Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Trọng Sinh, Cô Nổi Tiếng Trong Giới Đại Thần

Chương 10: Tô Dục ngược đãi con gái kế

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lăng Mặc bĩu môi, chậm chạp nhìn về phía Tô Dục – nụ cười trên khuôn mặt dần dần đông cứng lại, khẽ hỏi:

“Dì, không phải dì nhìn nhầm rồi chứ? Cho dù con muốn đi vào nhà vệ sinh, cũng nên vào nhà vệ sinh nữ mới đúng, sao dì lại đi theo con nói con đi vào nhà vệ sinh nam chứ?”

Tô Dục bị câu hỏi này của Lăng Mặc làm cho nghẹn không nói được lời nào, ấp úng một lúc lâu mà không nói ra lý do.

Mọi người đều đã thấy tài hùng biện của Tô Dục, nhưng một lúc lâu cũng không thấy trả lời, hướng dư luận lại một lần nữa nghiêng về phía Lăng Mặc.

“Xem ra, diễn viên lớn họ Tô có thành kiến

rất lớn đối với người con gái kế này.”

“Không phải chứ? Câu chuyện không thấy bóng dáng con gái đã được loan truyền sinh động như thật, cho dù là người bình thường thấy con gái mình đi vào nhà vệ sinh nam, cũng sẽ không nói lớn như vậy!”

“Đúng vậy, cho dù thật sự yêu thương cũng không nên quá đáng như vậy. Huống chi, cô Lăng đây còn đang đứng ở đây một cách yêu lành, nhìn qua cũng không giống như dáng vẻ đã từng bị bức hại.”

“Không sai, nhà giàu có rất nhiều ân oán rắc rối. Đại tiểu thư nhà họ Lăng thật đáng thương, từ nhỏ đã mất mẹ, bây giờ lại bị mẹ kế độc ác chèn ép, khó có thể thoát ra được.”

...

Lăng Vân Long nhìn người vợ hiền lành của mình bị một nhóm người châm chọc khıêυ khí©h, vội vàng cân nhắc lợi và hại, rất nhanh đã quyết định, quyết tâm bỏ xe bảo vệ sự đẹp trai: “Chân tướng ra sao? Điều tra camera giám sát không phải mọi chuyện sẽ rõ ràng sao?”

“Vâng, bố nói đúng.”

Lăng Mặc hùa theo, nặng nề gật đầu.

Đôi mắt của cô trong veo, lông mi khẽ run, giống như hình ảnh một cô gái ngoan ngoãn, ngây thơ, đơn thuần, đặc biệt làm cho người khác yêu mến.

“Bây giờ, cũng chỉ có thể kiểm tra camera giám sát trước.”

Tô Dục ước gì có thể mở camera giám sát càng nhanh càng tốt để xác nhận chuyện Lăng Mặc thực sự đã từng ra vào nhà vệ sinh nam.

Nhưng khi bà ta thấy đôi mắt trong veo không tì vết của Lăng Mặc, trong đầu lại cảm thấy hơi sợ hãi mà không rõ lý do.

Kỳ lạ...

Sao ánh mắt của con đĩ này lại làm cho người khác sợ hãi như vậy?

Mới nhìn qua thì trong trẻo, không có ác ý, nhưng nhìn thêm mấy lần, sẽ phát hiện ra dưới con ngươi đen bóng cất giấu một vòng xoáy đen tối thật đáng sợ, nhưng lại rất thần bí, khó lường.

Lăng Vân Long thấy sắc mặt trắng bệch của Tô Dục, lo lắng hỏi:

“Dục Nhi, cơ thể khó chịu sao?”

Tô Dục lắc đầu, giọng nói dịu dàng còn có thể bóp ra nước: “Vừa rồi lo lắng cho sự an nguy của Mặc Mặc, cả người đổ mồ hôi, làm cho tay chân không còn sức lực.”

Lăng Mặc nghe thấy Tô Dục lấy lý do từ chối, đột nhiên trong dạ dày có một trận biến động dữ dội.

Không ngờ nhiều năm như vậy, kỹ năng làm cho người khác cảm thấy chán ghét của Tô Dực đã được cải thiện rất nhiều.

Bây giờ, cuối cùng cô cũng hiểu, sao hai mươi năm trước Tô Dục lại có thể dựa vào nhân vật tiểu tam phản diện trong bộ phim ‘Đèn l*иg đỏ’ hai lần được chọn là diễn viên xuất sắc nhất của Kim Trĩ và Bách Hoa.

Nói thẳng là, từ đầu đến cuối Tô Dục đều diễn quá chân thực.

Sau khi chờ quản lý đại sảnh cắm ổ flash USB lưu trữ video giám sát vào máy tính màn hình rộng ở quầy lễ tân khách sạn, hàng chục người ở dưới sân khấu đều nín thở, chen chúc tranh giành nhau đi về phía trước.

Mặc dù Lương Phi Phàm tỏ vẻ thờ ơ, nhưng giờ phút này cũng không kiềm chế được sự lo lắng ở trong lòng, rất bình tĩnh đặt tay Lăng Điềm xuống, sải bước đến gần màn hình máy tính.

Lăng Điềm cắn chặt môi dưới, thật vất vả mới kiềm chế được sự đố kỵ dâng lên trong lòng, cách một đám người to lớn, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm vẻ mặt bình tĩnh của lăng Mặc.

Cô ta muốn xem, Lăng Mặc có thể giả vờ được bao lâu.

Dựa theo sự phát triển của kế hoạch, sáng sớm ngày mai video không đứng đắn về việc Lăng Mặc bị bọn cướp làm nhục sẽ được lưu truyền phổ biến trên mạng.

Đến lúc đó, cho dù trong lòng Lương Phi Phàm còn chỗ dành cho Lăng Mặc, cũng sẽ không bao giờ chấp nhận một người phụ nữ bẩn thỉu như vậy.

Tô Dục tựa vào ngực Lăng Vân Long, thường xuyên liếc nhìn Lăng Mặc.

Cho đến bây giờ, Tô Dục vẫn không biết sức mạnh của Lăng Mặc đến từ đâu.

Là vì không có quá nhiều sự hiểu biết, hay là vì trước đây đã sớm để lại đường lui?

Nếu nói không biết thì ngược lại cũng có thể chấp nhận được. Dù sao, Lăng Mặc đã lãng phí bảy năm ở nông thôn, cho dù đã từng nổi tiếng ở thủ đô phồn hoa, hào quang khắp người đã sớm bị khí chất hoang dã, thô bỉ ở nông thôn che giấu.

Điểm mấu chốt nhất là, bà ta đã thấy Lăng Mặc đi vào nhà vệ sinh nam, nhất định sẽ bị camera giám sát bên ngoài nhà vệ sinh chụp được.

Nghĩ đến đây, cuối cùng tâm trạng của Tô Dục cũng bình tĩnh lại, giả vờ bình tĩnh mà hỏi Lăng Vân Long đang chăm chú nhìn vào màn hình máy tính:

“Thế nào rồi? Trong video có thấy bóng dáng của Mặc Mặc không?”

Lăng Vân Long lắc đầu, trầm giọng nói:

“Chỉ có thể thấy bóng lưng, nhưng nhìn dáng vẻ bước đi này, chắc là một người đàn ông.”

“Chẳng lẽ camera giám sát không không chụp được ảnh con bé đi ra từ nhà vệ sinh à?”

Đôi mi thanh tú của Tô Dục nhíu chặt lại, vội vàng đẩy các phóng viên giải trí đang chen chúc ở phía trước sang một bên, tập trung hết sức, nhìn chằm chằm vào video giám sát, cho đến khi thấy màn hình xanh của máy tính.

Lăng Mặc bình tĩnh đứng ở ngoài đám đông thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Tô Dục, không nể nang nói:

“Tôi đã nói rồi, tôi thật sự không có đi vào nhà vệ sinh nam. Nếu mấy người không tin thì có thể đi đến phòng nghỉ kiểm tra thử xem, vừa nãy tôi vẫn luôn ở trong phòng nghỉ.”

Nhân viên lễ tân hơi áy náy giải thích: “Vì để bảo vệ sự riêng tư của khách hàng, tất cả các phòng nghỉ trong khách sạn chúng tôi đều không lắp camera giám sát, để tránh gây phiền phức cho mọi người, thật sự xin lỗi.”

“Vậy sao?”

Nụ cười trên môi của Lăng Mặc càng sâu hơn, vô tội trừng mắt nhìn: “Tôi mới từ quê về, không biết trong phòng chờ khách sạn không có camera giám sát.”

Nghe cô giải thích như vậy, ở dưới sân khấu trừ hai người là Tô Dục và Lăng Điềm ra, mọi người đều tin lời giải thích của Lăng Mặc.

Ánh mắt truyền thông ở khắp nơi sáng lên, có vẻ rất phấn khích. Đoạn video này vừa được tung ra, không chỉ chứng minh Lăng Mặc trong sạch, đồng thời cũng chĩa mũi nhọn về phía cựu nữ hoàng lưu lượng kiêm diễn viên Tô Dục.

Đúng như dự đoán, đợi đến ngày mai mấy chủ đề ‘Diễn viên Tô Dục ngược đãi con gái kế’, ‘Lịch sử nữ diễn viên nổi tiếng Tô Dục kiêm tiểu tam thượng vị’, ‘Tô Dục tung tin đồn về con gái kế và kẻ bắt cóc sống phóng đãng’ sẽ đứng đầu các trang web tin tức lớn.

Tô Dục không ngờ rằng, lại có thể nói Lăng Mặc lần nữa.

Bây giờ, trên mặt bà ta không có gì ngoài việc không thể tin được, lại càng phẫn nộ hơn.

Khoảnh khắc ánh mắt thờ ơ của Lăng Mặc dừng lại trên mặt Tô Dục, khóe môi nhếch lên: “Dì, sao sắc mặt của dì lại khó coi như vậy?”

“Mấy ngày nay, cơ thể dì con không được thoải mái.”

Lăng Vân Long hung ác trừng mắt nhìn Lăng Mặc, ngược lại dìu Tô Dục sắc mặt tái nhợt, bước nhanh ra khỏi khách sạn Đế Hoàng.

Đối mặt với cả giới truyền thông đang đuổi theo, Tô Dục cũng không thể đưa ra lời giải thích nào khác, bà ta chỉ im lặng không nói gì đặt bàn tay thon dài đeo chiếc nhẫn kim cương lên bụng dưới.

Cơ thể của bà ta được chăm sóc rất tốt, dù đã ngoài bốn mươi tuổi nhưng ở giữa eo và bụng không có một chút mỡ thừa nào.

Chẳng qua, hành động dùng một tay bảo vệ bụng đã khơi gợi những suy nghĩ sâu xa, phóng viên giải trí tinh mắt đã nhấn nút chụp lại, định lấy chủ đề ‘Cựu diễn viên vì để củng cố vị trí bà chủ ở nhà giàu, đã ngoài bốn mươi còn đang mang thai ba’ đến lúc đó sẽ trở thành một làn sóng nhiệt.

Lăng Mặc nhìn thấy hành động mờ ám của Tô Dục, nhưng với một chiêu bốn lượng một nghìn cân* này, cô lại không muốn phá hoại mối quan hệ xã hội đang gặp khủng hoảng của mình.

*Bốn lượng một nghìn cân: nghĩa là một lực nhỏ có thể đánh bại một lực mạnh.

Thay vì khống chế địch bằng một chiêu, cô lại có xu hướng lấy Tô Dục, đám người Lăng Điềm chơi đùa trong lòng bàn tay, làm cho những người độc ác đã từng giẫm đạp lên cơ thể cô thân bại danh liệt, đau đớn không có nơi nương tựa.

“Nhị tiểu thư, cô Mặc, cần phải về rồi.”

Người lái xe Lưu Trung chạy chậm đến, nhìn Lăng Mặc đồng thời gọi Lăng Điềm ở phía sau đang dựa vào Lương Phi Phàm.

Lăng Mặc khẽ gật đầu, lười biếng ngáp một cái, đang muốn đi theo Lưu Trung đến chỗ chiếc xe thương vụ cao cấp màu đen đậu ở cổng khách sạn, cổ tay thon dài lại bị Lương Phi Phàm kéo đi.
« Chương TrướcChương Tiếp »