Chương 41

Hai người họ đi đến trước mặt người nọ, thanh niên kia đã sớm nhìn thấy Tống Đàn bên cạnh Cơ Thiện, mỉm cười nói: "A, là bạn của Thiện ca, hoan nghênh hoan nghênh!"

Thanh niên kia nói xong, liếc mắt ẩn ý với Cơ Thiện - lần đầu tiên nhìn thấy Thiện ca dẫn theo bạn gái đến đây, chắc chắn có chuyện!

Bị nhìn như vậy, Cơ Thiện cảm thấy khó chịu, cau mày vỗ lên trán cậu thanh niên: "Ít nhìn lung tung."

"Au."

Cậu thanh niên bị vỗ trán cũng không để ý, ngược lại càng cảm thấy có gì đó không ổn giữa hai người, nếu không sao Thiện ca lại phản ứng dữ dội như vậy.

Tống Đàn chào hỏi La Thiệu, biết được tên của thanh niên này.

Khi biết tên của Tống Đàn, La Thiệu hơi bất ngờ. Cậu ta không nghĩ rằng Cơ Thiện và Tống Đàn thực sự là bạn bè. Quan trọng hơn, sáng nay Tống Đàn còn đăng Weibo bài quảng cáo mê tín dị đoan, hai người này làm sao trở thành bạn bè?

La Thiệu nghĩ mãi không ra, nhưng cậu ta tin tưởng nhân phẩm của Cơ Thiện, cũng không ngốc đến mức tỏ ra khó chịu với bạn bè của Cơ Thiện. Cậu ta coi như không biết những tin tức trên mạng kia, nhiệt tình chào đón họ: "Đi nhanh lên đi, lão đầu nhà em vừa nấu xong đồ ăn, lên là có thể ăn cơm!"

La Thiệu dẫn họ vào nhà. Cơ Thiện và La Thiệu cách nhau không đến nửa mét, nhưng cô dâu ma vẫn bám sát sau lưng La Thiệu.

Nhìn thấy cảnh này, Tống Đàn cũng thầm nghi ngờ.

Mặc dù Thao Thiết không có thần cốt, nhưng khí tức của hung thú thượng cổ đủ để khiến âʍ ѵậŧ không dám đến gần. Hơn nữa, hiện tại anh có tu vi thâm hậu, âʍ ѵậŧ chỉ cần đến gần một chút cũng sẽ bị thương nặng, liều mạng trốn ra ngoài. Nhưng cô dâu ma này lại không có phản ứng gì, vẫn bám sát lấy La Thiệu.

Có lẽ La Thiệu có pháp bảo bảo vệ cô dâu ma?

Mãi đến khi ngồi vào bàn ăn nhà La Thiệu, Tống Đàn mới nhận ra mình hiểu biết quá ít về lão bằng hữu này.

Anh quả thực là hảo tâm đưa cô đến ăn chực.

Bữa cơm này không chỉ giúp cô kiếm được tiền sinh hoạt, mà còn được miễn phí thưởng thức bữa tối siêu cấp ngon miệng.

Cha của La Thiệu quả thực là trù thần, biến những món ăn bình thường thành cực phẩm. Tống Đàn ăn đến mức không ngừng đũa, thậm chí còn lơ là cô dâu ma sau lưng La Thiệu.

Nếu như lúc này cô vạch trần việc La Thiệu có ma nữ bám theo, cô và Cơ Thiện có thể ăn ngon, nhưng khẩu vị của hai cha con nhà họ La chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.

Tống Đàn gắp một miếng thịt bò hầm hơi nguội trong chén, khi cho vào miệng liền nhận ra miếng thịt bò này vô cùng nhạt nhẽo.

Cô không đổi sắc mặt nhai nuốt miếng thịt bò trong miệng, đưa tay nhéo tai con rối đang ngồi trên đùi.

Con nhóc này lại ăn vụng đồ ăn trong chén của cô!

Bị linh hồn "ăn" qua, thức ăn tuy không thay đổi hình dạng bên ngoài nhưng sẽ mất đi hoàn toàn hương vị, trở nên rất khó nuốt.

Để không bị hai cha con nhà họ La phát hiện điều bất thường, Tống Đàn chỉ có thể nở nụ cười trên mặt và ăn hết miếng thịt bò vô vị này.

Cơ Thiện ngồi bên cạnh nhìn thấy rõ ràng, thấy Tống Đàn cố gắng ăn hết thức ăn, đáy mắt anh hiện lên ý cười tinh nghịch.

Thấy con nhóc kia đang thèm thuồng món sườn xào chua ngọt, Cơ Thiện chủ động gắp một miếng sườn cho vào chén Tống Đàn, "Ăn nhiều một chút."

Hành động này không chỉ khiến hai cha con nhà họ La bất ngờ mà ngay cả Tống Đàn cũng có chút bất ngờ. Cô vô thức nhìn vào miếng sườn trong chén, liền thấy linh hồn Điềm Điềm từ con rối xuất hiện, vui vẻ bay về phía miếng sườn.

Tống Đàn: "..."

Cô thật sự bại não thì mới có thể tin rằng lão bằng hữu này đang chủ động gắp thức ăn cho cô.