🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ Edit + Beta: Yamete
Đã chỉnh sửa: 16/4/2023
—————————
"Ôi chao, mọi người đều là bạn mà, nói chuyện khách khí đừng làm nó sợ hãi." Thẩm Dữ Tinh ngăn Thái Húc Văn, khẽ nâng cằm, ngữ khí cười: "Bạn Tạ có biểu tình này, giống như đang giận thật đấy."
Tạ Quyển trước sau không mở miệng, một đôi mắt đen nhìn chằm chằm Thẩm Dữ Tinh.
Hắn cảm giác ngày hôm nay Thẩm Dữ Tinh so với lúc trước không giống nhau lắm, rõ ràng vẫn đang cười, nói cũng là lời khó nghe, nhưng trong mắt đối phương không có một tí cười nhạo trào phúng, tựa hồ mang theo vào phần giãy dụa.
Nhưng vô luận thế nào, Tạ Quyển sẽ không cho cậu có lòng tốt đến hỏi thăm.
Chỉ là bỏ đá xuống giếng thôi.
Thẩm Dữ Tinh nói tiếp: " Ha, tao thật không nghĩ tới mày sẽ tức giận, mày biết, tao là người bình thường làm sao dám bắt nạt học bá? Không phải mày bắt tao nói lời xin lỗi với mày chứ, đàn ông con trai mà sao tính toán thế?"
" Tao chỉ muốn cùng mày chơi đùa một chút thôi, ai cho mày vặn mặt cả ngày, không phải vậy chứ, tao cho mày đánh tao là được chứ gì." Thẩm Dữ Tinh cười hì hì đưa tay ra, trước mắt Tạ Quyển quơ quơ.
Tay cậu rất trắng, xương ngón tay cân đối, móng tay đều chỉnh tề, sạch sẽ đẹp đẽ, cực kỳ phù hợp với thân phận quý công tử.
Tạ Quyển suýt chút nữa bị lung lay bởi đôi mắt, lại nghe thấy cậu nói: " Nghe nói mày từng làm nông, vậy mày đánh tao nhẹ tí, tao sợ mày đánh tao nặng, tao phải nằm viện nửa tháng."
"..."
Tạ Quyển sắc mặt khó coi, nhìn chằm chằm Thẩm Dữ Tinh chốc lát, lập tức không quay đầu lại quay người rời đi.
Thẩm Dữ Tinh cảm thấy hắn đại khái đi thay đồ, một thân toàn nước không có cách nào lên lớp.
" Tinh ca, anh thật lợi hại!" Thái Húc Văn đi tới: " Cái này so với mắng càng ác hơn, chắc thằng đó trốn trong Wc khóc đi."
Thẩn Dữ Tinh tâm tình không tính là tốt, cảm giác đầu cậu được treo thưởng lạnh buốt.
Bắt nạt Tạ Quyển, cậu cũng không dễ chịu.
Cậu ra hiệu cho Thái Văn Húc.
Thái Văn Húc "thể hồ quán đỉnh" (1), biểu thị mình biết rồi, nhấc chân chuẩn bị một bước lao ra khỏi cửa phòng học.
Thẩm Dữ Tinh thấy thể vội vàng kéo gã trở về: "Mày làm gì?"
" Tiếp tục giáo huấn Tạ Quyển đáng ghét a." Thái Văn Húc hưng phấn làm nóng người.
Thẩm Dữ Tinh: " Mày đã hiểu? Này quá hiểu đi, mày là nhất, nhất mày rồi."
Thái Húc Văn: " Tinh ca,em..."
" Được, ý của tao là kêu mày dọn đống nước." Thẩm Dữ Tinh vỗ vỗ bờ vai gã, ra hiệu nhìn nước trên đất.
Thái Húc Văn: "..."
Công việc đều không phải Tạ Quyển làm sao?
Gã không dám hỏi nhiều, dù sao nắm đấm Thẩm Dữ Tinh nện xuống rất đau, chỉ có thể tự thân vận động. Thẩm Dữ Tinh trở lại vị trí của mình, không yên lòng nhìn mặt sách, tâm lý còn đang suy nghĩ về sau nên làm cái gì. Không thể phá vỡ tính cách đã lập sẵn, còn phải giống như trước bắt nạt Tạ Quyển, làm cho Thẩm Dữ Tinh thập phần đau đầu.
Chỉ có thể đi trước một bước.
Tạ Quyển bị bọn Thẩm Dữ Tinh đùa cợt không ít, quần áo bị làm bẩn hoặc bị xé rách cũng là chuyện bình thường, cho nên hắn đã chuẩn bị một bộ quần áo ở trong cặp, lúc này vừa vặn có đất dụng võ.
Hắn thay xong quần áo trước khi bắt đầu lên lớp, thập phần không khéo chính là, ngày hôm nay là giáo viên chủ nhiệm - người đứng đầu của khoa.
Giáo viên chủ nhiệm Kiều Thuỷ Tương luôn luôn không ưa Tạ Quyển, ở trong mắt nàng không có học sinh giỏi và học sinh kém, chỉ có học sinh có tiền và không có tiền, hiển nhiên, Tạ Quyển bởi vì không có tiền mà bị Kiều Thuỷ Tương xem thường.
Nhìn thấy Tạ Quyển khoan thai đến chậm, nàng hừ lạnh một tiếng, cầm sách vở quay lưng lại, thậm chí cũng không hỏi nguyên nhân, lạnh nhạt nói: "Đứng trước cửa phạt đứng." Thái Húc Văn quét nhà không cẩn thận, trên đất vẫn có thể nhìn thấy vệt nước lưu lại, Kiều Thuỷ Tương tự nhiên cũng nhìn thấy.
Nàng chỉ cần ngẫm lại liền biết mới vừa xảy ra chuyện gì, dù sao nàng có nghe thấy Thẩm Dữ Tinh cùng với một nhóm người bắt nạt Tạ Quyển, nhưng nàng cũng không tính quản.
Thẩm Dữ Tinh và Tạ Quyển không giống nhau, đứa trước là con trai đại lão bản, đi học có siêu xe đưa đón, là quý công tử mà người sau lại thức sớm cưỡi xe công cộng loạng choà loạng choạng đi học, một phí đồng phục học còn chưa đống nổi, quỷ nghèo.
Kiều Thuỷ Tương kêu Tạ Quyển đứng phạt ở cửa sau, nàng thì đứng trên bục giảng bắt đầu giảng bài.
Nàng là giáo viên Toán, xui cái ngày hôm nay bài giảng đến phần quan trọng nhất, nếu như lên lớp không nghe giảng, về sau học tập rất vất vả.
Tạ Quyển dựa lưng vào tường, chỉ có thể mơ hồ nghe âm thanh từ trong phòng học truyền ra, không rõ ràng, mà có còn hơn không. Thẩm Dữ Tinh mới vừa bắt đầu đặt lực chú ý trên người Tạ Quyển, nhìn thấy hắn cúi thấp đầu, liền biết hắn đang nghe giảng bài.
Như vậy có thể nghe thấy chắc là thánh cmnr.
Thành tích Tạ Quyển rất tốt.
Thẩm Dữ Tinh dừng một chút, giơ tay lên nói: " Kiều lão sư, phòng học hơi ngạt."
Kiều Thuỷ Tương vẻ mặt ôn hoà nói: "Bạn Trầm cảm thấy phòng ngộp sao? Vậy mở cửa sổ ra."
Thẩm Dữ Tinh ngắn ngủi mà nở nụ cười một tiếng: " Cảm ơn lão sư"
Cửa sổ hàng lang sau khi mở ra, âm thanh giảng bài rõ ràng từ trong phòng học truyền tới, Tạ Quyển ngẩng đầu lên, hướng bên trong liếc nhìn Thẩm Dữ Tinh. Thẩm Dữ Tinh nhận ra ánh mắt của hắn, nghiêng đầu ra xem, khoé miệng khẽ nhếch.
Đó là nụ cười xem ra không có tính công kích, cậu trước đây không giống nhau lắm, đáy mắt loé lên như bầu trời đầu sao. Tạ Quyển nhăn mày lại, không xem quá lâu, thu hồi ánh mắt.
Thẩm Dữ Tinh cũng không để ý, chống cằm mà xuất thần.
Cậu nhớ tới thành tích Tạ Quyển rất tốt, cho dù đã hai tháng không có đến trường học mà bài kiểm tra mấy ngày trước vẫn như cũ đứng đầu cả lớp.
Có lẽ đây chính là năng lực của vai chính?
Thẩm Dữ Tinh suy nghĩ một chút về nội dung, phát hiện Tạ Quyển xác thực phi thường xuất sắc, bằng không hắn cũng không thể dựa vào làm công để hoàn thành sự nghiệp học tập, thi đậu đại học, trở thành hoạ sĩ nổi danh, làm cho những người đã từng xem thường hắn liên tiếp bị mất mặt.
Thẩm Dữ Tinh bị cái người kia hung hăng vả mặt.
Không được, cậu nhất định phải phấn chấn lên.
Nếu dựa vào Tạ - quái gở - Quyển có thể sống sót, vậy cậu không có lý do lùi bước.
Đầu tiên chính là hưởng thụ, bằng không cậu lấy lập trường gì đi song tính gia, đây không phải tự rước nhục à.
Thẩm Dữ Tinh nghĩ đến một tháng sau có thêm một bài kiểm tra nữa, cậu muốn so với một Tạ Quyền hoàn hảo, không có mạnh mẽ trào phúng hắn.
Cậu quả thực vì sự nhanh trí của mình, tự khen một cái.
Trong tiết học, Thẩm Dữ Tinh lưng ưỡn lên mức thẳng tắp, hai mắt nghiêm túc mà lại chăm chú nhìn bục giảng phía trên, một khắc không thả lỏng.
Kiều Thuỷ Tương dễ như ăn cháo chú ý Thẩm Dữ Tinh, không chỉ cậu là học sinh có tiền nhất bởi vì con mắt của cậu phát sáng.
Giống như hai bóng đèn tròn thẳng tắp chiều vào mình, nhìn ra nàng có chút hoảng hốt đồng thời phấn chấn rất nhiều.
Nàng giảng bài như thể có gì đó hấp dẫn, Thẩm Dữ Tinh không thể nào nghe giảng bài lại bắt đầu nỗ lực, nàng khẳng định không để cho cậu thất vọng.
Bởi vậy, Kiều Thuỷ Tương không tự chủ nói to âm thanh giảng bài, thậm chí ngay cả lớp học kế bên có thể nghe thấy.
Một tiết sau khi kết thúc, nàng trở lại văn phòng, mua sắm trực tuyến năm hộp cây lười ươi (2), rất kịch liệt.
Không phải cứ theo cái đà này, không cần tiết khác nàng liền mất tiếng.
Sau khi tan lớp Tạ Quyển không cần phạt đứng, hắn ôm cặp sách trở lại phòng học. Lớp trưởng Nhậm Bội Bội đi tới vị trí bên cạnh của hắn, đem sổ ghi chép đưa tới trước mặt: "Bạn Tạ, vở ghi chép của tớ."
Tạ Quyển không có từ chối: " Cảm ơn."
Nhậm Bội Bội cũng thuận thế ở lại, cùng hắn thảo luận đề toán vừa nãy trên lớp. Lúc gần đi nàng cổ vũ Tạ Quyển: " Bạn Tạ, cậu đừng nản chí, Thẩm Dữ Tinh không sánh bằng cậu nên cậu ta mới ghen tị, cậu mạnh hơn cậu ta nhiều."
Vừa đi vệ sinh về , vừa vặn đi qua Thẩm Dữ Tinh: "..."
Đại tỷ, không cần đạp cậu như thế.
Nhưng mà này cậu phải kiên định học giỏi hơn mục tiêu.
Nam nhi phải tự mình cố gắng, chỉ cần lợi hại hơn Tạ Quyển, cậu không sợ chết!
Thẩm Dữ Tinh lần đầu nghiêm túc trên lớp, lão sư nhìn thấy bộ dạng của cậu đều sợ ngây người, kết thúc chương trình học các lão sư tập hợp ở văn phòng thảo luận.
"Trạng thái học sinh Trầm ngày hôm nay làm cho tôi giật cả mình, chưa từng thấy em ấy chăm chú như vậy."
"Đúng, kinh ngạc còn có chút cảm động, có thể làm học sinh Trầm lạc đường biết quay lại, nhất định có công của Kiều lão sư."
Kiều Thuỷ Tương ngượng ngùng nở nụ cười: "Tôi cũng không rõ ràng nhưng học sinh Trầm có thể tiếp tục nghiêm túc, cực khổ tôi cũng nguyện ý."
"Thái độ làm việc của Kiều lão sư thực khiến người ta cảm động!"
"Tôi quyết định đợt thi sau cho học sinh Trầm năm đề thi, khen ngợi tinh thần học tập của em ấy."
Trong phòng làm việc tất cả phát sinh Thẩm Dữ Tinh hoàn toàn không biết.
Tiết học buổi sáng đi qua rất nhanh, Thẩm Dữ Tinh mới vừa đứng lên, Thái Văn Húc chân chó (3) mà đi tới: "Tinh ca, A Soái trốn học thay chúng ta đi giành cơm, chúng ta có thể đi từ từ."
Nhìn các bạn học chạy tới nhà ăn mà không ở trong phòng học, Thẩn Dữ Tinh cảm nhận được làm đại ca cũng có chỗ tốt. Mỗi ngày có người hỗ trợ lấy cơm, đây cũng quá sảng khoái.
Thẩm Dữ Tinh thận trọng gật đầu một cái, cùng Thái Văn Húc chậm rãi đến nhà ăn.
Trong phòng ăn người người nhốn nháo, Thái Húc Văn liếc mắt nhìn thấy A Soái mang đầu hoàng mao ( mình nghĩ là đầu gà ) ngồi ở đó.
Đám người bọn họ quá nổi bật, ngoại trừ Thẩm Dữ Tinh mái tóc màu đen ở ngoài, mấy người còn lại màu tóc không giống nhau, Thẩm Dữ Tinh cảm thấy cậu được vây quanh bởi một đám ma tiên.
Trung học Victoria phong cách học tập mở, hơn nữa bọn học sinh gia cảnh không tầm thường, phương pháp giáo dục không quá có thể ràng buộc bọn họ, cho nên bọn họ ở trong trường học từ trước đến giờ là nghênh ngang mà đi.
Mà Thẩm Dữ Tinh sở dĩ không nhuộm tóc, cuối cùng bởi vì cha Thẩm không cho phép, tuyên bố nếu cậu dám đυ.ng vào tóc mình, liền dám đem chân cậu đánh gãy rồi vứt cho chó ăn.
Thẩm Dữ Tinh mới vừa ngồi xuống, thấy Tạ Quyển bưng một khay thức ăn đi tới.
Không giống với Thẩm Dữ Tinh, khay thức ăn bên trong toàn thịt cá, còn Tạ Quyển bên trong chỉ có cơm tẻ cùng một chút cải xanh, thanh đạm như thức ăn của hoà thượng.
Thẩm Dữ Tinh biết ở sơ trung, Tạ Quyển sẽ được cấp thẻ ăn, như vậy hắn có thể không tốn một phân tiền nước, có thể thu được một chút tiền lương duy trì lúc chi tiêu.
Mà trung học Victoria cùng sơ trung không giống nhau, cho nên Tạ Quyển chỉ có thể mua món ăn tiện nghi một chút, mà mặc dù hắn làm sao tiết kiệm một học kỳ ăn toàn là rau xanh, không có một chút thịt.
Thẩm Dữ Tinh nhìn chăm chăm, Tạ Quyển rất nhanh chú ý đến ánh mắt của cậu.
Nhưng hắn phát hiện Thẩm Dữ Tinh không phải nhìn hắn mà nhìn về đồ ăn trong khay. Không hiểu cái này có gì để nhìn, Thẩm Dữ Tinh nhìn mặt Tạ Quyển không thay đổi từ bên cạnh cậu đi qua.
Hắn ăn cơm xong chạy về phòng học ôn tập, không có thời gian trì hoãn.
"Tinh ca, anh nhìn cái gì vậy?" Thái Húc Văn vùi đầu ăn cơm, thuận miệng hỏi một câu.
Thẩm Dữ Tinh hoàn hồn: "A, ngày mai muốn ăn cải xanh."
Ngày mai vừa vặn đến phiên Thái Húc Văn trốn học lấy cơm, gã đáp ứng một tiếng: "Không thành vấn đề."
Thẩm Dữ Tinh dừng một chút hỏi: "Hôm nay mày chỉnh Tạ Quyển, là mày ra chủ ý?"
Thái Húc Văn: " Là em, em làm không tệ đi."
Gã một mặt dáng dấp cầu khích lệ, thành công làm cho Thẩm Dữ Tinh nghẹn khuất.
Thẩm Dữ Tinh: "Thằng nhóc ngốc, mày thật đúng cho tao một kinh hỉ lớn."
Thái Húc Văn ngượng ngùng cười cười, ngữ khí tiếc hận nói: "Bộ dạng Tạ Quyển y như gà yếu thật sự buồn cười quá, nhưng đáng tiếc em quên đập nó."
Cậu và Thái Húc Văn giống nhau không ưa gì Tạ Quyển, trước đây cũng bắt nạt không ít, thậm chí còn chủ động trước mặt Thẩm Dữ Tinh bắt nạt Tạ Quyển, mục đích làm cho "Thẩm Dữ Tinh" cao hứng.
Cũng bởi vậy kết cục của Thái Húc Văn so với Thẩm Dư Tinh không tốt hơn bao nhiêu.
Thẩm Dữ Tinh: "Lần sau lại thêm chuyện tốt như vậy, nhất định nói sớm với tao được không?"
Nói không chắc cậu có thể ngăn cản thảm kịch phát sinh.
"Đương nhiên đương nhiên" Thái Húc Văn không cảm thấy có gì đó không đúng, đáp ứng liên tục.
Cơm nước xong trở lại phòng học, có nửa giờ lúc nghỉ trưa, Thẩm Dữ Tinh đề nghị bọn họ đánh du hí (4).
Thái Húc Văn kích động: " Quá tốt rồi, em còn kém chút nữa lên vương giả, có Tinh ca mang nhất định có thể thành công độ kiếp."
Thẩm Dữ Tinh tà mị nở nụ cười: " Tốt."
Thái Húc Văn tưởng tượng chỉ cần nằm thắng nên không nghĩ quá vô dụng cho nên chọn pháp sư Vương Chiêu Quân, chỉ cần đứng ở phía sau thả thả kỹ năng là được.
Thẩm Dữ Tinh lấy Trăm Dặm Huyền Sách đánh, năm phút trước đánh thập phần thuận lợi.
Mãi đến tận cậu bắn ra hai câu:
[ Tất cả ] Xem vị trí của ta ( Trăm Dặm Huyền Sách ): Pháp sư là lão bà ta, ai dám động đến cổ.
[ Tất cả ] Xem vị trí của ta ( Trăm Dặm Huyền Sách ): Ta sẽ để gia đình người đó không được yên.
Thái Văn Húc quay đầu nhìn lại, nghi hoặc mà hỏi: "Tinh ca?"
Thẩm Dữ Tinh quay đầu đối với gã nở nụ cười ôn nhu: "Đây là sách lược, như vậy ai cũng không dám động tới mày."
Nhìn thấy cậu sủng nịnh, Thái Văn Húc bị cảm động, còn không kịp lên tiếng cái gì đối phương đã đáp trả.
[ Tất cả ] Ăn ta một pháo ( Lan Lăng Mộ Vương ): Mẹ, ghét nhất gặp phải tình nhân đó, chờ đó.
[ Tất cả ] Tiểu thái kê ( Vương Chiêu Quân ): ?
Edit có lời muốn nói:(1) "Thể Hồ Quán Đính " ( 醍醐灌顶 ): Thể Hồ Quán Đính là một thành ngữ Trung Quốc, đọc là tí hú guàn dǐng; thể hồ: mỡ sữa đông đặc nhất, dùng để ví với chính pháp của Phật, tinh hoa của Đạo Phật; quán đỉnh: nghi thức xối nước lên đầu. Gộp cả câu nghĩa đen là dùng bơ sữa tinh khiết rướt lên đầu. Nghĩa bóng là Phật Giáo truyền thụ trí tuệ, khiến người ta hoàn toàn giác ngộ, ví von như nghe xong ý kiến uyên bác cao siêu khiến cho ta nhận được gợi ý rất lớn. Cũng có ý hình dung sự tươi mát dễ chịu. Tìm trên baidu.
(2) Cây lười ươi: Tên thường gọi: Lười ươi, đười ươi, bàng đại hải, đại hải tử, sam rang, dang rang si phlè, som vang, an nam tử, đại đồng quả, đại phát, tam bayang.
-Tên khoa học Sterculia lychonophora Hnce.
-Họ khoa học: Thuộc Trôm Sterculiaceae.
*Tác dụng dược lý
-Thuốc uống vào hút nước rất mạnh làm trương ruột kí©h thí©ɧ gây tiêu chảy.
-Thuốc có tác dụng hạ áp, lợi tiểu, giảm đau.
*Công dụng: Hiện nay công dụng chủ yếu của vị thuốc này là mát và nhuận. Chỉ cần 4-5 hạt vào một lít nước là đủ có một thứ nước sền sệt như thạch, thêm đường vào mà uống trong trường hợp ho khan không đờm, cổ họng sưng đau, viêm đường tiết niệu ngày dùng 2-5 hạt, cho vào cốc nước nóng, chờ một lúc cho hạt nở ra, thêm đường vào cho đủ ngọt chia nhiều lần uồng trong ngày.
(3) Chân chó: = nịnh bợ, xun xoe
(4) Đánh du hí: theo mình nghĩ giống với đánh Liên Quân