Mặc dù trong lòng Phương Ái Ái đã có chút gấp không chờ nổi, nhưng trước mặt mọi người cô cũng không tiện biểu diễn ảo thuật như "lấy vật từ không trung". Cô chỉ có thể chịu đựng mà thành thành thật thật uống cháo.
Thật đúng là không cần phải nói, đây quả thật là một chén cháo đặc sệt vừa đủ, hương vị còn tốt. Trách không được có thể bắt được khẩu vị của mọi người, ngay cả hệ thống Trù Thần cũng quỳ gối dưới miệng chén cháo cao lương này.
Quả thực Phương Ái Ái vui vẻ đến muốn nở hoa. Sau bữa ăn lại giành rửa chén, vừa siêng năng vừa tích cực làm tất cả mọi người không dám giành.
Bất kể là nguyên chủ hay là Phương Ái Ái trước khi xuyên qua đều không tính là người cần cù gì, cho nên hơi chút làm một số việc mới có thể làm cho mọi người vui mừng như vậy.
Ăn xong bữa sáng, trong nhà chỉ còn Phương Ái Ái ở nhà, các trưởng bối đều đi làm. Phương Minh Khải thì mang theo lễ vật đến nhà bà ngoại ở nông thôn, người kia vẫn là bộ dáng tàn nhẫn không nói nhiều.
Phương Ái Ái không dám chọc vào vị anh trai tiện nghi này. Thứ nhất là việc nguyên chủ làm lúc trước quả thật có chút quá phận. Thứ hai cũng là bởi vì lá gan của cô thật sự không lớn, nhất là đời này.
Đừng thấy cô tới mới mấy ngày mà không biết gì, trong tòa nhà này ngày ngày đều có chuyện náo nhiệt, lại còn không cách âm, cô muốn không biết cũng khó.
Cha mẹ đánh con, anh chị em đánh nhau, vợ chồng cãi nhau thậm chí động thủ, còn có mẹ chồng nàng dâu chửi bới cãi nhau.
Tóm lại, đây là một hoàn cảnh dám động miệng hơn nữa càng dám động thủ. Phương Ái thích động miệng nói không lại người ta, động thủ thì càng đừng nói, nhìn cái tay cái chân nhỏ bé này của cô xem. Cô cũng chưa từng học qua taekwondo, võ thuật gì, tuyệt đối là bị đè xuống mà đánh.
Phương Ái Ái lúng túng đi theo cửa nhà vào bên trong, sau khi chui vào trong phòng lại đóng chặt cửa sổ. Lúc này mới thăm dò thầm gọi hai chữ "hệ thống" trong đầu.
Quả nhiên, trước mặt Phương Ái Ái rất nhanh đã xuất hiện một giao diện, góc trên bên trái còn hơi sáng lên.
Nhẹ nhàng nhấn lên, ngay sau đó lập tức xuất hiện một danh sách. Bất quá trong danh sách này cũng chỉ có hai thứ -- dịch dinh dưỡng và kem dưỡng da tay dạng nhỏ.
Dưới tình huống không đói bụng, Phương Ái Ái đương nhiên là chọn kem dưỡng da tay dạng nhỏ.
Sau khi nhấn, vốn tưởng rằng sẽ xuất hiện một cái bình nhỏ tinh xảo xinh đẹp hoặc là ống nhựa. Bất kể là dạng vật chứa gì, dù sao cũng không có khả năng giống bây giờ.
Trên ngón trỏ dùng để nhấn lên giao diện, dính một thứ màu trắng có trạng thái dung dịch kết tủa lớn bằng một hạt đậu phộng.
Đây không phải chính là cái gọi là dạng nhỏ chứ? Phương Ái Ái nhanh chóng ngẩng đầu nhìn, "kem dưỡng da tay dạng nhỏ" vẫn chưa biến mất trong danh sách.
Nhấn vào một lần nữa, trên tay lại có thêm một viên.
Xem, ngay cả bao bì đóng gói cũng không cho.
Phương Ái Ái vừa cẩn thận bôi kem dưỡng da tay vừa mắng hệ thống keo kiệt ở trong lòng, bất quá như vậy thì cô không cần phải lo lắng bận tâm đi giấu đồ. Giao diện của hệ thống chỉ cô có thể nhìn thấy, muốn lấy cũng chỉ cô mới có thể lấy được.
Sản phẩm của hệ thống thật đúng là không giống với kem dưỡng da tay trước kia của cô.
Một chút hương sữa, một chút hương trái cây, một chút vị ngọt, dường như còn có hương thơm của hoa hồng.
Mùi này cũng không phải rất nồng, chỉ khi đặt tay dưới mũi mới có thể ngửi được.
Hương thơm ngọt ngào nhàn nhạt thật sự rất dễ ngửi, dễ ngửi đến mức Phương Ái Ái muốn liếʍ một miếng nếm thử. Cô đã rất lâu không ăn qua đồ ngọt.
Mùi hương chỉ là thứ yếu, chủ yếu vẫn phải xem hiệu quả.
Bất kể là một bộ phận da nào trên thân thể con người muốn chữa trị đều là một quá trình chậm rãi. Cho dù sản phẩm dưỡng da đắt tiền cỡ nào cũng rất khó lập tức có kết quả.
Nhưng hiện tại, nhận thức trước đây của Phương Ái Ái lại bị phá vỡ.
Kem dưỡng da tay này rất dễ dàng hấp thu lại không nhờn, cho người ta cảm giác thậm chí có thể nói là sạch sẽ thoải mái. Nhưng kem dưỡng da tay nhẹ nhàng như vậy thật sự làm cho vết nứt trên tay mềm xuống.
Hơn nữa dùng mắt thường có thể thấy được làn da trên tay trở nên trắng hơn.
Oh my god!
Phương Ái Ái xoa tay qua lại, cuối cùng vẫn rửa qua nước, rửa tay một lần lại một lần. Vậy mà làn da đã hơi trắng cũng không thay đổi trở lại.
Đây là kem dưỡng da tay thần tiên gì vậy, Phương Ái Ái quả thực muốn mừng đến phát khóc.
Nhận thức trước đây bị phá vỡ không quan trọng, quan trọng là hiệu quả này. Hệ thống tuy rằng không đủ thông minh, hơn nữa rất keo kiệt bủn xỉn nhưng cung cấp phần thưởng thực sự là quá thần kỳ.
Giờ phút này Phương Ái Ái cảm thấy cô đã có được quyết tâm cùng ý chí trở thành Trù Thần.
Vốn cô còn muốn buổi trưa ăn dịch dinh dưỡng, như vậy sẽ không cần nấu cơm. Nhưng hiện tại xem ra dù cô có uống dịch dinh dưỡng cũng phải làm cơm, chén đũa cũng phải rửa.
Kem dưỡng da tay đã kỳ diệu như vậy, dầu gội đầu sẽ là đồ vật thần tiên nào nữa đây.
Cô cảm thấy mái tóc dày đen nhánh đang vẫy tay với mình!