Chương 21

Nếu không phải Hứa Khinh Khinh mới là con gái ruột của Hứa Xương Sơn, cô sẽ rất cảm động trước tình nghĩa của hai cha con này!

Nhưng mà nghĩ lại cũng đúng, tuy Bạch Du Lam là con gái của Bạch Nhã Tú và chồng trước, nhưng Hứa Xương Sơn yêu tình yêu đích thực của ông ta vô cùng, cho nên yêu ai yêu cả đường đi, từ nhỏ đã đối xử rất tốt với Bạch Du Lam, chỉ kém hơn Hứa Thiên Bảo một chút.

Còn Hứa Khinh Khinh là ai? Chưa từng nghe thấy, không quen biết.

Trước kia Hứa Khinh Khinh cho rằng Hứa Xương Sơn là kẻ cặn bã, trong tim căn bản không có tình thương của cha. Nhưng cho đến khi có Hứa Thiên Bảo, ông ta giống như thay đổi thành một người khác, trở thành một người cha vô cùng tốt. Mà hiện tại, ngay cả Bạch Du Lam cũng được đến cái gọi là tình thương của cha ấy của ông ta.

Tuy rằng Hứa Khinh Khinh vẫn rất chán ghét Hứa Xương Sơn, nhưng ngẫu nhiên cô cũng sẽ cảm thấy ấm ức. Rõ ràng cô và mẹ cô không làm gì sai, nhưng lại bị vứt bỏ một cách không thể hiểu được.

Nếu giống như bình thường, trước khi rời đi, Hứa Khinh Khinh tất sẽ châm chọc Hứa Xương Sơn và mấy người khác một phen. Dù sao kẻ thù khó chịu, cô liền vui sướиɠ.

Hôm nay cũng không ngoại lệ. Cô quay đầu lại, đang chuẩn bị nói cái gì đó, sau đó hoàn mỹ xuống sân khấu, bỗng thấy chữ trên đỉnh đầu Bạch Du Lam ở dưới mí mắt cô thay đổi.

【 hệ thống cuộc sống huy hoàng】

【 giá trị khí vận đạt được: 41】

【 tiến độ nhiệm vụ : 50/100】

-

【 nhiệm vụ khen thưởng: Kế thừa tài sản chục tỷ, thực hiện cuộc đời huy hoàng】

Hứa Khinh Khinh kinh ngạc, hoảng sợ: Cái này còn có thể thay đổi?!!

Một chút thương cảm và làm ra vẻ trong lòng cô nháy mắt biến mất, cô sợ đến nỗi lập tức đi giày cao gót như bay đi ra ngoài. Nhưng là ở trong mắt những người khác, cô chỉ là khinh miệt trợn trắng mắt nhìn Du Làm và bọn họ một cái rồi rời đi.

Vừa ra khỏi cửa, Hứa Khinh Khinh tức khắc chuyển thành chạy, khẩn trương nói với tài xế: “Nhanh lên nhanh lên, chúng ta chạy mau.”

Bảo vệ:…… Có chó đuổi??

Lên xe sau, Hứa Khinh Khinh lập tức ngồi ở phía trong xe, dựa vào bên cửa sổ cắn ngón tay, cách phương hướng nhà Hứa Hướng Xương rất xa, sợ Bạch Du Lam và cái hệ thống kia lao tới bắt cô.

Từ nhỏ đến lớn, Hứa Khinh Khinh đều được người khác yêu thương, trừ bỏ sự kiện ghê tởm của Bạch Nhã Tú, ngoài ra cô chưa bao giờ trải qua mưa gió gì. Để cô một mình đối mặt chuyện này cũng quá khó xử cô.

Bản chất cô chỉ là một đứa trẻ hay gây chuyện, gặp chuyện không xử lý được liền đi tìm phụ huynh.

Tuy rằng rất muốn nhanh chóng chạy đi mách lẻo với người nhà, nhưng Hứa Khinh Khinh còn không mất đi lý trí. Hiện tại trên xe có bảo vệ, hơn nữa mới rời đi ngôi nhà kia, cô không biết cái hệ thống kia có thể kiểm tra đo lường đến nội dung nói chuyện trong phạm vi nhất định hay không?

Cho nên dù đã ở trên xe, cô cũng chịu đựng không gọi điện thoại.

Vừa xuống xe, vừa đến nhà Hứa Khinh Khinh đã vô cùng kinh hoảng mà lấy ra điện thoại, không chút do dự gọi cho cô của mình. Cô không rõ sai giờ, chỗ ông bà nội không biết đã hừng đông hay chưa.

Cô của Hứa Khinh Khinh đang cùng sinh viên nam mới giúp đỡ "tham thảo cuộc sống", tham thảo đến một nửa, Hứa Khinh Khinh gọi điện thoại tới.

Thiếu niên rất ngoan ngoãn mà ngừng lại, Hứa tiểu cô thở sâu: “Hứa Khinh Khinh? Tốt nhất là con có chuyện quan trọng……”

Cô ấy còn chưa nói xong, Hứa Khinh Khinh lập tức nức nở: “Cô! Cứu mạng, có yêu quái!!” Thanh âm bên kia đầu điện thoại có chút run rẩy, rõ ràng là bị dọa sợ hãi.

Ánh mắt mê ly của cô Hứa nháy mắt thanh tỉnh, cô xưa xua tay với bạn trai, ngồi dậy bình tĩnh nói: “Sao vậy? Con ở đâu? Bên người có người hay không?” Cô xác nhận an toàn của Hứa Khinh Khinh đầu tiên.