Hứa Khinh Khinh nhìn chằm chằm đỉnh đầu cô ta, không nói chuyện. Cô đang suy nghĩ đây rốt cuộc là chuyện như thế nào. Quan hệ giữa cô và Bạch Du Lam không tốt, cô cũng không thường xuyên về chỗ này. Mà hình như lần cuối cô gặp Bạch Du Lam vẫn là ở mấy tháng trước.
Cô rất chắc chắn, khi đó trên đầu Bạch Du Lam không có đồ vật kỳ quái này.
Như vậy, cái hệ thống có tên là cuộc sống huy hoàng này chỉ mới trói định Bạch Du Lam vào hai tháng trước, hoặc là nó đã ở trên người Bạch Du Lam ngay từ đầu, mà Hứa Khinh Khinh cũng giống những người khác, đều không nhìn thấy……
Hiện tại Hứa Khinh Khinh có thể nhìn thấy được, rất có thể liên quan đến giấc mơ tối hôm rồi. Cô như bị ma xui quỷ khiến, bỗng nhiên nghĩ tới quyển sách mình đã đọc trong mơ .
Ở trong sách, nữ chính là Bạch Du Lam, chuyện có giá trị khí vận cũng là bình thường…… Vậy cốt truyện trong mơ là thật?
Nếu thế giới này là quyển sách, cô sẽ chết thật sao?
Hứa Khinh Khinh có chút hoảng sợ, rất nhiều vấn đề liên tục toát ra trong đầu. Cô lập tức muốn rời khỏi nơi đây, nhưng mà người hầu bên cạnh đã bắt đầu mang đồ ăn lên.
Thức ăn đã dọn xong, những người khác bắt đầu chuẩn bị ăn cơm. Hứa Khinh Khinh vừa muốn chạy trốn, vừa muốn ở lại tiếp tục quan sát Bạch Du Lam, tìm hiểu tột cùng.
Dù sao, hiện tại cô có thể thấy đồ vật trên đầu Bạch Du Lam cũng tốt hơn là không biết gì như lúc trước.
Hứa Khinh Khinh tìm vị trí ngồi xuống. Nghĩ nghĩ, cô lại túng túng mà kéo hai bảo vệ của cô cũng ngồi xuống hai ghế bên trái phải.
Cô chỉ là có một tý xíu sợ hãi!!
Bảo vệ tuy rằng không hiểu, nhưng có tiền chính là đại ca. Hai người đàn ông cao to 1 mét 8 ngồi ở hai bên của Hứa Khinh Khinh, lập tức khiến cô bị vây quanh.
Hứa Khinh Khinh tức khắc có cảm giác vô cùng an toàn!
Cô cảm thấy, việc cô mượn bảo vệ của Tạ Liên Thanh trước khi xuất phát, là một quyết định cực kỳ anh minh, là một trong những quyết định chính xác nhất trong cuộc đời!
Những người khác:……
Làm gì có ai để bảo vệ ngồi cùng bàn với chủ! Chẳng lẽ còn cần thử độc!
Mọi người nhìn Hứa Khinh Khinh với ánh mắt như nhìn thấy người bệnh tâm thần. Nhưng mọi người đều đã quen thuộc cô, cảm thấy đối phương muốn khiến bọn họ khó chịu, nên bây giờ mới cố ý sai sử bảo vệ như vậy.
Chỉ có Bạch Du Lam hơi hơi nhíu mày, ra vẻ nhỏ nhẹ nói: “Khinh Khinh, đây là tiệc gia đình của nhà chúng ta, phòng bếp còn có……”
Hứa Khinh Khinh vốn còn đang sợ hãi, nhưng khi nghe thấy thanh âm dối trá của đối phương, lập tức trợn trắng mắt: “Ai với cô là gia đình, cô là ai.”
Bởi vậy có thể thấy được, thói quen phản bác lại mấy người Hứa Xương Sơn Bạch Du Lam đã khắc vào trong xương cốt cô.
Bạch Du Lam bị cô làm cho nghẹn lời, thở sâu không nói.
Thôi, Hứa Khinh Khinh như vậy cũng không phải một ngày hai ngày. Quỷ biết hôm nay cô ta vì sao nổi điên.
Chính mình chỉ cần lặng lẽ hoàn thành nhiệm vụ là được, còn Hứa Khinh Khinh chỉ là một kẻ ngu xuẩn không đầu óc mà thôi, cô vốn không để mắt đến cô ta.
Dù sao một thời gian nữa đối phương sẽ chết…… Nghĩ vậy, Bạch Du Lam nhìn Hứa Khinh Khinh với ánh mắt thương hại .
Bạch Du Lam thoái nhượng, bỗng nhiên khiến nỗi sợ hãi trong lòng Hứa Khinh Khinh ít đi một chút. Hình như đối phương cũng không có gì ghê gớm. Trước kia cô chưa bao giờ sợ Bạch Du Lam, làm gì có chuyện bây giờ lại sợ cô ta.
Nhưng Hứa Khinh Khinh vẫn quyết định ăn xong bữa cơm này liền chạy nhanh, cô vội vã về nhà mách lẻo!
Cô muốn nói cho cô Hứa, nhờ cô ấy giúp mình đánh bại Bạch Du Lam và hệ thống kia! Nếu cô Hứa không làm được, cô lại nói cho ông bà nội! Hoặc là Tạ Liên Thanh, bọn họ đều thông minh hơn cô, chắc chắn có biện pháp.