Chung Yến Sinh sống được mười tám năm, sau một lần gặp tai nạn rơi xuống nước, y liền nằm mơ, phát hiện bản thân đang sống trong một cuốn sách.
Trong sách, y là thiếu gia giả bị Hầu phủ nhận nhầm, sau khi thiếu gia thật trở về không được trong nhà coi trọng, người nọ liền bị Chung phụ Chung mẫu đuổi đến biệt viện ở ngoại ô kinh thành, phụ thân mẫu thân chỉ cưng chiều Chung Yến Sinh, vô tình khiến Thiếu gia thật trở nên hắc hoá, cuối cùng khiến y tan cửa nát nhà.
Sau khi tỉnh dậy, Chung Yến Sinh biết được tin tức thiếu gia thật đã trở về ba ngày trước, nhưng cả nhà chỉ vây quanh y đang bị bệnh.
Dựa vào mốc thời gian trong sách, hiện tại thiếu gia thật đã bị đuổi đến biệt viện ở ngoại ô kinh thành.
Tình hình lập tức trở nên cấp bách, để thay đổi vận mệnh tương lai, Chung Yến Sinh ba ngày hai lần chạy ra ngoài, nhìn thấy thiếu gia thật là bám lấy, không những đối xử tốt với đối phương, còn cả ngày gọi ca ca ngắn ca ca dài làm cái đuôi nhỏ của đối phương.
Sau một thời gian, Chung Yến Sinh mới nhận ra, y đã tìm nhầm người.
Hơn nữa người y tìm nhầm, còn phản diện hơn cả thiếu gia thật phản diện.
Đáng sợ hơn là, vào ngày biết được chân tướng, y lại bị người khác hạ thuốc, trời xui đất khiên thế nào lại lên giường với đối phương.
Chung Yến Sinh sợ hãi tột độ, đêm đó bèn lén lút chuồn đi.
...
Tiêu Lộng ngủ một giấc dậy, phát hiện cái đuôi nhỏ của hắn không thấy đâu nữa.
Hắn cho rằng y thẹn thùng, kiên nhẫn đợi người quay về.
Đợi một ngày, hai ngày, ba ngày... Cái đuôi nhỏ vẫn chẳng thấy đâu.
Sắc mặt Tiêu Lộng liền trở nên u ám, bắt đầu ra khỏi cửa đi tìm người.
Mọi người trong kinh thành phát hiện, vị đại nhân dưỡng bệnh ở ngoại ô kinh thành một thời gian dài kia, vừa trở về đã quậy kinh thành đến long trời lở đất.
Nghe nói đối phương đang tìm người đắc tội với hắn.
Chung Yến Sinh nghe thấy tin này, vẻ mặt đau khổ co ro trong nhà, không dám bước khỏi cửa nửa bước, nếu bắt buộc phải ra khỏi cửa, y cũng sẽ che mặt bằng mũ voan.
...
Trước ngày đại hôn, Cảnh Vương mở tư yến, mời Chung Yến Sinh đến tham dự.
Chung Yến Sinh trốn tránh hồi lâu, thấy tin đồn bên ngoài đã lắng xuống, tự cho là xung quanh đã an toàn, sau đó đi dự tiệc với thiếu gia thật mà y đã trở nên thân thiết, khi hơi ngà ngà say, y dựa vào người thiếu gia thật, lẩm bẩm gọi "ca ca".
Bỗng nhiên, Chung Yến Sinh cảm nhận được ánh mắt lạnh như băng từ trên cao nhìn xuống.
Rốt cuộc y có bao nhiêu vị ca ca tốt thế?
...
Tóm tắt 1:
Thuyền hoa nhẹ nhàng lắc lư theo sóng nước, trên dòng sông đen lấp lánh ánh bạc, trong tiếng nước chảy róc rách, ánh trăng dần bị mây đen che khuất.
Sau khi dược tính phát tán gần hết, đầu óc Chung Yến Sinh tỉnh táo hơn một chút, y nhận ra mình đã chọc giận một người nguy hiểm.
Y vừa thoát khỏi sự dày vò của cơn nóng rực, lại rơi vào một sự dày vò dai dẳng khác, cả người ướt sũng, nhưng không phải vì rơi xuống nước, mà vì tất cả đều là mồ hôi.
Y phát ra tiếng khóc mơ hồ, nhỏ giọng cầu xin người bên trên, ôm hy vọng gọi hắn là ca ca, ngây thơ cho rằng như vậy sẽ được tha.
Nhưng càng bị làm mạnh hơn.
Thể hình và thể lực của hai người chênh lệch quá lớn, mỗi khi Chung Yến Sinh không chịu nổi định chạy, Tiêu Lộng lại có thể dễ dàng bắt y về.
Nước mắt trên má bị người ta hôn đi từng chút một, sau đó là đôi môi sưng đỏ nóng rực, giọng nói của người đàn ông khàn khàn mang theo ý cười, như thể đang dỗ dành: "Điều Điều, đừng khóc."
"Là ngươi tự nguyện."
...
Tóm tắt 2:
"Đúng là mấy tên vô dụng, báo cáo lâu như vậy."
Triển Nhung cúi đầu nhận lỗi: "Thuộc hạ biết lỗi."
Rõ ràng là ngài sợ đánh thức vị kia trong phòng, nên mới nhất định phải nghe báo cáo cách xa như vậy.
Tiêu Lộng không nói gì, ngón cái xoa vết cắn sâu trên cổ, bỗng suy nghĩ miên man.
Tiêu Lộng nghe báo cáo thêm một lát, lúc đứng trước cửa, khoé môi hắn nhếch lên, lại nhớ đến vừa nãy, khi vừa tỉnh dậy, gương mặt ửng hồng kia nằm trong ngực mình.
Chỉ là cửa vừa mở, hắn liền im lặng không nói lời nào.
"Chủ tử, sao vậy?"
Cửa sổ phòng mở toang, gió sáng lạnh lẽo thổi vào, màn lụa bay phấp phới, y phục trên đất biến mất.
Trong phòng không một bóng người.
Chim sẻ nhỏ bay mất rồi.
...
Tính tình thất thường, bệnh tâm thần, cuồng ghen đại lão công x ngốc nghếch, có bộ logic riêng, được nhiều người yêu thích mỹ nhân thụ.
Niên hạ, hơn kém nhau bảy tuổi, HE. Góc nhìn: Chủ thụ.
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Chung Yến Sinh, Tiêu Lộng (Tiêu Hàm Nguy) ┃ vai phụ: Bùi Hoằng, Chung Tư Độ ┃ Người khác:
Tóm tắt: Rốt cuộc y có mấy vị ca ca tốt hả?
Ý nghĩa: Phải nên thành thật với mọi người!
...
Lịch đăng chương: Cập nhật sau
Nếu mọi người cảm thấy thích giới thiệu, vậy còn chần chờ gì mà không bật thông báo để đồng hành cùng Yêu tỷ và bộ truyện này nào~
Cập nhật: Từ giờ bắt đầu đăng truyện đều đều, mỗi ngày 2 chương nha các tình yêu~