Vân Đường cảm thấy nàng là sỉ nhục của giới bạch nguyệt quang. Nàng ngã xuống Ma Uyên, cửu tử nhất sinh bò lại tông môn thì phát hiện sư tôn, sư huynh và cha mẹ yêu nàng như châu báu lại tìm cho nàng cái thế thân . Vân Đường: ... làm người đi, đừng làm hư cô nương vô tội biết không ? Kết quả cô nương thế thân không đơn giản, nàng có thân thể và khí chất giống nhau, đi vài bước đều lộ vẻ chân ma sát đến trầy da. Cô nương được nuông chiều lại cầm đi pháp bảo của nàng, bá chiếm phòng nàng, nhu nhược đáng thương mà nói : "Vân cô nương, là ta không tốt, ta không nên lấy những thứ thuộc về ngươi." Cha mẹ Vân Đường: Đường Đường, ngươi không được khi dễ Tô cô nương. Sư tôn Vân Đường: Đường Đường, bởi vì ngươi, Tô cô nương chịu rất nhiều ủy khuất, ngươi nếu còn vô lễ như vậy, vi sư nhất định sẽ phạt ngươi. Vân Đường gì cũng chưa làm:...... Bởi vì kiều khí cô nương, Vân Đường ba ngày một lần mắng năm ngày một lần phạt đến sắp chết. Nàng không thể nhịn được nữa, dứt khoát né tránh, mỗi ngày dạo dạo mọi nơi. Ngày nọ, xông vào một ngọn núi, nam tử tóc đen cao lãnh nhìn nàng, trên khuôn mặt tuấn mĩ đầy vẻ lạnh nhạt có dấu hiệu tẩu hoả nhập ma. * Trong đầu Vân Đường hiện lên nhiều suy nghĩ lớn mật, rất dĩ nhiên mà nói nàng cùng sư tôn sư đồ luyến, kết làm đạo lữ, hạnh phúc hết đời. Vân Đường cười lạnh, nháo đâu? ...