhân viên công tác nhìn thấy vẻ mặt của hắn, trong lòng thầm hiểu lý do vì sao.
Quy tắc ngầm trong chương trình này họ cũng biết đại khái, có một số chuyện không phải cứ nỗ lực là có thể thành công, rất nhiều thời điểm, hiện thực so với mộng tưởng thật sự rất xa vời.
Nhân viên công tác chần chờ nói: “Tuế Tuế, thực ra ngươi có thể nói với các fan mấy lời như muốn cho khán giả nhìn thấy người tỏa sáng vào đêm chung kết chẳng hạ, chú ý từ ngữ chút là được.”
Giản Tinh Tuế gật gật đầu, hắn click nút mở phòng phát sóng, đây là lần đầu tiên hắn gặp các fan của mình.
Khán giả nhìn thấy là Giản Tinh Tuế đều thực kích động:
“Là Tuế Tuế!”
“Ô ô, ta thức đêm đến tận 3 giờ sáng cuối cùng cũng được gặp bảo bảo.”
“Tuy rằng không phải là ca ca của ta, nhưng là Tuế Tuế cũng không sao hết!”
Giản Tinh Tuế mỉm cười hướng về phía mọi người khom lưng, mở miệng nói: “Chào mọi người, ta là Giản Tinh Tuế, rất vui khi được nhìn thấy mọi người.”
Phòng phát sóng trực tiếp trực tiếp oanh tạc.
Giản Tinh Tuế đem tấm card trong tay đưa ra phía trước camera: “Đây là thứ tự tái xếp hạng của ta trong vòng này, cảm ơn mọi người đã luôn dõi theo và ủng hộ ta, ta sẽ nỗ lực nhiều hơn nữa.”
Dõng chữ xuất hiện ở trước màn hình, rất nhiều người choáng váng.
“Ta có phải hay không nhìn lầm rồi.”
“Là năm hay là mười lăm?”
“Sao hắn có thể rớt hạng đến mức này được chứ?”
Việc Giản Tinh Tuế từ vị trí thứ ba xuống vị trí thứ 15 làm khán giả chấn kinh, bao gồm rất nhiều fan không phải của Giản Tinh Tuế cũng bắt đầu bàn luận, rõ ràng không lâu trước đây thứ tự xếp hạng của Giản Tinh Tuế luôn xoay vòng trong sáu vị trí xuất đạo, sao bây giờ lại rớt xuống 15 rồi?
Cũng có không ít fans bắt đầu spam:
“Thật sự là mười lăm sao, có thể hay không tính sai rồi?”
“Sao có thể, bên FC còn thống kê được rất nhiều phiếu.”
“Vì sao có thể là mười lăm, trời ạ, ta còn kêu gọi bạn bè người nhà thân thích khắp nơi cơ mà!”
Giản Tinh Tuế an tĩnh nhìn khu bình luận một hồi.
Nhân viên công tác bên cạnh nhắc nhở hắn: “Còn một nửa thời gian nữa thôi, ngươi nên hướng về các fan nói gì đó.”
Đây là cơ hội rất quý giá, xếp hạng của hắn rớt quá lợi hại, người thông minh sẽ biết nói thế nào để kéo phiếu của mình lên, tác động đến cảm xúc của fan.
Nhưng thanh niên ngồi trên ghế vẫn luôn biểu hiện rất bình tĩnh, Giản Tinh Tuế hít sâu một hơi, lộ ra nụ cười: “Ta thật sự rất biết ơn mọi người đã bỏ phiếu cho ta, cảm ơn mọi người.”
“Nói thật thì, nếu có thể ta muốn mọi người không cần bỏ tiền để mua phiếu cho ta, mọi người có thể dùng tiền đó đi xem phim hoặc là đi ăn một bữa cơm chẳng hạn .” Lời Giản Tinh Tuế nói ra làm tất cả mọi người kinh ngạc, hắn tiếp tục nói thêm: “Hãy giữ lại dùng vào thời điểm thích hợp hơn, cảm ơn mọi người đã yêu thích ta, có được những lời chúc từ mọi người, ta rất cao hứng, rất vui vẻ.”
Hắn biết, hắn thực ra vẫn luôn hiểu.
Vương ca tuy rằng luôn uy hϊếp hắn muốn dùng một trăm vạn ép hắn rút lui, nhưng về mặt bản chất Giản Tinh Tuế cũng biết các vị trí xuất đạo đều đã điều động nội bộ, hắn chắc chắn không có khả năng xuất đạo, tiền của fans sẽ chẳng khác nào ném đá xuống sông, nửa tiếng vang cũng sẽ không nghe được, hắn đau lòng.
Người xem trực tiếp oanh tạc:
“Tuế Tuế ngươi đang nói cái gì vậy!”
“Tuế Tuế ca à!”
“Không có phí tiền một chút nào, tất cả đều là ta nguyện ý!”
Nhưng fans càng như vậy, Giản Tinh Tuế càng ngăn không được khổ sở trong lòng, hắn hít sâu một hơi, không muốn ở trước mặt fans lộ ra biểu cảm khác thường, chỉ tiếp tục nhẹ giọng: “Nếu trong tay còn dư phiếu, thì hãy đem những phiếu phiếu này bỏ cho Tinh Thần và Ninh Trạch, hai người bọn họ là những người ưu tú và nỗ lực nhất mà ta biết, hy vọng mọi người có thể ủng hộ họ.”
Hắn biết, đã sắp đến thời khắc hắn rời đi 《 Tinh Quang 》
Suốt dọc đường đi, hắn đã suy nghĩ rất nhiều, đặc biệt là về các bằng hữu đã rất yêu quý và chiếu cố hắn. Giờ sắp phải chia tay, nếu đây là điều cuối cùng hắn có thể làm, thì hy vọng nó sẽ giúp được phần nào cho họ.
Từ trong đi ra, Thẩm Tinh Thần Ninh Trạch đứng bên ngoài liền chạy lại: “Sao rồi, xếp hạng của ngươi thế nào?”
Giản Tinh Tuế cười cười không nói chuyện, hắn sợ ảnh hưởng tới cảm xúc của bọn họ.
Thẩm Tinh Thần vội muốn chết: “Ngươi nói chuyện a!”
“Không có gì, ngươi yên tâm đi, ta tiến vào giai đoạn cuối cùng rồi.” Giản Tinh Tuế nói: “Cao hay thấp thì quan trọng gì chứ, hai người các ngươi nhanh đi vào đi, thời gian có hạn đấy.”
Thẩm Tinh Thần cùng Ninh Trạch liếc nhau, vẫn là Ninh Trạch đi vào trước.
Sau khi hắn tiến vào, Giản Tinh Tuế cùng Thẩm Tinh Thần ngồi ở bên ngoài, hai người trong lúc nhất thời cũng không nói chuyện.
Không khí bỗng chốc có chút ngưng trọng.
Thẩm Tinh Thần trầm mặc khiến Giản Tinh Tuế khá ngạc nhiên, phải biết rằng dựa theo tính cách ngày thường của tiểu thiếu gia thì đáng ra phải nhảy dựng lên mới đúng. Nhưng suy nghĩ một hồi hắn bất chợt nhận ra, tuy rằng thần kinh Thẩm Tinh Thần có chút thô nhưng cũng không phải kẻ ngu ngốc, giờ khắc này ắt hẳn đã đoán được một số điều.
Đưa quân ngàn dặm, ắt cũng đến lúc từ biệt.
Sau này, hai người bọn họ cũng sẽ bước đi trên hai con đường khác nhau.
Giản Tinh Tuế tìm cách hòa hoãn không khí: “Ngươi còn muốn học cách ấn huyệt vị nữa không, ta dạy cho ngươi.”
Thẩm Tinh Thần hoàn hồn, quay lại hung hăng trừng Giản Tinh Tuế.
Giản Tinh Tuế vô tội nói: “Sao vậy?”
“Ta không học!” Thẩm Tinh Thần rống lớn một tiếng làm Giản Tinh Tuế sững sờ tại chỗ, sau đó hai người bốn mắt nhìn nhau tiếp tục yên lặng, mà cũng bởi vì như vậy, Giản Tinh Tuế mới thấy được nơi hốc mắt Thẩm Tinh Thần giờ đây đã đỏ bừng.
Hắn quả nhiên đoán được.
Cho nên vừa rồi mới không nói chuyện.
Giản Tinh Tuế thở dài trong lòng: “Vậy thì không học.”
Thẩm Tinh Thần hừ một tiếng, cúi đầu: “Chờ ngươi trở về dạy ta.”
Giản Tinh Tuế nói: “Ác độc.”
“Nhưng mà, lúc trở về ta còn phải luyện vũ đạo, làm sao có thời gian mà học.” Thẩm Tinh Thần tự lừa mình dối người, một hai buộc Giản Tinh Tuế phải cho hắn một lời hứa hẹn: “Chờ sau khi chúng ta cùng xuất đạo, ngươi nhớ dạy ta.”
“……”
Giản Tinh Tuế trầm mặc nhìn hắn, không nói chuyện.
Thẩm Tinh Thần mắng một tiếng: “Ngươi nói gì đi!”
Giản Tinh Tuế ngẩng đầu nhìn hắn, kỳ thật không cần phải nói thêm gì, cả hai đều hiểu ý đối phương. Lúc này Giản Tinh Tuế cũng đã rõ ràng lý do Thẩm Minh Lãng đưa em trai của mình tham gia chương trình này, chính là để tôi luyện ngạo khí cùng tâm tính, có lẽ trải qua ly biệt cùng thói đời nóng lạnh, một tiểu thiếu chuyên làm xằng làm bậy vô pháp vô thiên có thể trưởng thành lên một chút, ít nhất là không còn quá thiên chân như trước đây.
Chỉ là……
Giản Tinh Tuế nhìn Thẩm Tinh Thần trừng to hai mắt nhìn mình, bỗng nhiên có chút mềm lòng, hắn nhẹ nhàng lộ ra nụ cười ôn nhu, gật gật đầu: “Được, lúc đó ta sẽ dạy cho ngươi.”
Một hồi sau Ninh Trạch đi ra.
Biểu tình trên mặt hắn cũng không tốt lắm, Ninh Trạch so với mặt bằng chung trong giới cũng đã khá lớn tuổi, đây gần như là cơ hội cuối cùng của hắn, nếu kết quả không tốt, hắn sẽ phải vĩnh viễn tạm biệt sân khấu.
Thẩm Tinh Thần đứng lên: “Ta đi vào.”
Giản Tinh Tuế dặn dò hắn: “Chú ý cách nói chuyện một chút, xếp hạng của ngươi không thấp, có thể tranh được vị trí trung tâm.”
Thẩm Tinh Thần từ lúc tiến vào 《 Tinh Quang 》liền lấy Lý Nhứ An làm đối thủ số một, tận sức tranh đoạt vị trí trung tâm với hắn, xếp hạng của hai người qua mỗi vòng cũng rất sát sao, phải nói là cạnh tranh kịch liệt.
Thẩm Tinh Thần cười nhạt một tiếng: “Còn cần ngươi nói hay sao.”
Sau khi tiến vào phòng, nhân viên công tác theo thông lệ đưa phong thư chứa kết quả cho hắn.
Thẩm Tinh Thần không tiếp nhận.
Trong lúc nhân viên công tác đang nghi hoặc, Thẩm Tinh Thần đưa ra yêu cầu: “Ta muốn biết xếp hạng của Tinh Tuế và Ninh Trạch.”
Nhân viên công tác không ngờ hắn bỗng nhiên dở chứng, chần chờ một chút rồi nói: “Cái này ta sợ là không được, mỗi người chỉ có thể xem của mình.”
“Được rồi.” Thẩm Tinh Thần mở ra phong thư của mình ra, hắn lần này sẽ xếp hạng hai, cái này thì không cần phải nghĩ, hạng nhất nếu không phải An Nhiễm thì chính là Lý Nhứ An, nếu như bình thường bị người hắn ghét dẫn mặt, hắn là nhất định phải nỗ lực kéo phiếu dìm mấy kẻ kia rớt xuống một phen. Nhưng khi phát sóng trực tiếp bắt đầu, đối mặt với bình luận từ fans, Thẩm Tinh Thần lại bất giác trầm mặc.
Điều chỉnh tốt tâm thái, hắn mở miệng: “Chào mọi người, ta là Thẩm Tinh Thần”
Khán giả ngay lập tức sôi trào:
“Tinh nhãi con! Mụ mụ yêu ngươi nhất!”
“Tinh Thần ca mãi là số một!”
“Mỗi ngày đều ủng hộ cho ca ca.”
Khốc ca toét miệng cười cười nói: “Mỗi ngày đều bỏ phiếu cho ta không phải là đương nhiên sao, em gái thật là có mắt nhìn.”
Đứa nhỏ này có một kiểu tự tin khờ khạo, mấy lời nói ra luôn đôi khi còn làm người khác dở khóc dở cười, nhưng cố tình người xem lại bị hấp dẫn bởi điểm này, vì thế càng thêm hăng hái.
Thẩm Tinh Thần thu liễm một ít ý cười, thiếu niên kiêu ngạo không vương chút vướng bận lúc này lại nghiêm túc nhìn vào phòng phát sóng trực tiếp, mở miệng nói: “Ở chỗ này, ta muốn mọi người có thể vì huynh đệ của ta, Giản Tinh Tuế cùng Ninh Trạch bỏ phiếu, ta không biết xếp hạng của hai người bọn họ, nhưng mà ta hy vọng nếu trong tay mọi người có thừa phiếu, xin hãy giúp bọn hắn một tay.”
Có người bình luận về xếp hạng của Giản Tinh Tuế, nhìn số mười lăm dần xuất hiện trên màn hình, con ngươi Thẩm Tinh Thần dần tối lại.
Một phút cuối cùng, Thẩm Tinh Thần có chút nóng nảy: “Nếu là fans của ta…… các ngươi có thể đem phiếu bầu của ta chuyển sang Giản Tinh Tuế được chứ, xếp hạng của ta không cao cũng không sao, ta cảm giác với khả năng hiện tại vẫn có thể xuất đạo.”
Thẩm Tinh Thẫn vốn là người rất xem trọng chuyện thắng thua.
Từ nhỏ đến lớn, hắn gần như chưa bao giờ phải trải qua cảm giác suy sụp cùng vô lực đến mức này, trước nay chỉ cần là thứ hắn muốn thì hắn sẽ có, hơn nữa vợ chồng Thẩm gia cũng chẳng mấy ngăn cản, làm cho tiểu thiếu gia hình thành tính cách vô pháp vô thiên không sợ trời không sợ đất.
Vì vậy người trong nhà mới đem hắn tới đây.
Nhưng vào thời khắc n ày, thắng thua trước mặt Thẩm Tinh Thẫn bỗng không còn quá quan trọng như vậy nữa, hắn không một hai phải thắng Lý Nhứ An, thậm chí là vị trí xếp hạng cũng không màng, Thẩm Tinh Thần cầm tấm card lên, hít sâu một hơi, mở miệng: “Các vị huynh đệ phụ lão hương thân, xin hãy giúp ta một tay!”
Phòng phát sóng trực tiếp tức khắc cười òa lên.
Giản Tinh Thần nhìn các fans bình luận sẽ đáp ứng rồi ủng hộ cho hai người kia, trên mặt không nhịn được lộ ra nụ cười vui vẻ, còn trước toàn trường ôm quyền cảm tạ, thêm lần nữa khiến các fans một phen cười nắc nẻ, không khí áp lực lúc trước cũng dần biến mất.
Nhưng mà, có một điều Thẩm Tinh Thần vẫn chưa hiểu rõ ràng, cảm giác vô lực chỉ là bài học đầu tiên mà cuộc đời buộc hắn phải học, còn hiện thực tàn khốc chính là bài học quan trọng thứ hai.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Pháo Hôi Thiếu Gia Sau Khi Trọng Sinh Sợ Ngây Người
- Chương 46: Phần thưởng bí mật