Rốt cuộc cô vừa có tiền lại còn xinh đẹp, mà đàn ông trên thế giới có ngàn ngàn vạn, không ngoan cô liền đổi. Nếu yêu đương mà còn phải lấy mạng sống để đổi, thì cái giá này quá đắt.
Hứa Khinh Khinh đến bây giờ chưa nói chia tay, một là không nghĩ nhường Tạ Liên Thanh cho đối thủ một mất một còn của mình Bạch Du Lam, hai là bởi vì Tạ Liên Thanh rất đẹp trai, gia cảnh tài hoa đều cực kỳ ưu việt, lại còn rất ngoan ngoãn nghe lời cô, mang ra ngoài cô có thể thu hoạch thêm được một đống ánh mắt ghen ghét, vô cùng có nở mày nở mặt.
Vì vậy trước khi xác định tính chân thật của cốt truyện trong mơ, cô thật sự có một tí xíu luyến tiếc Tạ Liên Thanh.
Mà cho dù giấc mơ đó là thật, vậy chỉ cần cô không kết hôn, cô hẳn là sẽ được an toàn đúng không?
Hứa Khinh Khinh nghĩ như vậy liền yên tâm, nề hà không dự đoán được nam chủ tự nhiên lại nói muốn đính hôn! Đính hôn xong kết hôn sẽ còn xa sao?
Trong đầu cô có chút loạn, trong lúc nhất thời, không nghĩ ra được lý do đáng tin cậy để từ chối, chỉ có thể ấp a ấp úng nói: “Nhưng em còn chưa tốt nghiệp, mới học năm ba, hơn nữa anh cũng vừa mới kế thừa công ty……”
Vốn dĩ trong lòng Tạ Liên Thanh có chút buồn bực, nhưng thấy bộ dạng của bạn gái ngốc ngốc, lại có chút mềm lòng. Anh sờ sờ tóc của đối phương, ôn nhu nói: “Thôi được rồi, để em quyết định. Nếu em không muốn, chúng ta có thể chờ thêm một thời gian, hiện tại cũng không phải thời điểm tốt nhất.”
Thời điểm tốt nhất đương nhiên là sau khi Hứa Khinh Khinh tốt nghiệp, nhưng Tạ Liên Thanh muốn sớm trói cô lại bên mình, nên hôm nay mới có thể cố ý hỏi cô.
“Được, được. Anh nói rất đúng, em đều nghe anh!” Hứa Khinh Khinh vội vàng đồng ý, cô có vẻ bị anh làm cho rất hoảng hốt.
Tạ Liên Thanh rất ít thấy cô ngoan ngoãn như vậy, thầm than một tiếng.
Thôi, có lẽ bạn gái còn chưa nghĩ đến việc lập gia đình.
Còn việc Hứa Khinh Khinh có thể không thích anh? Anh ấy không muốn nghĩ về việc này.
Nhưng mà tuy rằng tạm thời nhượng bộ, Tạ Liên Thanh cũng không định để bạn gái trốn tránh tiếp. Hiện tại có thể không đính hôn, nhưng đã đến lúc làm Hứa Khinh Khinh suy nghĩ về chuyện này.
Vì vậy anh cố ý nói đùa: “Khinh Khinh hoảng sợ kinh ngạc như vậy, làm cho anh cứ nghĩ là em chưa từng suy nghĩ tới việc kết hôn.”
Nhưng mà Hứa Khinh Khinh không nói tiếp, không khí yên lặng quỷ dị.
Tạ Liên Thanh tức khắc cảnh giác. Anh nhíu mày, dừng bước nhìn về phía đối phương, không thể tin tưởng nói: “Hứa Khinh Khinh?!”
Cô thế mà thật sự dám? Không muốn kết hôn với anh ấy!
Hứa Khinh Khinh bị anh làm cho hoảng sợ, lúc nãy trong đầu rối loạn các suy nghĩ, nên không nghiêm túc nghe anh ấy nói chuyện. Nghe vậy đôi mắt cô xoay chuyển, nỗ lực giải vây cho mình: “Vì sao không được? Cô của em cũng như vậy đây!”
Nói đến đây, Hứa Khinh Khinh lại tự tin lên.
Chủ tịch Hứa sinh có một trai một gái, một người là cha Hứa Khinh Khinh Hứa Xương Sơn, một người khác là cô của Hứa Khinh Khinh.
Hiện tại cô Hứa là người cầm quyền của nhà họ Hứa, rất khôn khéo mạnh mẽ trong công việc, trong sinh hoạt lại tương đối độc lập không bị trói buộc, ở trong giới nổi tiếng là người phụ nữ mạnh mẽ. Cô vẫn chưa lập gia đình, thích giúp đỡ những thiếu nam 18 tuổi có ước mơ, lập chí cho bọn họ một mái nhà ấm áp.
Tạ Liên Thanh không đánh giá cách sống của cô ấy, nhưng nếu Hứa Khinh Khinh muốn học theo, thì tuyệt đối không có khả năng.
Không ngờ Hứa Khinh Khinh vậy mà dám có ước mơ như vậy!
Anh ấy liếc xéo Hứa Khinh Khinh, rồi cười nhạo một cái: “Em đừng có mơ.” Nói xong anh xoay người đi.
Ngày thường Tạ Liên Thanh rất có phong độ, tính cách ôn hoà, lễ phép trong đối nhân xử thế, đối với Hứa Khinh Khinh càng là ôn nhu săn sóc, chỉ cần cô muốn anh đều đáp ứng.
Nhưng mà lúc này khí thế của anh hiển lộ, hoàn toàn khác với khi bình thường, khiến Hứa Khinh Khinh vừa cảm thấy vô cùng xa lạ, vừa có chút sợ hãi.
Khí thế của Hứa Khinh Khinh lập tức yếu đi, cô biện giải: “…… Em chỉ, em cũng không định như vậy.”