Chương 2: Kiếp này, cô sẽ không ngu ngốc như vậy nữa

Thất Hy cong nhẹ khóe môi, lạnh lùng liếc nhìn. Trong đôi mắt thanh thoát của cô hiện qua một tia lạnh lùng.

Kiếp này cô sẽ không ngu ngốc như vậy nữa!

Những món nợ này, cô sẽ tính từng việc từng việc với bọn họ!

Bàn tay trắng nõn chỉnh lại dây vai bị tuột, mắt nhìn qua vết thương bị đánh còn lưu lại trên xương quai xanh và cánh tay, lông mày thanh tú nhíu lại, ánh mắt xoẹt qua một chút tàn nhẫn.

Nằm trên tấm thảm trước giường, là một người đàn ông già mập tai to. Miệng người đàn ông nhếch méo, khuôn mặt co giật, khinh hãi mở to đôi mắt.

Ánh mắt Thất Hy từ trên người đàn ông quét qua, cuối cùng dừng lại trên hồn phách của người phụ nữ đang bay bên cạnh người đàn ông.

Đầu lông mày nhíu nhẹ.

Kiếp trước sau khi cô chết đi tới minh giới. minh vường không chỉ giúp cô trùng sinh, còn ban cho cô một số năng lực đặc biệt.

Thiên nhãn có thể thông qua lục đạo, xa gần, trên dưới, trong ngoài còn có thể nhìn thấy tương lai.

Đương nhiên cũng có thể nhìn thấy những vật âm tà yêu khí trên thế gian này.

Người phụ nữ đang đứng trước mặt mặc một chiếc váy trắng dính đầy máu, mái tóc che gần hết nữa khuôn mặt, sắc mặt trắng bạch gần như trong suốt, hốc mắt trống rỗng chảy ra hai hàng huyết lệ, hai chân lơ lững trên không trung.

“Cô đã chết rồi, là hắn đã gϊếŧ cô? cô muốn báo tìm hắn báo thù?”

Người có dáng người, quỷ có dáng quỷ, phần lớn sẽ tồn tại sẽ giữ nguyên hình dáng khi còn sống, người phụ nữ này chắc chắn khi còn sống đã bị móc đi đôi mắt.

Nữ quỷ từng đợt phát ra tiếng thét chói tai. âm khí trong phòng đột nhiên tăng mạnh.

“Tôi muốn gϊếŧ hắn....gϊếŧ hắn.... báo thù! tôi muốn báo thù”

“Nếu như cô gϊếŧ hắn, bản thân cô dính vào mạng người, sẽ biến thành lệ quỷ* chỉ có thể luân hồi vào súc sinh đạo, như vậy có đáng không?”

*Lệ quỷ: ác quỷ, ác ma ...

Thất Hy bây giờ mới ý thức được, thì ra, kiếp trước lão già biếи ŧɦái này không phải là đột nhiên đột quỵ, mà là hắn bị ma nữ dọa sợ.

Nhắc mới nhớ, ma nữ này cũng đã giúp cô một lần.

“Người có cách trừng phạt của người, quỷ cũng có cách trừng phạt của quỷ. Cái loại người rác rưởi như vậy, nếu như cứ như vậy cho hắn tiếp tục sống, thân bại danh liệt, hủy đi như vậy không phải càng tốt, còn có những người giúp hắn làm ác, tôi sẽ giúp cô, để cho tất cả bọn họ đều phải nhận hình phạt mà bọn họ đáng phải nhận. Cô cảm thấy được không?”

Lời của Thất Hy vừa dứt, âm khí dày đặc xung quanh đã tán đi không ít.

Một lúc sau, cô nghe thấy nữ quỷ đáp lại một tiếng được. Thất Hy kêu nữ quỷ đi theo mình, nhập hồn vào chiếc vòng màu đỏ trên cổ tay của mình.

Còn về phần lão già biếи ŧɦái này!

Thất Hy chạm nhẹ vào hắn, cô đều cảm thấy bẩn tay của mình.

Ánh mắt cô rơi vào chiếc kệ gỗ bên cạnh, bàn tay trắng nõn đẩy nhẹ một cái, kệ gỗ ngã xuống, không lệch chút nào đập thẳng vào hai chân của lão già biếи ŧɦái này.

Thất Hy làm xong mọi việc, vỗ nhẹ hai tay , mở cửa đi ra, vội vã chạy đến bãi đậu xe của câu lạc bộ.

Kiếp trước, chính là nơi này cô và Lục Ti Thâm lần đầu tiên gặp gỡ.

Lúc ấy cũng do quá sợ hãi, sợ lão già biếи ŧɦái ấy đứng dậy đuổi theo cô, nên đã trốn lên xe của anh, hy vọng anh cứu mình.

Thất Hy không muốn bỏ qua cuộc gặp gỡ này, bèn lần theo trí nhớ tìm thấy bãi đậu xe, ánh mắt xác định chiếc xe sang trọng có biển số liên tiếp ấy.

Chiếc xe vừa khởi động, đèn pha bật sáng, tỏa ra ánh sáng chói mắt.

Thất Hy loạng choạng bước tới, động tác thuần thục mở cửa, chui vào ghế sau, chỉ là hình như cô lên nhầm cửa rồi thì phải.

Cùng với kiếp trước không giống nhau, cô trực tiếp rơi vào một vòng tay đầy cảm giác an toàn.

“Cút ra ngoài!”

Giọng nói lạnh lùng âm trầm, không có nhiệt độ, lại khiến người ta cảm thấy không khí đêu tràn ngập cảm giác ngột ngạt.

Thất Hy nghe được giọng nói quen thuộc, hai mắt lập tức đỏ hoe, ngước lên đôi mắt ngấn lệ, bắt gặp đôi mắt lạnh lùng như băng, phát ra cảm giác sắc bén, nguy hiểm và đen tối. phía duối là sóng mũi thẳng tắp, đôi môi mỏng như một con đao.

Người đàn ông này đẹp trai đến mức gần như hoàn hảo, mỗi đường mỗi nét đều như được người cẩn thận điêu khắc ra vậy.