Văn án: Thẩm Vọng Thư cùng đích muội rơi xuống vực mà chết, lại cùng nhau trọng sinh.
Kiếp trước đích muội cướp đi hôn ước từ nhỏ của nàng, gả cho Thế tử gia làm chủ mẫu hầu môn, cả kinh thành đều cười nhạo nàng, đường đường là đích trưởng nữ lại gả cho thư sinh nhà nghèo, làm thê tử hàn môn.
Ai ngờ thư sinh nghèo liên tục khảo trúng tam nguyên, hóa ra lại là Thập Tam hoàng tử, sau này đăng cơ hoàng vị. Thẩm Vọng Thư trở thành Quốc Mẫu, hắn vì nàng giải tán lục cung, độc sủng mình nàng.
Mà ngày đích muội thành thân, Thế tử gia té ngữa bị thương, sau đó xuống tóc xuất gia làm hòa thượng, đích muội không cam lòng ở góa trong khi trượng phu còn sống liền tư thông với người khác, bị người ta ném vào chùa làm ni cô.
Đích muội ghen ghét phát điên, đẩy Thẩm Vọng Thư xuống vực. Không ngờ cả hai trọng sinh trở ngày nàng nhảy hồ cứu người, Thẩm Vọng Thư cười cười đem thư sinh nghèo nhường cho đích muội, độc sủng gì chứ, trong lòng hắn căn bản có người khác, ngôi vị Đế Vương của hắn, là nàng cùng bốn ca ca dùng xương máu nâng đỡ. Muốn nàng gả cho Thế tử gia? Ngóng trông nàng ở góa khi phu quân còn sống?
Có tiền có quyền, còn không cần hầu hạ nam nhân, Thẩm Vọng Thư vui sướиɠ xuất giá. Chỉ là đêm tân hôn, Thẩm Vọng Thư nhìn thế tử gia thoát y bào, chiếm ổ chăn của nàng: "Không phải bất lực, muốn xuất gia làm hòa thượng sao???"
Thế tử gia: “Cưới nàng, ta bày mưu tính kế đã lâu.” Đích muội trọng sinh:???