Chương 74

“Chuyện này…” Người phụ nữ nhìn túi tiền có chút thèm thuồng, suy nghĩ một chút rồi đi vài bước vào trong nhà: “Đội an ninh không cho chúng tôi truyền chuyện này ra ngoài, mấy người người đừng nói lung tung.”

Thấy chàng trai tóc vàng gật đầu, bà ta phấn khởi nhét túi tiền vào túi, ngay cả sắc mặt trắng bệch vì sợ hãi cũng trở lại hồng hào như thường.

“Thật ra chỉ có một mình mẹ của Tề Hạng bị thương, mà những người còn lại đều đã chết hết rồi.”

“Chết thảm không thể tả, cơ thể bị xé thành từng mảnh nhỏ trộn lẫn với nhau, tôi nghe đội an ninh nói có thể là do sinh vật ô nhiễm nào đó đã đột nhập vào khu vực này.”

Sinh vật ô nhiễm trên hành tinh này không nhiều, vì số lượng người ở đây rất đông, chỉ cần một sinh vật ô nhiễm xuất hiện sẽ nhanh chóng bị tiêu diệt.

Mia nghe đến đây có chút ngạc nhiên, có vẻ chuyện này không liên quan tới đám người đó: “Vậy đội an ninh phát hiện mẹ Tề Hạng cùng với những người đó như thế nào?”

“Bà ấy trở về về cơ thể toàn bùn đất, lá cây, nhìn là biết ngay.” Người phụ nữ nhớ lại: “Hơn nữa, khi chuyện này xảy ra, đội an ninh lập tức bắt đầu điều tra, rất nhanh đã phát hiện có một lượng lớn người đột ngột mất tích.”

“Và những người đó đều nói đi làm việc, hình như bọn họ tìm được một công việc lương cao.”

Lúc đó, những người trong đội an ninh tổ chức một đội tìm kiếm xung quanh, cuối cùng có một người dân phát hiện ra một đống xác ở khu rừng phía đông.

Hành tinh Bilbao là một trong những hành tinh nghèo nhất trong thiên hà của nhân loại, trình độ học vấn của cư dân không cao, cập nhật thông tin cũng tương đối chậm.

Tuy nhiên, trong cùng một khu, tốc độ lan truyền lại nhanh đến kinh ngạc.

Không lâu sau, việc phát hiện một lượng lớn xác chết trong rừng ở phía đông làng đã gây ra một làn sóng xôn xao, khiến lòng người hoang mang.

Sau khi Tề Hạng và Isaiah trở về, Mia chữa trị đơn giản cho mẹ của Tề Hạng rồi bước ra ngoài, con phố vốn đông đúc giờ đây trở nên vắng vẻ, không một bóng người.

Chỉ còn tiếng khóc vọng ra từ trong những ngôi nhà đóng kín.

Theo lời kể của hàng xóm đó, nếu tất cả những người đó thực sự trở thành những mảnh xác vụn, thì dù với công nghệ y học hiện tại cũng không thể cứu vãn.

Mặc dù có thể lấy tế bào để kích hoạt và nuôi cấy lại, nhưng với những người dân bình thường, ngay cả việc ăn uống cũng đã là vấn đề, huống chi là đầu tư tiền bạc vào việc đó.

Thật sự là một chuyện bi thảm không thể tưởng tượng nổi.

“Nếu những gì người phụ nữ đó nói là đúng, thần nghĩ chuyện này không phải do sinh vật ô nhiễm gây ra.” Isaiah cũng khoác áo choàng đen lên, khu vực này có người chết, hơn nữa họ lại là chủng tộc khác, nên cần phải thận trọng.

Mia cũng có suy nghĩ như vậy.

Dù sao sinh vật ô nhiễm thường bị máu thịt thu hút, nói ngắn gọn là chúng sẽ ăn thịt con mồi cho đến khi không còn gì mảnh xương.

Mặc dù có một số sinh vật ô nhiễm cấp cao có thể rơi vào trạng thái điên cuồng và làm ra những hành vi tàn bạo, nhưng theo những mà cậu nghe được từ Tề Hạng, sinh vật ô nhiễm ở hành tinh Bilbao chủ yếu là cấp thấp.

Dù sao thể chất con người cũng không mạnh như những chủng tộc khác, trở thành sinh vật ô nhiễm cũng dễ giải quyết hơn.

Mia quan sát tình hình bên đường, suy nghĩ một chút rồi nhìn Isaiah và Dina: “Giờ chưa thể kết luận được, chúng ta đến hiện trường xem sao.”

Cậu có cảm giác bất an.

Bây giờ xảy ra chuyện lớn như vậy, địa điểm xảy ra sự việc đã bị đội an ninh bao vây, nhưng chưa cần đến gần đã có thể ngửi thấy mùi hôi thối từ máu thịt thối rữa.

Mia đã trải qua biết bao nhiêu thử thách trong thế giới vô hạn, đương nhiên đã quen với những cảnh tượng như vậy.

Cậu liếc nhìn những người dân bên cạnh đang nôn mửa, quan sát một lúc rồi định vòng qua hướng khác, thì bỗng bị một bàn tay lạnh lẽo che mắt lại.

“Bệ hạ nghỉ ngơi ở đây một chút, thuộc hạ của thần và Dina sẽ đi xem xét tình hình trước.” Isaiah hiểu lầm Mia im lặng vì khó chịu, anh nhíu mày và kéo em trai vào lòng.

Em trai anh còn nhỏ như vậy, thấy cảnh tượng đáng sợ như thế lỡ gặp ác mộng thì sao?

Isaiah tự trách chính mình chỉ lo làm việc mà không chăm sóc cho cậu, để cậu vô tình chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng như vậy.

Rõ ràng anh đã quên rằng Mia từng cầm vũ khí gϊếŧ chết sinh vật ô nhiễm ở chủ tinh.

Trong khi đó, Dina đứng bên cạnh cũng có phần lo lắng. Cô lấy từ trong túi ra một bình xịt làm sạch và một chiếc khẩu trang chống ô nhiễm đeo vào cho Mia.

“Bệ hạ, không sao đâu, ở đây đã có thần và thân vương Isaiah rồi.”

Thấy Mia vẫn im lặng, Dina nghĩ cậu đã quen sống trong cung điện nên không thích hoàn cảnh như thế cũng là điều bình thường,.

“Isaiah, nếu anh không buông tay, tôi không chết vì mùi hôi thì cũng sẽ bị anh bóp chết!” Mia Hừ một tiếng.