Chương 27: Cô gái yếu đuối nhỏ này vậy mà còn có thể….

Khóe môi mỏng của Lục Ti Thâm nhếch lên, trong mắt hiện lên một nụ cười mang theo một tia tàn nhẫn.

“Tập đoàn Cảnh Hoa, Cảnh Thiếu Ngôn, tốt, tôi ghi nhớ rồi.”

Cánh tay của Cảnh Thiếu Ngôn vẫn đưa giữa không trung, bị bỏ bơ, cũng không có chút nào không vui, ngược lại lộ ra vẻ mặt kinh hỉ, bản thân đây là ở trước mặt Lục Tam Gia lộ mặt rồi.

“Vậy Lục Tam Gia người tiếp tục bận, chúng tôi cũng không làm phiền ngài nữa.”

Cảnh Thiếu Ngôn nói xong liền nhìn qua Thu Nhân Nhân với ánh mắt không hài lòng.

Cũng là do người phụ nữ ngu xuẩn này lúc nãy là cho Lục Tam Gia không vui, nếu không, hắn còn có thể ở lại cùng Lục Tam Gia nói thêm vài câu.

Nhưng mà, không sao cả.

Đây không phải còn có Thất Hy sao? cái người phụ nữ không an phận này, cuối cùng cũng có chỗ dùng, lần này vậy mà quyến rũ được Lục Tam Gia.

Cũng trong lúc này nhân viên tiếp đãi đi lấy giấy vàng và chu sa lúc nãy cũng đã quay lại.

Thất Hy nằm trên bàn, nhanh chóng vẽ ra một tấm ngũ lôi phù*.

*Ngũ Lôi Phù: bùa chú có thể triệu hồi năm tia sét, loại sét này có thể khắc tất cả thứ tà đạo.

Cái vẻ vội vã gấp gáp của cô, giống như học sinh đang vội làm bài tập về nhà.

Sau khi vẽ xong bùa, Thất Hy liền đem Cảnh Thiếu Ngôn vừa đi ra tới cửa gọi lại: “Cảnh Thiếu Ngôn, đợi đã, tôi có lời muốn nói với anh.”

Lục Ti Thâm thấy cô cầm lấy tấm bùa đó từ trước mặt mình chạy qua, hướng người đàn ông đó chạy qua, đôi mắt đen đó hiện lên một tia không vui.

Cô với cái tên đàn ông như chó bug đó, có cái gì phải nói chứ?

Cảnh Thiếu Ngôn còn tưởng cô còn muốn tiếp tục quấy rầy anh, giữa hai lông mày hiện lên vẽ không kiên nhẫn.

“Cô có chuyện gì thì nói nhanh lên.”

Thất Hy khóe miệng giật giật, dùng âm lượng chỉ hai người mới có thể nghe được nói: “Tôi chỉ muốn nói, sau này anh dừng có mà làm màu nữa, làm màu sẽ bị sét đánh đó!”

Nói rồi liền đem tấm bùa trong tay ném lên không trung, trong miệng niệm chú.

Chỉ thấy, trên bầu trời quang đãng nổ ầm một tiếng, bất ngừo một tia sét đánh lên đầu Cảnh Thiếu Ngôn, trực tiếp đem cái đầu không có bao nhiêu tóc của đánh cháy rồi.

Có khói bốc ra từ trên đầu hắn ta.

Thất Hy cũng chỉ muốn dạy cho Cảnh Thiếu Ngôn một bài học, cho nên ra tay cũng không quá đáng.

Nhưng thiên lôi này cũng dọa Cảnh đại thiếu gia này không nhẹ, ngồi bệt xuống đất, trực tiếp bị dọa đến đái ra quần rồi.

Thu Nhung Nhung bên cạnh cũng bị dọa đến sắc mặt tái nhợt, ôm đầu thét ra tiếng thét chói tai.

“Aaaa….. chết người rồi!”

Biến cố này, ngay cả Lục Ti Thâm đã trải qua sóng to gió lớn cũng choáng váng trong một hai giây.

Lập tức, anh sải bước đem Thất Hy lôi đến bên cạnh mình.

Nếu không phải tận mắt chứng kiến, Lục Ti Thâm cũng không dám tin cô gái yếu đuối nhỏ này lại có thể lấy sét ra đùa giỡn.

Nhưng anh vẫn rất lo lắng, sợ thêm một tia sét đánh xuống, vô tình làm cô bị thương.

“Nói đi, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?”

Ánh mắt đen láy của Lục Ti Thâm nhìn chằm chằm vào cô bé ngoan ngoãn trước mặt.

Hai mắt đen to của Thất Hy tràn đầy vẻ ngây thơ, thanh âm nhẹ nhàng trả lời: “ em đây là muốn nói cho hắn biết một đạo lí nha.”

Lục Ti Thâm xoa xoa ấn đường*: “tôi hỏi là, thiên lôi đó là có chuyện gì?”

*Ấn Đường: điểm giữa hai đầu lông mày.

“Em nói chính là cái thứ đó nha! em chỉ là muốn nói cho hắn biết, đừng có…….” lời vừa tới miệng, cô mới nhớ hình tượng tiểu tiên nữ của cô “cái đó, chính là làm người đừng làm quá nhiều việc xấu, không thì sẽ bị sét đánh.”

*Nguyên câu chính là 【莫装逼,装逼招雷劈】 câu này của bên trung kiểu như đừng có làm màu, sống ảo quá. chị này là sợ làm xấu hình tượng trước mặt anh ấy mà .

Bên cạnh Tống Phi nhịn không được nữa.

Vấn đề này anh ta biết nha!

“Là ngũ lôi phù! đại sư sử dụng chính là ngũ lôi phù!”

Anh ta tuy không phải là người trong huyền môn, nhưng dù gì cũng là quản sự trong Vân gia đường, một số pháp thuật của huyền môn vẫn hiểu một ít nha.

Hôm nay tận mắt nhìn thấy đại sư thi triển ngũ lôi phù, việc này, đủ để anh ta ở trước mặt người khác khoe khoang một thời gian rồi.

Lục Ti Thâm lạnh lùng liếc hắn một cái: “ngũ lôi phù cái gì, bạn nhỏ vứt một tờ giấy vàng mà thôi, còn có, thiết bị giám sát của mấy người chắc hỏng hết rồi đi.”