Đương nhiên là muốn như vậy.
Làm gì có ai không thích như vậy. Bạn trai vĩnh viễn 18 tuổi, nghe lời ngoan ngoãn còn bám người. Cô Hứa lúc đêm thì gối tay trai đẹp, ban ngày thì ngắm nhìn giang sơn, đúng là không uổng cuộc đời, là thần tượng lớn nhất của Hứa Khinh Khinh!
Hứa Khinh Khinh rất hâm mộ cô của mình, trong thời gian rảnh rỗi hai cô cháu thậm chí còn sẽ thảo luận bạn trai nhỏ nào càng săn sóc!
Nhưng với kinh nghiệm làm đứa trẻ khiến phụ huynh đau đầu lâu năm, Hứa Khinh Khinh biết lúc này không thể nói ra lời trong lòng! Nói ra sẽ có khả năng bị đánh.
Cho nên cô kiên quyết phủ nhận: “Em đương nhiên không nghĩ như vậy, em đã có bạn trai là anh rồi!”
Bây giờ tạm thời không nghĩ, chờ về sau hai người chia tay, Tạ Liên Thanh không phải là bạn trai cô, cô liền có thể tiếp tục suy nghĩ nha ~
Hứa Khinh Khinh nói một câu hai ý nghĩa, cảm thấy chính mình quá thông minh. Đặc biệt là rất trôi chảy nói ra lời âu yếm ở đằng sau, có thể cho mười điểm!
Tạ Liên Thanh không để ý sự giảo hoạt của cô, chỉ là cười lạnh nói: “Tốt nhất là như vậy.” Trêu chọc anh còn định phủi tay chạy mất, cô ấy muốn nằm mơ sao.
Hứa Khinh Khinh hoàn toàn không biết suy nghĩ của anh ấy, còn đắc chí mà cho rằng cô thật thông minh mới giấu diếm được Tạ Liên Thanh.
Giải quyết chuyện này xong, Hứa Khinh Khinh lại bắt đầu biên tập bài văn phê bình của mình. Cô cảm thấy nguyên nhân khiến mình đói bụng đợi hai giờ, rồi lại bị Tạ Liên Thanh bức hôn, chính là tại nhà hàng kia!
Cô tuyệt đối sẽ không nghĩ lại sai lầm của mình, cô mà sai chắc chắn là do người khác sai trước.
Đúng lúc này, Hứa Khinh Khinh nhận được cuộc gọi của cha Hứa, bên kia đầu di động truyền đến thanh âm nghiêm khắc: “Cô nhìn xem chính mình làm như vậy mà được à? Đã bao nhiêu ngày không về nhà?!” Tạ Liên Thanh ở bên cạnh nghe thấy xong, nhíu nhíu mày.
Hứa Khinh Khinh hoàn toàn không quan tâm. Cha Hứa còn chưa nói xong, cô liền tắt điện thoại, sau đó tiếp tục xóa xóa giảm giảm bài viết của chính mình .
Cô vừa mới quyết định viết thêm mấy trăm chữ mắng nhà hàng này, nó xứng đáng!
Vài giây sau, số điện thoại quen thuộc lại gọi tới. Thanh âm của cha Hứa lại vang lên lần nữa, ông ta nổi trận lôi đình: “Hứa Khinh Khinh sao cô dám tắt điện thoại của tôi?! Trong mắt cô còn có người cha này hay không……”
Điện thoại lại bị tắt, Hứa Khinh Khinh còn thuận tiện chặn ông ta, dùng hành động cho ông ta biết cô có dám hay không.
Sau vài phút yên tĩnh, rốt cuộc cô đã sửa xong bài viết, rồi trịnh trọng click gửi đi. Ở trong mắt cô, một đống lời nói của cha Hứa còn không quan trọng bằng bài Weibo này.
Tạ Liên Thanh biết tình huống nhà họ Hứa, tuy cha Hứa là người có vai vế lớn hơn, nhưng anh vẫn thấy chướng mắt hành vi của đối phương. Vì vậy cho dù anh xưa nay chú trọng sự lễ phép cũng không nhắc nhở hành vi của Hứa Khinh Khinh, thậm chí không ra tiếng một chút nào.
Lại một lát sau, cha Hứa phụ lại gọi điện thoại tới một lần nữa, lần này ông ta dùng số di động khác. Hứa Khinh Khinh nghe điện thoại, cố ý nói: “Tôi đang rất bận! Cho ông mười giây để nói xong, 10, 9, 6, 4……”
Cha Hứa:…… Còn đếm kiểu nhảy số nữa?
Nhưng lần này tính tình của ông ta tốt hơn nhiều, chắc là sau khi tự nuốt cơn giận, biết ông ta không làm gì được Hứa Khinh Khinh. Ông ta ho khan hai cái, giọng nói nặng nề: “ Ông bà nội của cô sắp trở về? Ăn một bữa cơm đón gió tẩy trần với nhau đi.”
“3, 2, 1. Đã hết giờ!” Hứa Khinh Khinh lập tức định tắt điện thoại, ngay trong nháy mắt này, cô nghe thấy Hứa Xương Sơn nói: “ Ở nhà có chút việc cần thương lượng.”
Chỉ với một câu như vậy, lập tức khiến cho Hứa Khinh Khinh dừng lại!
Bởi vì mỗi khi cha Hứa nói những lời này, thì đều không có chuyện tốt xảy ra.
Lần thứ nhất đối phương nói việc cần thương lượng, là khi ông ta muốn cưới mẹ kế của Hứa Khinh Khinh - Bạch Nhã Tú, lần thứ hai là Bạch Nhã Tú mang thai, sinh ra Hứa Thiên Bảo.
Nói là thương lượng, nhưng đối phương có lẽ đã quyết định xong, chỉ chờ cô tới, đợi cho đông đủ rồi mới tuyên bố.
Cho nên nghe điện thoại xong, dù Hứa Khinh Khinh vẫn chưa biết là chuyện gì, nhưng cô đã lập tức chuẩn bị đến nhà của Hứa Xương Sơn làm thất bại việc này!!