Chương 48: Kiểm tra linh lực lần nữa -2

Tiêu Miên giả vờ lúng túng, nhìn về phía Tiêu Lâm: “Này, đây là nơi nào? Ngươi dẫn ta đến nơi nào thế?”

Tiêu Lâm lúc này đã thay đổi sắc mặt, cười lạnh, một tay đẩy Tiêu Miên vào: “Vào rồi thì ngài sẽ rõ thôi!”

Tiêu Miên bị đẩy tiến lên vài bước, vừa vào trong đã ngẩng đầu nhìn quanh. Không gian bên trong hình tròn, bốn phía được che kín bởi rất nhiều chỗ ngồi, từ thấp đến cao, chật ních người. Một thiếu niên đứng trên đài, tay đặt lên một chiếc bảo khí lớn, ánh sáng ôn nhuận tỏa ra, bên cạnh là vài vị trưởng lão mặc y phục của Tiêu gia, đang cầm bút ghi chép.

Mọi người đều vì sự xuất hiện đột ngột của Tiêu Miên mà ngừng mọi hoạt động, ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía hắn.

Tiêu Miên biết mình đã bị đưa đến chỗ kiểm tra linh lực, theo lẽ thường hắn phải tiến vào từ cửa chính, không phải cửa sau như thế này.

Ngũ ca của hắn vì muốn hại hắn mà tính toán chu đáo thật đó.

“Ngươi là ai? Sao lại đột ngột xông vào trường kiểm tra?” Một trưởng lão có vẻ mặt nghiêm khắc nhìn Tiêu Miên, dần dần, hắn cảm thấy người này có phần quen thuộc.

“Vãn bối Tiêu Miên, xin tham kiến các vị trưởng lão.” Tiêu Miên chắp tay hành lễ.

Dù sao cũng đã đến, mục đích của Tiêu Chương không phải là làm hắn bẽ mặt trước mọi người sao? Vậy mà đánh bây đánh bạ lại đúng tâm ý của hắn, hắn đang muốn kiểm tra xem linh lực của bản thân hiện tại đã đến độ nào.

“Vừa trở về, không may lạc đường nên vào nhầm nơi này, thật tình quấy rầy các vị kiểm tra, xin thứ lỗi.”

Các trưởng lão đều nhíu mày, một vị lên tiếng: “Ngươi không phải đã bị trục xuất sao? Sao lại trở về được?”

Tiêu Miên vẫn giữ vững lý do thoái thác: “Gia gia có nói rằng khi nào ta trở thành Linh Sư thì có thể quay về.”

Thực ra, gia chủ đã sớm quên lời này, mà chính bản thân hắn cũng không nhớ rõ mình đã nói lời này không.

“Ngươi đã thành Linh Sư?” Mấy trưởng lão đều trố mắt, không phải người không có linh lực sẽ không thể trở thành Linh Sư sao?

Một trưởng lão kích động tiến thêm vài bước, Tiêu Miên tỏ ra thoải mái để họ quan sát, nhưng chỉ bằng mắt thường thì họ không thể nhìn ra gì.

Một vị trưởng lão nói: “Nếu ngươi lừa gạt chúng ta, ta sẽ xử lý ngươi vì tội gây rối kiểm tra linh lực!”

Tiêu Miên đáp: “Ngay cả việc này vãn bối còn gạt thì làm sao dám xuất hiện nơi đây?”

Giang Diên lúc này cũng tranh thủ quan sát tình hình giữa sân, “Ta thấy nơi này chỉ có vài người tu vi cao hơn ngươi, vị trưởng lão trước mặt là Linh sư cấp mười lăm, còn lại chỉ toàn Linh sư cấp mười ba.”

Tiêu Miên hiện tại là Linh sư cấp chín, nhưng nếu so sánh thực lực, hắn hoàn toàn không yếu thế so với những người cấp mười hai, mười ba.

“Này, này, này, rốt cuộc có định kiểm tra nữa không?”

“Đúng rồi, kiểm tra xong ta còn phải về nữa!”

Dòng người xếp hàng bắt đầu tỏ ra bất mãn, không ít người trong số họ, nhất là những kẻ có thiên phú trực hệ, lên tiếng khinh thường: “Tại sao phải tốn nhiều lời với một phế vật như hắn?”

“Đến đây làm gì, chỉ biết lãng phí thời gian của mọi người, phía sau còn nhiều người đang chờ kiểm tra nữa.”

Trong lòng họ, cho dù Tiêu Miên đã thành Linh Sư thì sao chứ? Một người không có linh lực, dù có kỳ ngộ gì đi chăng nữa, cũng không thể có được gì đặc biệt. Mấy năm ở Bắc thành có kỳ ngộ nhưng lại không có được sự chỉ dẫn, so với người khác thì còn thua kém. Dẫu có trở thành Linh Sư, cũng chỉ là một hai cấp không đáng nhắc tới.

“Xin lỗi, vì đã quấy rầy các vị, các vị cứ việc kiểm tra trước, ta sẽ lùi lại xếp hàng.” Tiêu Miên giả vờ xin lỗi, chuẩn bị quay đi.

Nhưng có người không chịu buông tha, chặn hắn lại: “Ngươi định đi đâu? Có phải sợ không dám kiểm tra hay không? Hay là vừa mới nói dối để hù dọa người khác rồi giờ muốn lén lút trốn đi?”

“Đúng vậy, đúng vậy, nếu có gan thì hãy thử ngay tại chỗ cho mọi người xem nào.”

“Nhỡ cuối cùng mà kiểm tra ra không có linh lực, thì chính ngươi đã tự ý trở về bổn gia, sẽ bị phạt.”

Mấy người này càng nói càng khơi dậy sự tò mò muốn xem Tiêu Miên xấu mặt. Độ thích thú của Giang Diên cũng không kém mấy người này tò mò, nàng đang trông chờ cảnh vả mặt.

“Vậy thì, phá lệ cho ngươi đi kiểm tra trước.” Trưởng lão cầm đầu nói.

Người vừa rồi thí nghiệm đã rời khỏi đài, đứng ở bên cạnh chờ.

Trước mắt kiểm tra diễn ra chưa được bao lâu, hầu hết đều kiểm tra ra người có tư chất bình thường, lại nói tiếp Tiêu gia đã rất lâu rồi không có thiên tài nào xuất hiện như Tiêu Thành, đáng tiếc cuối cùng hắn lại phản bội gia tộc, còn để lại một nhi tử phế vật.

Tiêu Miên giả bộ dáng bất đắc dĩ, như thể bị buộc phải lên trước, dưới sự chú ý của mọi người, hắn hít một hơi thật sâu, từ từ điều động linh lực vào lòng bàn tay, rồi ấn vào trung tâm kiểm tra linh lực của Bảo Khí.