Một đêm ngủ ngon, lúc bị mẹ Phương kêu dậy Phương Ái Ái cũng không cảm thấy mệt mỏi như trước. Hôm qua vẫn nhắm mắt rời giường mặc quần áo, hôm nay lúc mặc quần áo ít nhất mắt đã mở ra.
Cô cắt khoai tây sợi trong không gian giả định bốn tiếng đồng hồ, ngoại trừ hơi nhàm chán ra cũng không tăng thêm gánh nặng trên thân thể. Hơn nữa so với luyện tập bên ngoài, luyện tập trong không gian giả định hiệu quả càng tốt.
Tay sẽ không cảm thấy đau xót, cánh tay sẽ không cảm thấy mỏi nhừ. Trạng thái tinh thần tạm thời không nói tới, chỉ riêng thân thể thôi thì vẫn luôn duy trì trạng thái tốt nhất. Càng dễ dàng làm cho người ta tập trung chú ý luyện tập đao công.
Tinh chất và kem dưỡng mắt đều bị Phương Ái Ái dùng hết đêm qua, buổi sáng cô chỉ có thể bôi chút nước dưỡng da, bất quá dù là như vậy thì vẫn xinh đẹp như cũ. Cô sờ lên khuôn mặt trắng hồng của mình, trên hai má không còn vết đỏ dư thừa, làn da sờ lên cũng nhẵn nhụi hơn không ít.
Về phần màu da, thật đúng là nhìn không ra có biến hóa gì hoặc có thể là gương quá cũ. Một tấm gương cũ nhỏ như vậy không thể soi được rõ ràng cả khuôn mặt, biến hóa rất nhỏ trên da khó mà nhìn ra được từ trong gương, cho nên có trắng lên hay không vẫn rất khó nói.
Cảm giác không giống, biến hóa lớn như vậy. Lúc rửa mặt, Phương Ái Ái đã nhận ra.
Ban ngày cắt khoai tây, cà rốt, cải trắng, dưa muối. Ban đêm vào không gian giả định cũng thực hiện thao tác tương tự.
Lúc mới bắt đầu còn tốt, dù sao có nhiều phần thưởng như vậy, Phương Ái Ái vẫn rất nguyện ý vì trở nên xinh đẹp mà trả một ít giá. Nhưng cô cắt rau củ một tháng, ngày cũng cắt, đêm cũng cắt, dù sao thì quá trình này vừa khô khan vừa buồn chán.
Hơn nữa cho dù ngày ngày đều có ba Phương giúp xoa bóp, đau nhức cũng là chuyện khó tránh khỏi. Phương Ái Ái thật sự chịu không nổi, ít nhất cũng phải luyện tập cái khác.
Bất quá còn chưa đợi cô nói việc sắp xếp nhiệm vụ với ông nội, giao diện hệ thống đã cập nhật, lại có thêm một mục nhỏ.
【Thuộc tính cơ bản】
【Đao công: Cấp 1】
【Các thuộc tính còn lại chưa được mở khóa】
【Chúc mừng người thí nghiệm số 001 Phương Ái Ái, đã đạt được thành tựu đao công cấp 1, kích hoạt phần thưởng ẩn hình】
【Phần thưởng ẩn hình từ đao công, phần thưởng cấp 1 là: Loại bỏ sự mệt mỏi và đau nhức của cánh tay】
【Là một đầu bếp nhỏ xinh đẹp, mặc dù ý chí kiên cường nhưng mỗi ngày phải cắt rau băm đồ ăn, đảo thức ăn trong nồi, cánh tay vẫn sẽ cảm thấy đau nhức mệt mỏi, hệ thống có thể giúp ngài loại bỏ sự mệt mỏi và đau nhức của cánh tay】
【Tiếp theo vẫn còn nhiều phần thưởng ẩn hình chờ mở khóa, hệ thống Trù Thần hết lòng vì ngài phục vụ】
Được rồi, Phương Ái Ái bất giác nhéo nhéo cánh tay phải của mình. Sau khi hệ thống thông báo phần thưởng ẩn hình, cơ bắp trên cánh tay không chỉ không đau nhức nữa mà còn rất thoải mái. Cô nghĩ cô có thể dễ dàng băm nhân sủi cảo ở nhà ăn cả ngày.
Kỳ thật nếu hệ thống có thể đổi "cánh tay" thành "đôi tay" thì tốt rồi, cô không chỉ cánh tay không thoải mái, đôi tay cũng cần loại bỏ đau nhức mệt mỏi.
Tuy rằng liên tục sử dụng kem dưỡng da tay hơn một tháng, làn da trên tay đã rất trắng nõn mịn màng tinh tế nhưng kem dưỡng da tay cũng không có tác dụng giảm bớt mệt mỏi.
Có lẽ cô có thể chờ mong vào phần thưởng ẩn hình của đao công cấp 2.
Từ khoảng thời gian này cô rút ra được một kết luận là mức độ tự do của việc hệ thống thông báo nhiệm vụ và phần thưởng rất cao, hoàn toàn phù hợp với bản thân cô. Đặc biệt là phần thưởng, giống như tất cả đều dựa theo nhu cầu và sở thích của cô mà cung cấp. Muốn nói là trùng hợp, cô cũng không tin.
Có phần thưởng ẩn hình của hệ thống, rốt cuộc thì Phương Ái Ái cũng không đi tìm ông nội nói chuyện này.
Lại là một ngày cắt rau.
Nếu như nói Phương Ái Ái là học sinh tiểu học được hoa hồng nhỏ dỗ dành chăm chỉ tiến lên, vậy hai cha con Phương gia chính là giáo viên quan sát cẩn thận.
Phương Đại Đầu hết lần này đến lần khác lật đổ kế hoạch giảng dạy của mình. Hạt giống quá tốt, ông không thể dạy từng bước, nếu ông làm vậy không phải là làm chậm trễ cháu gái sao.
Phương Nhất Chước từ lúc ban đầu kích động đến bây giờ tràn đầy tin tưởng, tất cả chỉ tốn thời gian một tháng.
Lúc mới bắt đầu, hắn luôn so sánh con gái với mình lúc vừa bắt đầu học nấu ăn, hiện tại đã không thể đặt cùng một chỗ so sánh.
Vị giác và khứu giác thì không tính, đó là ông trời cho, không có cách nào cưỡng cầu. Luyện tập kỹ năng cơ bản thì khác, chuyện đó đều dựa vào sự siêng năng và ngộ tính của cá nhân.
Người so sánh với người tức chết người mà. Cũng may đây là con gái nhà mình, Phương Nhất Chước chua xót đồng thời cũng tràn đầy kiêu ngạo, không đến mức khiến trong lòng mình mất cân bằng.
Sự tiến bộ của Phương Ái Ái rõ như ban ngày. Không chỉ riêng cha con Phương gia nhìn thấy, đồng chí Vương Mỹ Lệ nhìn thấy mà những người khác trong nhà ăn cũng không phải mắt mù.
Lúc đầu đồ ăn Phương Ái Ái cắt chỉ có thể cung cấp cho một mình Phương Đại Đầu dùng, hiện tại là cung cấp cho tất cả đầu bếp dùng. Đầu bếp và phụ bếp của xưởng đóng hộp cộng lại tổng cộng là sáu người.
Ngoại trừ bữa sáng ra, bữa trưa và bữa chiều đều phải xào rau. Mà sau khi nhận được phần thưởng ẩn hình của hệ thống, mỗi ngày Phương Ái Ái thậm chí còn có thời gian và tinh lực băm nhân bánh bao.
Như thế nào cũng là cháu gái của Phương đầu bếp, nhìn bộ dáng đó tương lai chắc sẽ là một đầu bếp. Người ta ở trong phòng bếp làm nhiều công việc như vậy, danh ngạch công nhân tuy quý giá, dù là công nhân tạm thời đều hiếm lạ nhưng cũng không thể để cho người ta làm việc không công.
Thạch chủ nhiệm không tìm Phương Ái Ái mà đặc biệt đi tìm Phương Đại Đầu vì chuyện này.