Thi Vưu Vưu rửa mặt xong bước ra, thấy nam quỷ kia đã học xong quy củ, liền ngồi xuống ghế sô pha, tay cầm di động, đồng thời không chút để ý nói: “Cho anh năm phút, nói ngắn gọn, cái gì nên nói thì nói hết đi”
Tiết Đại Kiên lập tức giống như đàn em bên cạnh thế lực ác bá hét lớn một tiếng: “Mau nói!”
Trác Viễn bị dọa sợ, thân thể run run, nói ra hết mọi chuyện.
Sinh thời anh ta là nhân viên văn phòng bình thường, có một người bạn gái yêu nhau được ba năm, ngay khi chuẩn bị kết hôn, thì bạn gái lại đột nhiên bỏ anh ta theo phú nhị đại.
Nản lòng thoái chí anh ta chỉ có thể hóa bị thống thành động lực, ngày ngày vùi đầu công tác, mắt thấy hạng mục trong tay sắp hoàn thành, sau khi xong việc sẽ nhận được hoa hồng hậu hĩnh, kết quả lại trượt chân ngã chết trong nhà tắm.
Chấp niệm cùng không cam lòng khiến anh ta bồi hồi trên nhân thế, đại khái đã được hơn một năm.
“Cậu cũng quá xui xẻo rồi? Tiết Đại Kiên ngồi xổm bên cạnh Trác Viễn, tượng trưng vỗ vai anh ta một chút, nói: “Nhưng mà cậu ra ngoài dọa mọi người như vậy là không đúng, chúng ta làm quỷ thì cũng phải có nguyên tắc của quỷ”
#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}
Trác Viễn cúi đầu nói: “Tôi cũng không có làm ác, chỉ là luyến tiếc chỗ này, một ngày nào đó tôi đột nhiên phát hiện, chỉ cần bỏ ra khỏi gương, người sống liền có thể nhìn thấy được tôi, sau đó bọn họ liền bị dọa chạy."
Tiết Đại Kiên nói: “Cho nên cậu cũng không phải cố ý dọa người?”
Trác Viễn hai ngón tay chọc chọc nói: “Ban đầu thì cũng không phải, nhưng sau đó, cái đó, sau đó... Tôi sai rồi, bạn gái tôi cực thích căn phòng này, là phòng cưới của hai chúng tôi.”
Tiết Đại Kiên vẻ mặt cậu thật có tiền đồ nói: “Đây là nhà cậu à?”
Trác Viễn chột dạ nói: “Là phòng cưới trong lý tưởng, nếu tôi mua nổi thì bạn gái đã không chạy theo người ta.
“Má nó, đồ không biết xấu hổ, chính là ỷ vào bản thân đã là quỷ, muốn bá chiếm căn nhà của người ta!” Tiết Đại Kiên lập tức biến sắc nói: “Tay để đâu thế, hai tay ôm đầu cho tôi!”