Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Tiếng Lòng Của Bạo Quân Mù Mặt Bị Lộ Ra

Chương 62

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cậu giả vờ không nghe thấy lời Nas mà quay đầu đi. Dĩ nhiên cậu sẽ mua, vì vậy Mia ra hiệu cho Tây Duy giơ bảng lên: “8 tỷ 1 triệu tinh tệ.”

Chỉ tăng thêm 1 triệu tinh tệ.

Vương long tộc thấy như vậy, dần dần tin lời Odel nói, trùng tộc thực sự đang thu mua đá aquamarine.

“Lúc nãy không phải tăng thêm 50 triệu sao? Sao lần này chỉ tăng 1 triệu?” Nas nhìn mái tóc vàng mềm mại, ngón tay của hắn định chạm vào thì bị một trùng tộc bên cạnh ném một con dao găm tới.

Hắn thuận tay bắt lấy, đầu ngón tay lập tức bùng lên một ngọn lửa xanh lục, nung chảy con dao thành một vũng kim loại.

Mia nhạy bén ngửi thấy mùi cháy, cảnh giác quay người lại: “Đại công tước muốn trả thù tôi bằng cách đốt tóc tôi?”

Đáp lại cậu là một người có mái tóc trắng kết hợp với đôi mắt đỏ vô tội giơ tay lên.

“Có cần phải tăng 1 triệu như vậy không? Nếu ngài thích, tôi có thể tặng ngài thêm vài mỏ.” Nas ghé sát vào tai trùng tộc tóc vàng: “Nếu ngài cho tôi biết tại sao ngài cần aquamarine đến vậy.”

Hắn luôn nhạy bén với nguy hiểm.

Mia không hề ngạc nhiên trước câu hỏi của đối phương.

Dù sao, tộc u linh là kẻ thù duy nhất cho tới nay tỏ ra thiện chí với cậu, điều này chứng tỏ rằng Nas không hề có thái độ kiêu ngạo với trùng tộc như những chủng tộc khác.

Nas luôn tìm đủ mọi lý do để lại gần, rồi không lén lút quan sát cậu.

Nhưng Nas không tin tưởng Mia, thì Mia cũng không tin tưởng hắn. Vì vậy, Mia chỉ đáp lại một cách hời hợt: “Tôi chỉ thích aquamarine, ai mà không thích những thứ đẹp đẽ chứ? Đây là đặc tính của tộc chúng tôi.”

Thật là một lời nói dối không mấy tận tâm.

“Vậy sao, tôi cũng thích những thứ xinh đẹp, vì vậy tôi rất hiểu ngài.” Nas không tức giận, dù sao bây giờ vương trùng tộc cũng không phải là một kẻ ngu ngốc dễ bị lừa như trước: “Nếu đã ăn ý như vậy, sau khi kết thúc buổi đấu giá, tôi sẽ tặng ngài vài mỏ đá aquamarine xem như một món quà gặp gỡ.”

Hắn có cảm giác trùng tộc chắc chắn biết những chuyện có thể quyết định sự sống còn của nhiều chủng tộc mà hắn lại không hề hay biết.

Với lợi ích phía trước, Nas nghĩ rằng hắn sẽ chứng minh với trùng tộc tóc vàng này biết rằng hắn sẽ là một đồng minh tạm thời đáng tin cậy: “Xin ngài đừng từ chối, nếu không ngài sẽ làm tổn thương trái tim của một u linh.”

Trông có vẻ rất chân thành.

“…” Mia nhìn Nas rồi suy nghĩ một hồi mới dùng giọng điệu hơi kỳ quái nói: “Cảm giác khi bị tổn thương chỗ này có giống như cảm giác khi bị thương ở chỗ đó không?”

[Đương nhiên mình sẽ không để tên này an nhàn được.]

Tây Duy nghe được tiếng lòng của Mia suýt nữa thì cười thành tiếng, hắn làm bộ ho một cái, tiếp tục ngồi trên ghế, nhìn bệ hạ với ánh mắt dịu dàng, ẩn chứa sự dung túng rõ ràng.

Là người sát cánh bên bệ hạ, Oleslan cũng hiểu rõ tên u linh này có chút vấn đề, vì vậy hắn cũng tỏ ra chế nhạo.

Chỉ có Dina là người ngạc nhiên, không ngờ đại công tước tộc u linh trông lại có một mặt như vậy và còn bị bệ hạ phát hiện.

Phải chăng tên này có máu M?

Nas chỉ là một bộ xương, tất nhiên không biết xấu hổ là gì, thấy vậy liền không che giấu gì: “Nếu là ngài, tôi nghĩ có lẽ kết quả cũng sẽ giống nhau.”

Dù sao, cảm giác khi bị đôi mắt đó kiểm soát thực sự khiến hắn mê mẩn.

[Hình như mình lại cảm thấy bản thân không nên hỏi chuyện này.]

Mia liếc nhìn hắn một cái rồi lặng lẽ thu ánh mắt về tiếp tục nhìn lên sân khấu: “Đại công tước muốn tặng thì cứ tặng đi.”

[Tạm thời cứ đồng ý trước đã. Dù sao tên này cũng không thể đuổi theo đến trùng tộc để tặng quà cho kẻ thù của mình được.]

Mia thầm nở một nụ cười, trong lòng không ngừng tính toán. Lúc này, Tây Duy đã trải qua vài vòng đấu giá, cuối cùng với mức giá 8 tỷ 140 triệu tinh tệ, hắn đã thành công mua được mỏ aquamarine.

Khi người đấu giá hạ búa xác nhận giao dịch, phần bình luận lại trở nên hỗn loạn.

[Trùng tộc thật sự có thể đưa ra số tiền nhiều như vậy sao? Những chủng tộc khác không sợ hắn không trả nổi rồi phải làm lại cuộc đấu giá sao?]

[Tôi có chút nghi ngờ, đúng là mất lý trí rồi, tôi cứ nghĩ bạo quân trùng tộc đã thay đổi, không ngờ vẫn làm việc một cách ngu ngốc như vậy.]

[Nói đi vẫn phải nói lại, trước đây cũng có trùng tộc mạnh tay thu mua các loại đá quý, lúc đó nhiều chủng tộc không biết tên đó định làm gì, sau này mới phát hiện hắn đã nghiền nát chúng để sơn lên tường trắng, thật là lãng phí.]

[Hiện giờ chỉ còn lại món đấu giá của trùng tộc là chưa xuất hiện, mọi người có nghĩ bọn họ tìm được mỏ đá nào đó nên mới có tiền như vậy không?]

Ý kiến này nhanh chóng nhận được sự ủng hộ từ nhiều người xem khác, tất cả đều chăm chú chờ đợi món đấu giá cuối cùng.
« Chương TrướcChương Tiếp »