Chương 14 “Không giữ phụ đạo.”

Không lâu sau khi Ôn Nguyệt trở về phòng và thay váy ngủ, Thẩm Trì vẻ mặt khó chịu đi tới.

Khi hắn bước vào phòng, người phụ nữ nhỏ bé đang đứng ở cửa đợi hắn từ trước liền nhảy lên người hắn.

Thẩm Trì không hề đề phòng, vì sợ Ôn Nguyệt ôm không chắc sẽ té ngã nên theo bản năng ôm chặt lấy cô.

Ôn Nguyệt hôn mặt hắn một cái thật mạnh, làm nũng oán trách hắn: “Bảo bối tới chậm vậy để người ta chờ lâu muốn chết”

Thẩm Trì phản ứng lại đây, buông bàn tay đang nâng đùi cô ra, quay đầu đi, không cho cô hôn: “Đi xuống”.

“Hửm?Tôi không xuống!”

Ôn Nguyệt dính trên người hắn,cô hơi để ý một chút liền thấy được bảo bối tâm trạng không vui:

“Bảo bối làm sao vậy?”

“Đừng gọi tôi là bảo bối, tôi không phải”

Thẩm Trì rốt cuộc sợ người khác phát hiện mối quan hệ của hắn cùng Ôn Nguyệt.

Hắn đẩy nhẹ cửa rồi sau đó đóng lại

Chỉ cần nhìn sắc mặt cùng lời nói của hắn, Ôn Nguyệt có thể khẳng định, hắn tức giận?

Nhưng tại sao lại tức giận?

Cô hôn hôn mặt hắn, hỏi lại hắn:

“Cậu không phải bảo bối của tôi, vậy của ai?”

“A. Vậy phải hỏi chính chị.”

“Nếu vì chuyện khi nãy tôi trêu chọc cậu thì giờ cậu bắt nạt lại tôi là được, đừng tức giận được không.”

Ôn Nguyệt chỉ có thể cho rằng vì chuyện đó mới làm hắn giận thôi.

“Không phải vì chuyện đó.”

Thẩm Trì dừng lại, nhưng vẫn đem những lời trong lòng nói ra: “Chị đã kết hôn.”

“Đúng vậy, tôi kết hôn rồi.”

Ôn Nguyệt nói xong, cô lúc này mới hiểu ra vì chuyện gì mà hắn tức giận.

Thẩm Trì cho rằng Ôn Nguyệt sẽ trốn tránh cái đề tài này, chưa từng nghĩ cô lại vẫn có thể yên tâm thoải mái lặp lại một lần.

Hai người đối diện một lát, Ôn Nguyệt tiếp tục nói:

“Chẳng lẽ liền bởi vì tôi đã kết hôn, cậu liền không muốn cùng tôi làm chuyện tối hôm qua sao?”

“……”

Thẩm Trì chưa bao giờ gặp một người phụ nào mặt dày như vậy, nhưng nói đến đêm qua……

Tối hôm qua hắn rất rõ ràng Ôn Nguyệt là trao lần đầu tiên cho hắn.

Chờ đã……Vì sao cô đã kết hôn lại vẫn còn là xử nữ.

Hắn khi nãy nghe Ôn Tình nói Ôn Nguyệt đã kết hôn, l*иg ngực tràn đầy lửa giận hoàn toàn quên mất chuyện khác.

Ôn Nguyệt rõ ràng cảm giác được Thẩm Trì không còn tức giận, cọ cọ mặt ở cổ hắn nói lời cợt nhã vào tai hắn:

“Bảo bối tối hôm qua không phải thoải mái nên kêu còn to hơn tôi à…..Hôm nay nếu không cảm thụ một lần nữa không cảm thấy thật đáng tiếc sao?”

Nghĩ đến tối hôm qua, phía dưới của Thẩm Trì căng chặt khô nóng, bên tai hơi hơi phiếm hồng, lại lần nữa ôm cô đến trên giường lớn.

Tay hắn từ trên đùi duỗi vào trong váy, chỉ sờ đến cánh mông mềm mại, nhận ra cô không có mặc qυầи ɭóŧ, hắn vỗ nhẹ mông cô:

“Không giữ phụ đạo”.

“Tê ~ bảo bối còn không tuân thủ nam đức đâu.”

Mandy: hẳn nam đức :]]

……

Đoạn đường hoàng kim đi vào tiểu khu xa hoa , biệt thự Phó gia.

Căn biệt thự này là Phó gia mua làm phòng tân hôn cho Phó Thời Thâm và Ôn Nguyệt.

Phó Thời Thâm vốn dĩ cũng không nghĩ về nhà.

Ở công ty, hắn đã nói với Ôn Nguyệt là buổi tối sẽ trở về.

Chẳng qua chỉ là kế hoãn binh mà thôi.

Nhưng hắn nghĩ đến người phụ nữ đã khóc lóc khi rời khỏi công ty…..

Đầu óc hắn rối tung cả một buổi chiều, sau khi tan sở hắn không trở về chung cư gần công ty, ma xui quỷ khiến lái xe đến đây.

Phó Thời Thâm nhìn về phía biệt thự,cuối cùng tắt máy xe.