Chương 42: Bắt đầu phát sóng trực tiếp

Ô tô phóng nhanh trên đường cao tốc.

Du Tuế tự mình lái xe, Túc Nhiên ngồi ở ghế phụ thất thần chơi di động, thỉnh thoảng liếc nhìn kính chiếu hậu, tầm mắt dừng trên gương mặt tái xanh và đôi môi nhợt nhạt của Túc Vi Thanh ngồi trên ghế sau.

Ông cố đang nhắm mắt dưỡng thần, anh đột nhiên giơ tay xoa huyệt Thái Dương, chút trai tưởng anh sắp mở mắt liền nhanh chóng thu hồi tầm mắt ngồi thẳng lưng, làm như không có việc gì mà nhìn ra ngoài cửa sổ.

Túc Vi Thanh cũng không mở mắt, anh còn đang suy nghĩ chuyện phát sinh trong một ngày một đêm này.

Từ khi cảm ứng được thiên kiếp xuất hiện anh đã bắt đầu chuẩn bị tâm lý. Theo hiểu biết của anh về “nhiệm vụ chuyển chức” thì lần này có lẽ lại là khảo nghiệm nhân tính. Cho nên khi phát hiện những ký ức quan trọng trong quá khứ cứ hiện lên lặp đi lặp lại, anh không những không hoảng hốt mà còn nhàn nhã bình luận vài câu.

Thật vất vả xem xong những ký ức khô khan đó, lúc Túc Vi Thanh cho rằng đã tới trọng điểm, chuẩn bị lên tinh thần ứng phó thì trong đầu lại đột nhiên xuất hiện một cái icon, bên trên là hình quả dưa hấu bị cắn một ngụm.

[Nhắc nhở: App phát sóng trực tiếp âm phủ đang download……1%……10%…………30%……]

Túc Vi Thanh:……

Loại thao tác này quả thực rất âm phủ, không giống thứ mà người bình thường có thể làm ra.

Mãi cho đến giờ cái app đó còn đang download. Nhìn icon ăn dưa kia, Túc Vi Thanh bắt đầu tán đồng cách nói của Tư Mệnh, tính cách vị minh chủ mới đúng là quỷ dị.

Bấy giờ xe đột nhiên ngừng lại.

Túc Vi Thanh phục hồi tinh thần: “Tới rồi?” Nhưng anh nhìn khắp nơi chỉ thấy một con đường nhỏ xe ô tô không đi vào được, bốn phía hoang tàn vắng vẻ, không thấy cái biệt thự có hoa viên trong ảnh chụp đâu cả.

Xe Hòa Hành đi phía sau cũng dừng lại, anh ta không rõ nguyên do, ló đầu ra hỏi: “Sao không đi nữa?”

Túc Vi Thanh nhìn về phía Du Tuế, người sau thong dong nhìn thẳng anh, cười tủm tỉm ném ra một quả bom: “Ngày đầu tiên bắt đầu ghi hình tiết mục, mời các vị khách quý tự thân đi xuyên qua đường nhỏ để đến được biệt thự.”

“F*ck?!” Mấy người lập tức xù lông.

Đặc biệt là Bạch Tụng Âm, phản ứng đầu tiên là buột miệng thốt ra: “Đằng sau còn có mười mấy vali cao 1m đó, chúng tôi cũng phải tự vác đi sao?”

“Đương nhiên, các vị khách quý cần tự mình nghĩ cách nha.”

Túc Vi Thanh mắt lạnh nhìn chằm chằm anh ta, bình tĩnh hỏi: “Tiết mục bắt đầu ngày đầu tiên đã ra oai phủ đầu?”

Du Tuế vẫn luôn quan sát anh, tựa hồ muốn nhìn thấy biểu tình tức giận hoặc thất bại trên người anh, nhưng tiếc là vẫn chưa gặp được. Anh ta cười tủm tỉm trả lời: “Không tính là ra oai phủ đầu, chỉ là một ít trò chơi nhỏ thú vị thôi, nhìn xem, ông cố nhỏ của chúng ta đã nghĩ ra biện pháp ứng đối rồi, không phải sao?”

*

Các tổ khách quý khác cũng gặp phải nan đề tương tự.

Khi tổ tiết mục ngừng xe bên cạnh đường nhỏ và nói ra câu tương tự, ảnh đế Tạ Duy cũng lộ ra biểu tình ngây ngốc.

“Bảo chúng tôi tự nghĩ cách chuyển nhiều hành lý như vậy vào biệt thự? Tổ tiết mục mấy người điên rồi hả! Đây mà là tiết mục gì, rõ ràng là đang cố ý chơi tôi. Gọi điện thoại cho đạo diễn Du, tôi muốn đích thân nói chuyện với anh ta!” Tạ Duy lòng đầy căm phẫn đấu tranh.

Cũng khó trách anh ta lại phẫn nộ như thế, bởi vì bọn họ mang nhiều hành lý hơn hẳn ba tổ khách quý khác. Về điểm này lúc quay teaser mọi người đều biết rồi. Khi ấy anh ta còn show ân ái, nói mấy thiết bị điện gia dụng này đều là đồ mà người bạn đời "bệnh công chúa" nhà anh ta quen dùng nên cần mang theo, hiện tại liền gặp báo ứng.

Nhưng phó đạo diễn căn bản thờ ơ với câu này, ông từ chối, bình tĩnh trả lời: “Đây đều do đạo diễn Du an bài, ngài ấy nói nếu các vị không đồng ý thì có thể rời đi bây giờ, nhưng cần trả tiền vi phạm hợp đồng.”

Mặt Tạ Duy lập tức vặn vẹo, người đại diện bên cạnh cũng nhanh nhẹn khuyên anh ta bình tĩnh, ngàn vạn lần đừng đối nghịch với tổ tiết mục trong mấy “việc nhỏ” này, dù sao thì người kia chính là Du Tuế.

Đừng nói bạn là ảnh đế, thị đế hay idol đỉnh lưu, trước mặt tư bản mạnh mẽ tuyệt đối thì dù anh ta chơi bạn thì bạn cũng không thể làm gì được. Huống chi cái tiết mục này là do bọn họ chủ động nhận.

Du Tuế đúng là tên thiếu đạo đức!