Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Tiếng Lòng Của Bạo Quân Mù Mặt Bị Lộ Ra

Chương 24

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Khắp nơi trong cung điện đều có thể nhìn thấy mặt trăng, chẳng qua có mặt trời nhân tạo chiếu sáng nên mới không được chú ý đến.” Tây Duy tiếp tục trả lời.

Mia uống nước rồi: “Tìm một vài binh lính mà anh tin tưởng, bảo bọn họ chuẩn bị một chút, chúng ta sẽ đi đến nơi mà thân vương Isaiah bí mật lui tới hằng ngày.”

“Vâng, bệ hạ nên nghỉ ngơi một chút, thần sẽ phái người chuẩn bị tàu vũ trụ.” Tây Duy trầm giọng nói, hắn biết biện pháp tốt nhất chính là để bệ hạ nghỉ ngơi một lát.

Mia đang rất cảm thấy rất khó chịu vì giá trị SAN đang ở mức thấp đồng thời cậu cũng hơi buồn ngủ nên đã gật đầu.

Chờ Tây Duy đi, Mia ngáp một cái rồi đi tới nằm lên chiếc giường mềm mại thoải mái, một lúc sau mới nhắm mắt lại.

Đây không phải là một giấc ngủ ngon bởi có nhiều hình ảnh kỳ quái lần lượt xuất hiện trong giấc mơ của cậu.

Mặt trăng khổng lồ, những tòa kiến trúc kỳ lạ và âm thanh gọi mẹ của một đứa trẻ đang dụ dỗ cậu.

May là khi đối mặt với những thứ đó, chẳng những cậu không bị mắc bẫy mà còn thành công thoát khỏi giấc mơ.

Mia mở mắt, chiếc gối đã trở nên thô ráp hơn. Cậu định ngồi dậy thì chợt phát hiện bầu trời bên ngoài cửa sổ đã tối đen.

[Đây là đâu? Chẳng lẽ mình vẫn chưa tỉnh dậy?]

Mia cau mày cảnh giác nhìn mọi thứ xung quanh.

Nghe được tiếng lòng của Mia, Tây Duy biết cậu đã tỉnh lại nên đã cầm ly nước ấm đưa tới trước mặt cậu: "Chúng ta đã đến địa điểm mà thân vương Isaiah thường lui tới."

"Cảm ơn." Mia vừa tỉnh dậy nên có chút lười biếng.

Đôi mắt màu vàng hơi nheo lại, cậu muốn uống thêm một chút nước thì đột nhiên nhìn thấy một phần hàm dưới và cần cổ tái nhợt, sau đó là một cặp mắt dựng đồng màu đen đối diện trước mặt cậu: "Bệ hạ, ngài có cảm thấy khó chịu ở đâu không?"

Bây giờ Mia mới biết trong lúc ngủ cậu vẫn luôn dựa vào l*иg ngực của Tây Duy.

"Thần vô cùng xin lỗi, bởi vì thần thấy bệ hạ mệt mỏi nên mới không đánh thức ngài." Tây Duy có thể nhìn thấy biểu cảm kinh ngạc trong mắt Mia mà không cần nghe được tiếng lòng.

Mặc dù cảm giác ôm bệ hạ rất tốt nhưng hắn vẫn nói xin lỗi rồi đặt Mia xuống.

Mia:...

Mia chưa kịp làm gì thì âm thanh thông báo giá trị tàn bạo tăng lên nên cậu mới miễn cưỡng không tính toán với hắn. Mia liếc nhìn tên trùng tộc kỳ lạ thích bị hành hạ này một cái rồi đứng dậy nói: "Bây giờ không phải là lúc nói chuyện này, chúng ta mau đi thôi."

[Tại sao mấy người này lại thích ôm cậu vậy?]

[Chẳng lẽ bọn họ bị cậu bắt nạt tới mức dẫn tới triệu chứng Stockholm rồi sao?]

Tây Duy nghe được tiếng lòng của Mia mà không khỏi bật cười. Hắn vẫn luôn thắc mắc tại sao bệ hạ lại luôn coi mình là người xấu nhưng sau đó hắn lại thở phào nhẹ nhõm.





Dường như bệ hạ không tức giận với hành vi đó của hắn.





Tây Duy, người chưa bao giờ cảm thấy căng thẳng khi ở trên chiến trường, giờ phút này đang dùng ánh mắt dịu dàng nhìn trùng tộc tóc vàng.





"Kể từ bây giờ, tất cả trùng tộc ở đây đều phải nhìn xuống đất, không có lệnh của tôi thì không được phép nhìn lên mặt trăng." Mia đưa ra lời cảnh cáo với những trùng tộc ở trước mặt này.





Thấy tất cả trùng tộc đều gật đầu tuân lệnh, lúc này cậu mới tiếp tục đi vào màn đêm.





Cách quản lý của nguyên chủ và vương long tộc rất giống nhau, cả hai đều không quan tâm đến sự sống chết của dân chúng.





Cho nên vì tiết kiệm năng lượng cho nên hầu hết những khu vực khác đều không có mặt trời nhân tạo.





Trùng tộc cấp thấp sống cuộc sống giống như thời nguyên thủy cách đây hàng ngàn năm. Bọn họ làm việc từ lúc mặt trời mọc đến lúc mặt trời lặn, cuối cùng bị sinh vật ô nhiễm ăn thịt trong trời đêm.





Ngay khi Mia bước vào thị trấn không được mặt trời nhân tạo chiếu sáng, đường phố vắng tanh không một bóng trùng.





Ngay cả ánh đèn cũng không có.





Lúc cậu định gõ cửa một ngôi nhà hỏi xem có ai nhìn thấy Isaiah không thì đột nhiên có một tiếng hét vang lên cách đó không xa.





Tay nhanh hơn não, Mia nhanh chóng phán đoán vị trí rồi vùng Tây Duy đi tới nơi đó.





Từ xa, Mia nhìn thấy một trùng tộc dáng người mảnh khảnh vừa chạy về phía bên này vừa la hét, theo sau là một vật thể màu đen khổng đồ phát ra vài tiếng kêu ngắt quãng.





Ngoại trừ khung cảnh này, toàn bị thị trấn đều yên tĩnh đến đáng sợ.

"Tây Duy, xử lý nó đi." Mia không muốn bản thân dính máu nên đã ra lệnh Tây Duy ở bên cạnh.

---

Tui mới nhận ra tên tiếng anh của Tây Duy là Sylvie, mọi người muốn giữ nguyên tên cũ hay dùng tên mới á?
« Chương TrướcChương Tiếp »