Cô thì đang lo lắng đề phòng như này, nhưng khổ nỗi không ai có thể hiểu cô!
Nhân loại ngu xuẩn, bọn họ sẽ không bao giờ biết được cô phải trả giá bao nhiêu vì cái nhà này.
Tạ Liên Thanh nhướng mày: “ Chà? Lo lắng cho cô Hứa như vậy?”
Anh ấy cũng chỉ vừa mới biết được cô Hứa bị t·ai n·ạn xe cộ, nhưng mà đối phương chỉ bị trầy da một chút, nói không chừng đợi mấy ngày nữa liền khép lại.
Chỉ bị thương nhẹ như thế, vậy mà có thể khiến Hứa Khinh Khinh bị sợ hãi thành như vậy. Trong lòng Tạ Liên Thanh không hiểu được có chút chua, không biết nếu tối hôm qua người b·ị th·ương là anh ấy, Hứa Khinh Khinh có lo lắng và bám người như bây giờ hay không.
Anh ẩn giấu cảm xúc ở trong mắt, định kéo bạn gái vào trong phòng, giọng nói nhẹ nhàng an ủi: “Yên tâm đi. Sự việc ngày hôm qua chỉ là ngoài ý muốn, cô Hứa sẽ không có việc gì.”
Nhưng Hứa Khinh Khinh vẫn nhìn chằm chằm phương hướng chiếc xe rời đi, thở ngắn than dài, tỏ vẻ ‘ không một ai hiểu cả’. Chờ đến khi cô hoàn hồn, lúc này mới chú ý tới Tạ Liên Thanh ở bên cạnh .
Ngày hôm qua cô bị vụ tai nạn xe cộ của cô Hứa làm cho hoang mang lo sợ, hôm nay chỉ chuyên chú đi theo phía sau đối phương, chưa kịp tính sổ với Tạ Liên Thanh!!
Nếu thế giới này là cuốn tiểu thuyết cô mơ thấy vào buổi tối hôm rồi, như vậy có nghĩa là, về sau Tạ Liên Thanh sẽ thật sự yêu đương với Bạch Du Lam!
Nghĩ đến trong giấc mơ, Tạ Liên Thanh nói là nhờ cô mới khiến anh ta hiểu được Bạch Du Lam tốt bụng, săn sóc như thế nào. Còn cố ý mang đối phương đến trước mộ cô, cảm ơn chính mình đã tác hợp……
Quá cặn bã, người đàn ông này quá cặn bã, cặn bã đến chưa bao giờ thấy ai cặn bã như vậy!
Hứa Khinh Khinh còn đang buồn phiền, vừa thấy anh ấy lập tức bùng nổ sự tức giận. Cô hùng hổ vung tay Tạ Liên Thanh đang dắt tay cô ra, nói: “Anh đừng động vào tôi!”
Tạ Liên Thanh đột nhiên bị hất ra : “Khinh Khinh?”
Hứa Khinh Khinh nói rất nhanh: “Đừng gọi tên tôi! Đồ cặn bã, ta muốn chia tay với anh ! Chúng ta chấm hết rồi!”
Cô nói xong, quay người định rời đi, giày cao gót dẫm rất mạnh trên mặt đất. Nếu vẫn ở đây, cô sợ chính mình nhịn không được mà đánh Tạ Liên Thanh.
Tạ Liên Thanh giữ chặt cô, nheo mắt lại: “Vì sao?” Ở trong đầu, anh nhanh chóng nhớ lại lời nói việc làm của mình vào đêm nay, không phát hiện điều gì khiến Hứa Khinh Khinh không hài lòng.
Hứa Khinh Khinh không kiên nhẫn, cô rất có khí thế mà chống nạnh nói: “Chính anh không biết tại sao sao? Dù sao chúng ta phải chia tay!”
Cô không đầu không đuôi nói chia tay, rồi còn bộc phát cơn giận không hiểu được. Anh lại nghe thấy cô nói chia tay thêm lần nữa, cho dù đã biết tính cách cô, Tạ Liên Thanh cũng không tránh được cảm thấy có chút bực bội.
Anh nhéo nhéo mũi, giọng nói nhẹ nhàng hỏi: “Lý do là gì?” Anh cần biết vị tổ tông này lại đang quậy cái gì.
Hứa Khinh Khinh rất tức giận: “Đương nhiên là bởi vì anh nɠɵạı ŧìиɧ! Anh là đồ cặn bã!”
Tạ Liên Thanh không hiểu: “Anh nɠɵạı ŧìиɧ?”
Anh nhanh chóng suy nghĩ, nheo lại mắt: “Ai nói cho em? Có chứng cứ sao? Địa điểm ở đâu? Là ai?”
Bị anh tra hỏi liên tiếp, Hứa Khinh Khinh vốn đang rất khí thế lập tức bị làm cho không tự tin. Cô không thể nói cho Tạ Liên Thanh biết thế giới này là một quyển tiểu thuyết, và cô đã xem nó được hơn một nửa…… Nếu Tạ Liên Thanh giống cô Hứa, gặp việc ngoài ý muốn làm sao bây giờ?
Tuy rằng hiện tại Hứa Khinh Khinh cực kỳ tức giận, nhưng cô cũng chỉ muốn chia tay với Tạ Liên Thanh, tuyệt đối không muốn hại ch·ết đối phương. Ngay cả gϊếŧ gà cô cũng không dám, huống chi là một mạng người.
Hơn nữa Tạ Liên Thanh còn là nam chính của quyển tiểu thuyết này, ai mà biết nếu cô nói ra, người chịu trừng phạt là cô hay là Tạ Liên Thanh.
Vì vậy Hứa Khinh Khinh không định nói cho Tạ Liên Thanh. Ở dưới ánh mắt tra hỏi của đối phương, cô ấp a ấp úng nói: " Ở, ở trong mơ.”
Tạ Liên Thanh:…… Tôi thấy em mới là đang sống ở trong mơ đúng không?
Lúc trước, Hứa Khinh Khinh cũng thường xuyên cáu kỉnh muốn chia tay với anh, nhưng đa số là chỉ là nói nói ngoài miệng, chưa bao giờ kiên định như bây giờ. Vì thế khi anh nghe thấy Hứa Khinh Khinh chỉ trích anh nɠɵạı ŧìиɧ, trong đầu lập tức hiện lên rất nhiều âm mưu, hoài nghi là có người định chia rẽ……
Nhưng mà bây giờ khi nghe thấy câu trả lời của Hứa Khinh Khinh, anh súyt chút nữa bị tức giận đến bật cười, không thể tin tưởng: “Trong mơ? Em mơ thấy anh nɠɵạı ŧìиɧ, rồi bây giờ muốn chia tay?”
Hứa Khinh Khinh chột dạ một chút, nhưng cô nhanh chóng tự tin hỏi ngược lại: “Làm sao? Không thể sao!”
Vừa nãy, Khinh Khinh chỉ mải muốn chia tay với anh, lý do vẫn chưa nghĩ. Bây giờ lý do có sẵn, cô nâng lên cằm, ra quyết định: “Dù sao, chúng ta chia tay!”