Chương 2

Nhìn vào bộ dạng thả lỏng của Hứa Yểu, Hứa Cảnh kinh ngạc đến nỗi đầu óc toàn là dấu chấm hỏi.

Gì mà chỉ một người?

Em ấy còn muốn có mấy người ?

Hứa Yểu còn tưởng rằng điều kiện thừa kế rất hà khắc, không ngờ cũng chỉ như vậy?

Để thừa kế hơn trăm tòa nhà của ông nội nhà giàu số một, vậy mà chỉ cần một đối tượng thôi, điều kiện này thật quá nhẹ nhàng!

Nếu không có điều kiện này, cô cũng sẽ không thoải mái khi cầm tiền.

Hứa Yểu cười rộ lên nhìn Hứa Cảnh đang cực kỳ kinh ngạc, không chút chột dạ nói: “Em nói là ông nội chọn vị hôn phu cho em khẳng định là cực kỳ tốt, em đương nhiên đồng ý.”

“Người này em cũng đã gặp qua, là người hôm qua ăn cơm với anh”. Hứa Cảnh mới vừa nhận nhau lại với Hứa Yểu, tính cách em gái hắn còn chưa nắm rõ, sợ cô là người luôn giấu tâm tư trong lòng, liền nói: “Yểu Yểu, không cần vì điều kiện di chúc của ông nội mà chịu thiệt thòi.”

Hứa Yểu đáp lại như chém đinh chặt sắt: “Không, không thiệt thòi chút nào.”

Cô một chút cũng không thấy mình thiệt thòi, thậm chí cô còn muốn cười.

Hứa Yểu đêm qua đi lên lầu bốn Phẩm Tiên Các nhận nhau với anh trai nhà giàu số một Hứa Cảnh, xác thật còn thấy một người đàn ông cùng dùng cơm với anh, anh ta mặc vest và đi giày da, khuôn mặt tuấn lãng, lúc ấy anh ta giới thiệu tên mình hình như tên là... Quý Chính Khanh?

Bất quá lúc ấy lực chú ý của Hứa Yểu toàn bộ đặt trên người anh trai mình, không có chú ý người bạn này của anh.

Thì ra là một cái điều kiện thừa kế tài sản.

Siêu xe màu đen nhanh chóng tiến vào trong biệt thự, trợ lý ngồi ghế phụ luôn chưa lên tiếng quay đầu mỉm cười nói: “Tiên sinh, tiểu thư, đã đến nơi.”

Hai người xuống xe, Hứa Yểu đi theo Hứa Cảnh vào bên trong, biệt thự có ba tầng trên mặt đất và một tầng hầm ngầm, ước chừng hơn một ngàn mét vuông, trước sau đều có hoa viên nhỏ, có công nhân còn đang tỉa cây cỏ trong vườn.

Hứa Cảnh bên cạnh giải thích nói: “Nhà cũ Hứa gia chúng ta ở Bắc Kinh, biệt thự này là nơi anh ở tạm khi tới công tác ở Hải Thành.

Bất quá khi công tác Hứa Cảnh ở khách sạn là nhiều nhất, quanh năm suốt tháng cũng ít khi tới nơi này một hai lần.

Đi vào nhà chính, Hứa Yểu nhìn thấy ngay bức ảnh gia đình trên bàn gỗ dài, tuổi trẻ phu nhân đang ôm một đứa bé gái tươi cười dịu dàng, khuôn mặt Hứa Yểu cùng bà ấy có vài nét giống nhau.

Hứa Cảnh cầm khung ảnh lên, nhớ về hồi ức nói: “Em bị lạc mất khi còn rất nhỏ. Trong kí ức của anh, cha mẹ luôn cãi nhau, hai người họ ra đi rất sớm, đây là bức ảnh gia đình duy nhất của chúng ta.”

Hứa Yểu nhớ rõ cha mẹ nguyên thân ra đi là vì tìm kiếm cô, họ mất bởi tai nạn máy bay từ rất nhiều năm trước. Nội tâm cô cảm khái, đưa cho Hứa Cảnh túi hồ sơ đã chuẩn bị từ trước.

Hứa Cảnh lấy vài tấm ảnh chụp từ bên trong ra, bên trong còn kẹp mấy tấm ảnh Hứa Yểu lúc học tiểu học, sơ trung, cao trung, cùng với mấy tấm ảnh thường ngày.

Có thể là do lớn lên quá đẹp, ảnh tốt nghiệp của Hứa Yểu luôn đứng ở vị trí trung tâm, mặc đồng phục đen trắng đan xen, tóc đuôi ngựa buộc cao, đứng phía sau thầy cô, thanh xuân tươi đẹp.

Trên ảnh tốt nghiệp hiện rõ tên trường học, lại xem hoàn cảnh trong ảnh liền biết trường học của Hứa Yểu khi đi học không quá tốt. Thậm chí có khả năng là trường học ở nông thôn, Hứa Cảnh càng thêm đau lòng em gái mình.

Trợ lý chú ý tới ánh mắt thương tiếc của Hứa Cảnh, lập tức nói: “Tiên sinh, công chứng viên, luật sư, cùng người đại diện của lão gia khi còn sống đều đã tới.”

Bước vào trong phòng khách cô nhìn thấy một đám người, bọn họ mang theo đầy đủ giấy chứng nhận cùng một xấp hợp đồng lại đây.

Sau khi chào hỏi xong, luật sư tư nhân của ông nội nhà giàu số một mỉm cười nói: “Hứa Yểu tiểu thư, dựa theo di chúc của lão tiên sinh Hứa Quốc Hùng khi còn sống, Hứa Cảnh tiên sinh sẽ thừa kế tập đoàn Hứa thị, mà cô sẽ thừa kế các tòa nhà mà ông ấy để lại.”

Quyển tiểu thuyết này vốn là sảng văn giới giải trí, đến cuối cùng nữ chính sẽ vả mặt Boss nhà giàu số một Hứa gia. Tài sản đứng tên anh ta được thiết lập cực kỳ khoa trương, hào môn trăm năm, gia sản trăm tỷ, sản nghiệp trải rộng trong và ngoài nước!

Đúng vậy, tuy chỉ là nữ chính giới giải trí nhưng lại có thể vả mặt Boss nhà giàu số một, thế mà tác giả cũng dám viết.

Hứa Cảnh biết di sản này có chút làm Hứa Yểu thiệt thòi, hắn đề nghị nói: “Yểu Yểu, anh có thể sắp xếp một ví trí trong công ty cho em.”

Hứa Yểu từ nhỏ bị lưu lạc bên ngoài, cũng không giống Hứa Cảnh được lão gia tử nhận định là người thừa kế tương lai, từ nhỏ đã tiếp thu nền giáo dục tinh anh, nếu Hứa Yểu muốn cùng hắn quản lý công ty thì chỉ có thể học từ đầu.

Ở trong lòng Hứa Cảnh, số lượng nhà cửa nhiều cũng không bằng công ty, tập đoàn Hứa thị khổng lồ chính là máy móc tạo ra tiền, cuồn cuộn không dứt!

Ánh mắt Hứa Cảnh nhìn Hứa Yểu càng thêm dịu dàng cùng chờ mong: “Yểu Yểu thực thông minh, tới công ty học tập cũng thực nhanh là có thể bắt đầu làm việc.”

Hứa Yểu lập tức lắc đầu, quay như trống lắc: “Không cần, em không đi công ty.”

Đùa à! Cô tới thế giới này là để nghỉ hưu và thu tiền thuê nhà, ai nguyện ý đi làm sáng đi chiều về? Ngủ đến tự nhiên tỉnh không tốt sao?

Hứa Yểu cự tuyệt càng nhanh, Hứa Cảnh càng thêm đau lòng, em gái hắn thật ngốc a.

Người đại diện thấy thế liền cắm USB vào máy tính, mỉm cười nói: “Thế thì xin cô xác định vị trí của các tòa nhà, sau đó ký hợp đồng.”

Người đại diện thao tác mở bản đồ ra: “ Các điểm đánh dấu trên bản đồ là bất động sản của Hứa gia, dựa theo di chúc của Hứa Quốc Hùng tiên sinh, Yểu Yểu tiểu thư có thể tùy ý lựa chọn.”

Có lẽ là do áy náy vì không tính toán cho Hứa Yểu thừa kế gia nghiệp nên lão gia tử không nói rõ bất động sản nào, mà cho Hứa Yểu tùy tiện chọn lựa.

Tuy đã quen với hiện trường phân chia di sản nhưng những người ở đây đều toát lên vẻ hâm mộ.

Làm giàu chỉ sau một đêm, cũng chỉ cần như vậy!

Hứa Yểu di chuyển bản đồ trên máy tính, nhìn đánh dấu trên bản đò rốt cuộc chịu đựng không nổi. Vốn biết rằng tài sản Hứa gia nhà giàu số một sẽ thực khoa trương, nhưng không nghĩ đến sẽ khoa trương đến trình độ này.

Hứa Yểu nhìn tòa nhà trung tâm Hải Thành được đánh dấu trên bản đồ, được xưng là tòa nhà văn phòng nổi tiếng nhất nơi đây có giá hàng trăm triệu với tầm nhìn ra sông, còn có các biệt thự khác, chung cư...Vậy mà toàn bộ đều là tài sản của Hứa gia!

Hứa Yểu ngước mắt nhìn về phía Hứa Cảnh vô cùng chấn động nói: “Anh... Hình như hơn phân nửa bất động sản Hải Thành đều là của nhà chúng ta đi...”

Hứa Cảnh bày ra vẻ mặt ‘Cũng chỉ có vậy’: “Còn có ở nước ngoài nữa.”

Hứa Yểu: “....”

Tiểu thuyết như vậy mà cũng có tác giả dám viết a....

Hứa Yểu cầm lấy bút đỏ khoanh tròn những bất động sản mình thích,người đại diện bên cạnh lập tức ghi chép lại.

Một tòa nhà là của cô, hai toà nhà là của cô, ba tòa nhà vẫn là của cô.

Hứa Yểu nhìn bất động sản của Hứa gia trên bản đồ, ánh mắt lập tức tập trung đến hai căn chung cư ở nông thôn, ở nguyên tác Hải Thành sắp triển khai hoạt động di dời, hai căn chung cư ở nông thôn này khẳng định là tăng giá gấp bội!

Hai căn chung cư này, cô muốn!

Hưa Yểu quyết đoán vẽ hai vòng tròn, quyết định hai căn nhà ở nông thôn này thuộc quyền sở hữu của cô!

Hứa Cảnh ở bên cạnh nhìn chằm chằm Hứa Yểu lựa chọn, mày kiếm theo động tác của Hứa Yểu càng ngày càng nhăn, cho đến khi nhìn thấy Hứa Yểu chọn hai căn chung ở nông thôn rốt cuộc chịu không được nữa. Hắn duỗi tay lấy bút trên tay Hứa Yểu, mắt cũng không chớp một cái, khoanh hai vòng tròn lên hai tòa nhà văn phòng vô cùng nổi tiếng ở Hải Thành và Bắc Kinh, “Đồ ngốc nghếch, em phải chọn những cái như này chứ.”

Trong vài giây ngắn ngủn, một cái vòng tròn liền dễ dàng quyết định quyền sở hữu của một tòa nhà.

Nhìn đi! Nhìn anh trai cô nhất cử nhất động, một tay nâng bút tràn ngập hơi thở của thổ hào!

Hứa Yểu đều bị hành động ngang tàng quyết đoán của Hứa Cảnh chấn động, cô vẫn là không quá phóng khoáng, cô phải học tập Hứa Cảnh nhiều hơn.

Một màn này quá mức đánh sâu vào tâm trí mọi người, các luật sư bên cạnh vây xem ghi chép đều ghen tị đến đỏ mắt, bút ghi chép trong tay không chịu khống chế mà phát run, đó chính là hai toàn nhà trung tâm Hải Thành và Bắc Kinh đó!

Không chỉ vì vị trí địa lý thuận lợi, trang trí nội thất đầy đủ và các phương tiện hỗ trợ khác hoàn chỉnh, giá thuê cao nhất có thể đạt tới 25 tệ/ một mét vuông! Quan trọng là không phải có tiền là có thể có được, nó chính là khoa trương như vậy.

Hứa cảnh lật xem một chút bất động sản Hứa gia, tựa hồ cảm thấy không đủ, anh trai tốt mới nhận chức này trầm ngâm một tiếng, lại tri kỷ hỏi: “Lại chọn thêm mấy căn bên nước ngoài đi, em thích biệt thự trên đảo không?”

Chỗ nào đáng giá tiền thì chọn nơi đó!

Nhìn phong thái Hứa Cảnh giống như chọn cải trắng cho cô ở chợ bán thức ăn! Hứa Yểu đã học được.

Chọn tới chọn lui, gần nửa giờ đã chọn xong bất động sản.

Hai tòa nhà văn phòng cao cấp ở Hải Thành cùng Bắc Kinh. Hai căn chung cư ở nông thôn, mỗi tỉnh một căn biệt thự, còn có mấy chục khu dạy học, khu chung cư, biệt thự cao cấp...

Đúng rồi, phải chọn vài trang viên ở nước ngoài nữa.

Hứa Yểu xác nhận lại nhiều lần, sợ nếu để sai một chi tiết sẽ khiến cô thương tiếc cả đời, sau một hồi Hứa Yểu mới dám xác nhận lần cuối cùng, nhận lấy bút trong tay người đại diện ký vào bản hợp đồng.

Người đại diện mỉm cười nói: “Hứa Yểu tiểu thư, chúc mừng cô đã thừa kế tài sản do lão tiên sinh Hứa Quốc Hùng để lại cho cô. Các thủ tục còn lại sẽ do chúng tôi toàn quyền phụ trách. Còn tiền thuế tài sản, Hứa Cảnh tiên sinh sẽ thay cô chi trả.”

Hứa Yểu lập tức nhìn về phía Hứa Cảnh, hắn chỉ cười sờ sờ đầu cô.

Hứa Cảnh cười nuông chiều nói: “Anh chỉ hy vọng tương lai của Yểu Yểu luôn luôn bằng phẳng.”

Đây đâu chỉ là bằng phẳng, Hứa Yểu cảm thấy tương lai cô căn bản là đường rộng thênh thang! Nó rộng đến mức không thể nhìn thấy điểm cuối!

Hứa Cảnh giống như nghĩ đến cái gì, bỗng nhiên bất động thanh sắc hỏi: “Đúng rồi, còn người tên Thịnh Chu....”

Hắn lại cười: “Nếu em thật thích, cũng có thể xem đó là ‘quan hệ không bình thường’. Anh sẽ giữ bí mật với Chính Khanh.”

Hứa Yểu nhìn thấy sự nghiêm túc trong đôi mắt dịu dàng vô hạn của Hứa Cảnh, cô bị anh trai làm đến nghẹn ngào.

Cái gì mà ‘Quan hệ không bình thường’? Không phải anh mới nói đồng ý người được chỉ định làm vị hôn phu mới có thể thừa kế di chúc sao?! Đối tượng kia lại còn là bạn thân của anh...

Trong nguyên tác, tuy có nhiều lần nhắc tới tài sản của Hứa gia, nhưng đến phân nửa cốt truyện Hứa Cảnh mới xuất hiện, anh ấy chắc chắn là đại diện tiêu biểu của kiểu người giúp người thân và không giúp người ngoài, xuất hiện trên sân khấu để để giúp người họ hàng giành được tài nguyên của một thương hiệu nổi tiếng thế giới, lại còn xúc phạm và khıêυ khí©h nữ chính, cuối cùng trở thành bàn đạp của nữ chính bị hung hăng vả mặt, Hứa gia suy tàn.

Hứa Yểu nhìn đầy người ở đây, bọn họ cuối đầu thu dọn đồ đạc bản thân như người bị điếc tạm thời, cô lập tức nói: “Đừng mà anh, em cùng Thịnh Chu không có quan hệ gì, em là bị paparazzi tung tin đồn.”

Dựa theo cốt truyện, lúc trước cô xác thật có chút ý tứ với đỉnh lưu, nhưng còn chưa kịp thực hiện thì đã bị xách đi chặn súng.

Hứa Cảnh nhíu mày nói: “Giới giải trí thật dơ bẩn, Yểu Yểu em còn định ở trong giới giải trí chơi sao? Nếu còn muốn, anh sẽ nâng em.”

Hứa Yểu đáp quyết đoán mười phần: “Em có ý định rời khỏi giới giải trí, bất quá em còn phải ký hợp đồng bồi thường công ty.”

Đã có tiền ai còn nguyện ý lăn lộ trong giới giải trí? Hứa Yểu luôn nhớ rõ mình tới đây là để dưỡng lão!

Hứa Cảnh cũng không để ý nói: “Anh sẽ an bài luật sư xử lý, tiền bồi thường em không cần để trong lòng.”

Tập đoàn Hứa thị có đội luật sư kim bài chuyên dụng, được danh xưng là “Pizza Hut”, chỉ cần bắt được một chút thông tin, làm đối phương mất một lớp da chỉ là chuyện nhỏ, mang người khác vào cục cảnh sát cũng là chuyện bọn họ thường làm.

Hứa Cảnh nhìn nhìn đồng hồ, tỏ vẻ còn chút chuyện muốn xử lý, làm cô tự mình chơi trước.

Hứa Cảnh vừa đi thư phòng, Hứa Yểu ngồi trên ghế sofa xa hoa trị giá mấy chục vạn hưng phấn đến nỗi thiếu chút nữa là thét thành tiếng__

Hơn một trăm tòa nhà!

Cô thừa kế hơn một trăm tòa nhà!

Thanh âm tiểu Lộ cũng vang lên trong đầu: [Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên – ‘Nhận được di sản’, chính thức nhận được tiền trợ cấp đầu tiên từ Cục xuyên nhanh, xin yên tâm tiền trợ cấp thông qua con đường chính quy chuyển vào tài khoản của ngài.]

Thanh âm tiểu Lộ vừa dứt, điện thoại di động Hứa Yểu cũng vang lên.

Cô nhìn thấy tin nhắn từ ngân hàng.

[Tài khoản số đuôi 4445 ngày 08 tháng 11 nhận được 5.000.000 nhân dân tệ, số dư hiện tại là 5.003.241,3 nhân dân tệ.]

Lương hưu cho nhiệm vụ đầu tiên là 500 vạn, cô có thể nghĩ đến tương lai tươi sáng của mình sau này.

Song hỷ lâm môn!

Rời khỏi giới giải trí! Ngay và luôn!

*

#Hôm nay Hứa Yểu rút khỏi giới giải trí chưa# còn đang trên hot search, những tin nhắn dưới đó quả thực khó coi, fan cuồng của Thịnh Chu giống như cảnh sát weibo điên cuồng tuần tra.

[Vì cái gì Hứa Yểu còn chưa trả lời? Quả nhiên là kỹ nữ tâm cơ, tâm tư Tư Mã Chiêu đến người qua đường cũng biết! Diễn viên tuyến 18 còn muốn leo lên người anh tôi!]

[Nếu "Truy Phong Tiên Nhân" không thay Hứa Yểu, tôi kiên quyết không xem bộ phim này, Liễu Nghênh Hạ cùng đoàn phim với cô ta thật đúng là xui xẻo.]

[Hứa Yểu hôm nay rút khỏi giới giải trí chưa? Chưa.]

Dưới weibo của Hứa Yểu có rất nhiều anti-fan công kích, công bố ngày nào Hứa Yểu chưa rời khỏi giới giải trí thì vĩnh viễn không bỏ qua.

Có cư dân mạng qua đường xem náo nhiệt: [Người thông minh đều biết Hứa Yểu không có khả năng rút khỏi giới giải trí, hiện giờ cô ta bị toàn mạng bôi đen đến nỗi bùng nổ, làm sao cô ta có thể rút khỏi giới giải trí? Hơn nữa cô ta còn có hợp đồng.]

[+1, ai mà không biết giới giải trí dễ kiếm tiền? Nổi tiếng bằng scandal thì cũng là nổi tiếng, lúc này Hứa Yểu đang điên cuồng kiếm tiền!]

Có một số anti-fan bật chế độ ‘Đặc biệt chú ý’ cho Hứa Yểu, weibo cô vừa đăng một phút trước họ lập tức nhận được thông báo.

Một phút trước__

[Hứa Yểu V: Tôi, Hứa Yểu, từ hôm nay trở đi rút khỏi giới giải trí trở về nhà thu tiền thuê nhà, tạm biệt mọi người. Còn nữa, @Thịnh Chu@ Liễu Nghênh Hạ hai người yêu đương cũng đừng làm liên lụy đến tôi.]

#Hứa Yểu tuyên bố rút khỏi giới giải trí# nháy mắt lên hot search!