Chương 15

Một đêm qua đi, Tô Uyển Uyển bị ánh mặt trời chói mắt chiếu tỉnh, đầu óc choáng váng nặng nề, chống thân mình bủn rủn ngồi dậy.

Một ít ký ức mơ hồ, dũng mãnh tràn vào trong óc.

Cô tối hôm qua uống quá nhiều rượu, không có xác nhận trước quan hệ yêu đương liền đem Cố Phong cưỡng bức.

Cô mơ hồ còn nhớ rõ, Cố Phong, không, là cô thân mình bị làm ra máu, Cố Phong đau sắc mặt trắng bệch, chính là cổ họng không một tiếng rên, rồi sau đó cô nhớ rõ khi bắn tinh, kɦoáı ƈảʍ quá đáng, sướиɠ đến đại não cô trống rỗng.

Mạnh ấn Cố Phong lại làm vài lần, sau lại hắn hạ thể, bạch trọc tϊиɦ ɖϊƈh͙ cùng đỏ tươi máu xử nữ xen lẫn cùng nhau, môi âʍ ɦộ cũng sưng đỏ không thôi.

Lại sau cô hôn mê qua đi liền không nhớ rõ, cô hiện tại sợ đến không dám nhìn tới Cố Phong nằm tại bên người.

Hắn tối hôm qua nhất định rất đau đi! Khẳng định cũng hận chết mình, hắn một tên đàn ông thế nhưng bị cô cưỡng bức!

Nhưng...... Vì cái gì hiện tại, giữa hai chân cô đau không chịu được? Chẳng lẽ nam phá thân cũng sẽ đau?

Sau khi Tô Uyển Uyển hoàn hồn, theo bản năng xốc chăn lên, nhìn giữa hai chân mình.......

Cô gom đủ dũng khí mới dám trợn mắt nhìn lại căn bản không thấy được cây gậy lớn kia, mà là chỗ đáy chậu thuộc về chính mình, hiện nay sưng đỏ một mảnh, tϊиɦ ɖϊƈh͙ khô cạn cùng vết máu đỏ tươi, dính nhớp ở trên hai mảnh môi âʍ ɦộ sưng lợi hại.

Sau khi xoa xoa đôi mắt, véo véo gương mặt, Tô Uyển Uyển lại lần nữa đi xem giữa hai chân, như cũ là nữ nhân khí quan, đôi tay trên dưới du tẩu, sờ sờ bộ ngực, cũng là vυ" mềm mại đạn đạn.

Tô Uyển Uyển híp mắt xem người bên cạnh, quả nhiên là Cố Phong nằm ở bên cạnh!

Bọn họ thật sự đổi về!

Chính là lúc này cô thế nào lại không có vui vẻ như trong tưởng tượng!

Cô tối hôm qua kiên cường cưỡng bức Cố Phong, hiện tại thân mình đổi về, cô căn bản không phải là đối thủ của Cố Phong, còn không biết Cố Phong sẽ trả thù cô như thế nào!

Không được!! Cô phải chạy nhanh!

Tô Uyển Uyển chạy nhanh rón ra rón rén xuống giường, hiện tại vừa động một chút, chỗ hạ thể đều đau nhức khó nhịn, tối hôm qua Cố Phong là chịu tội lớn! Tỉnh rồi nhất định sẽ gϊếŧ cô!

Đang nghĩ ngợi, Cố Phong cảm giác được động tĩnh, đã chậm rãi mở hai mắt, nhìn đến Tô Uyển Uyển đỡ giường đứng ở bên cạnh mình, sửng sốt một lát, lại xốc lên chăn mắt nhìn chính mình thân mình.

Liền minh bạch thân thể hai người đã đổi về, mày lập tức mở giãn ra, lúc này nên là hắn phản công!

"Muốn đi đâu?" Cố Phong trầm giọng mở miệng.

"Đi...... Đi WC...... Đi tiểu, lần này không cần cậu giúp ~" Tô Uyển Uyển thanh âm phát run.

Cố Phong lại xốc chăn lên, nhanh nhẹn xoay người xuống giường, cây gậy lớn dưới háng còn mang theo loang lổ vết máu, bởi vì "chào cờ" thẳng tắp đứng dậy, dọa Tô Uyển Uyển chạy nhanh nhắm lại hai mắt.

"Tôi ôm cậu đi, tựa như cậu tối hôm qua ôm tôi vậy." Cố Phong thanh âm nhẹ nhàng, lại cường điệu tối hôm qua hai chữ.

"Không cần!! Cảm ơn!!" Tô Uyển Uyển nói xong mở to mắt, thừa dịp Cố Phong còn không có động thủ, chịu đựng hạ thể đau đớn nhanh như chớp chạy về chính mình phòng ngủ, sau đó lập tức khóa trái cửa phòng.

Cố Phong tiếng bước chân từ xa tới gần, rồi sau đó Tô Uyển Uyển nghe được tiếng đập cửa.

"Tô Uyển Uyển, sự tình tối hôm qua, cậu không nghĩ nói gì sao?"

"Tôi sai rồi! Cố Phong! Tôi lần sau cũng không dám nữa! Lần này cậu tha thứ cho tôi, về sau tôi làm trâu làm ngựa cho cậu, hơn nữa...... Hơn nữa hiện tại đau cũng là tôi ~" Tô Uyển Uyển cách cửa phòng, hận không thể cấp Cố Phong quỳ xuống cầu xin tha thứ.

Cô tối hôm qua uống nhiều quá, đi nhầm trình tự, bằng không lại cho cô mượn hai lá gan cô cũng không dám cưỡng bức Cố Phong!

"Cậu mở cửa trước, cậu nơi đó hẳn là phải bôi thuốc, bằng không khả năng sẽ cảm nhiễm, tôi mang cậu đi bệnh viện." Cố Phong tối hôm qua là thanh tỉnh, tự nhiên biết tối hôm qua Tô Uyển Uyển ngạnh tới, đem phía dưới căng xé rách, cần thiết đi bệnh viện xử lý miệng vết thương.

"Cậu đi trước! Cậu không ra khỏi cửa, tôi liền không ra, tôi tự mình đi xem bác sĩ!" Tô Uyển Uyển càng thêm sợ, đều đến nông nỗi phải đi bệnh viện, cô tối hôm qua rốt cuộc có bao nhiêu bạo lực!

Cố Phong thích cô, có thể không thèm để ý chút nào nông nỗi tối hôm qua sao?

Dù sao Cố Phong không đi, cô tuyệt không ra cửa!

"Tốt! Tôi đi, nhưng cậu nhất định phải đi xem bác sĩ, nhớ kỹ chưa?" Cố Phong bất đắc dĩ.

Cũng biết Tô Uyển Uyển tính tình, đành phải đơn giản rửa mặt một chút, đến Tô Uyển Uyển trước cửa phòng nói một tiếng rồi rời đi.

Nghe được bên ngoài thật lâu không có động tĩnh, Tô Uyển Uyển mới dám lặng lẽ mở kẹt cửa đánh giá một chút, xác định Cố Phong ra cửa, mới dám đi tắm rửa.

Khi nước ấm vọt tới hạ thể, Tô Uyển Uyển đau thẳng trừu trừu, giống như bị người xẻo mấy đao, cúi người nhìn kỹ, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© lại có mấy chỗ rõ miệng vết thương rõ ràng.

Mẹ nó! Cô uống say như thế nào sẽ đáng sợ như vậy, Cố Phong có báo nguy bắt cô, cô cũng không nói gì.

Tắm rửa xong Tô Uyển Uyển chạy nhanh gọi điện thoại cho khuê mật, để cô bồi mình đi bệnh viện.

Sau khi bác sĩ ở phòng khám bệnh để cô nằm trên giường khám xem miệng vết thương, sắc mặt ngưng trọng dò hỏi: "Có phải hay không gặp hành vi bạo lực tìиɦ ɖu͙ƈ? Có cần báo nguy không?"

Là rất bạo lực, bất quá không thể báo nguy! Bằng không khả năng bị bắt chính là cô!

"Không cần! Không cần! Bác sĩ ngài cho tôi ít thuốc liền tốt, hiện tại đi đường đau lợi hại!" Tô Uyển Uyển chạy nhanh cự tuyệt!

Bác sĩ nhăn mày lại, khẩu khí không tốt nói: "Đương nhiên đau! Ngoại âm nội âm đều bị xé rách, cô gặp may là hoàng thể Ketone không bị phá! Các người tiểu cô nương một chút cũng không biết yêu quý thân thể của mình, muốn nằm viện quan sát hai ngày, người nhà có cùng đến không, đi làm thủ tục!"

"Muốn nằm viện!" Tô Uyển Uyển nghĩ thầm cái này chơi lớn!

Sau khi khuê mật Cố Giai Giai giúp Tô Uyển Uyển làm tốt thủ tục, dựa theo bác sĩ dặn dò đẩy xe lăn tới, đem cô đưa đến phòng bệnh, Cố Giai Giai rốt cuộc nhịn không được hỏi ra miệng: "Cậu không phải nói cậu té bị thương sao? Đi đường mới khập khiễng? Vì cái gì nằm viện không ở khoa chỉnh hình mà là ngoại khoa?"

"Mấy ngày nữa giải thích cho cậu ha, mấy ngày nay phiền toái cậu đến chiếu cố, đại ân không lời nào cảm tạ hết được, sau khi nhận tiền lương chuyển chính, tớ tranh thủ đưa cho cậu một bộ tịch mai." Tô Uyển Uyển nằm trong chăn, loại chuyện ngại ngùng phức tạp này, cô nói thế nào.

"Tốt, cậu không nghĩ nói, xem ở tịch mai phân thượng tớ liền không hỏi." Cố Giai Giai mới lựa chọn ngậm miệng.

Trực ban hộ sĩ liền tiến vào phòng bệnh, nhìn ca bệnh tạp sau liền dặn dò nói: "Mấy ngày nay chỗ đáy chậu tận lực đừng đυ.ng nước, sau khi tiểu liền phải dùng nước ấm rửa sạch, sau đó nhanh chóng chà lau sạch sẽ, bôi lên thuốc hạ sốt, thuốc đợi lát nữa sẽ đưa đến phòng bệnh, nếu đặc biệt đau, có thể xin cắm dây dẫn nướƈ ŧıểυ."

Tô Uyển Uyển tao đỏ cả khuôn mặt, vội nói: "Không cần cắm, tôi chính mình có thể tiểu."

Sau khi hộ sĩ rời đi, Cố Giai Giai biểu tình khoa trương, trừng lớn đôi mắt nói: "Cậu phía dưới bị thương? Thương như thế nào!!"

Không chờ Tô Uyển Uyển trả lời, chạy nhanh chạy tới nhìn bệnh án, không dám tin tưởng thì thầm: "Hành vi bạo lực tìиɦ ɖu͙ƈ dẫn tới nội âm trầy da ngoại âm xé rách!! Tô Uyển Uyển cậu bị cưỡng bức! Không được tớ phải báo nguy! Tớ gánh không nổi trách nhiệm lớn như vậy, cậu nói cho chú dì chưa?"

"Cậu bậy bạ cái gì! Không có! Tớ không bị cưỡng bức! Cậu báo cái cây búa cảnh! Tớ tự nguyện!" Tô Uyển Uyển cấp đôi tay chỉ huy!

Cố Giai Giai buông di động, nghi ngờ nói: "Tự nguyện? Kia đến có bao nhiêu đại tài năng thương đến nằm viện a!! Ai a! Trách không được cậu cả tuần gần đây cũng chưa cùng tớ liên hệ, phát video cậu cũng không tiếp, nguyên lai yêu đương! Nói tên nào trâu bò như vậy, lần đầu tiên liền làm cậu nằm viện!"

"Cũng...... Cũng không yêu đương, chính là người trưởng thành! Cậu hiểu được!" Tô Uyển Uyển nhún nhún vai, ra vẻ tiêu sái.

Cửa phòng bệnh truyền tiếng đập cửa, hai người toàn theo tiếng vang, hướng cửa nhìn lại.

Chỉ thấy Cố Phong đứng ở cửa phòng bệnh, dọa Tô Uyển Uyển tư lưu một chút chui vào trong chăn.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Dài dã man ¯(◉‿◉)/¯ ngày mai sẽ có xôi thịt đầy đủ nha