Chương 20

Bỗng nhiên Hứa Ngạn Ôn và ông cụ được khen, bọn họ chậm rãi ưỡn thẳng lưng, trong ánh mắt lộ vẻ kiêu ngạo.

[Ai, tính tính của cô út cũng hiền lành quá mức rồi, nếu như là tôi, tôi nhất định sẽ tát anh ta mấy bạt tai ngay tại chỗ, cho anh ta biết vì sao nước biển lại mặn! Hoặc là tịch thu công cụ gây án của anh ta, để cho anh ta ngay lập tức biến thành thái giám]

Quách Thành theo bản năng kẹp chặt hai chân, giận dữ trừng mắt nhìn Hứa Nhân Nhân.

Ông cụ hắng giọng, lớn tiếng nói: "Ta có chuyện muốn tuyên bố.”

Mọi người lập tức nhìn về phía ông cụ, lại nghe ông cụ nói: "Ta chuẩn bị cho Nhân Nhân vào công ty để rèn luyện, tạm thời cho con bé tới công ty Phong Dật học tập theo Đường Uyển đi.”

Tay của Hứa Nhân Nhân run lên, trứng chim cút kẹp trong đũa rơi xuống đĩa, nghịch ngợm nảy lên trên đĩa.

[Cứu mạng, tôi thật sự chỉ muốn làm người ăn không ngồi rồi mà thôi, nếu như ông nội có nhiều tiền như vậy, nuôi một người rảnh rỗi không làm gì như con không được hay sao? ]

[Người giàu là người hay tính toán nhiều nhất, cậu phải cẩn thận hơn chút!]

Sau khi nói xong, hệ thống lập tức biến mất.

Hứa Nhân Nhân: [... Cậu đúng là cái đồ nhát cáy!]

Những người còn lại đều hoảng sợ trước quyết định, hoàn toàn không thèm nghe tiếng lòng của Hứa Nhân Nhân.

Đường Uyển kinh ngạc lên tiếng, vừa vào công ty đã lập tức đến làm việc ở trong tổng bộ rồi, còn muốn đi theo bà ta, chắc không phải là ông cụ đang muốn để cô thay thế bà ta đó chứ?!

Hứa Ngạn Duệ vội vàng nói: "Cha, Nhân Nhân vừa mới trở về nhà, con bé còn chưa quen với cuộc sống ở nhà nữa, cha để con bé đến công ty làm hình như quá nhanh rồi thì phải?"

Hứa Ngạn Ôn cũng nói: "Đúng vậy, Nhân Nhân chỉ vừa mới được đưa về nhà, không cần thiết phải tiếp xúc với gia nghiệp sớm đến thế đâu ạ, trước hết để cho con bé làm quen với gia đình một chút, rồi sau này lại đến công ty cũng kịp ạ, không phải chúng ta còn có Dao Dao sao cha?"

Hứa Ngạn Ôn biết được ý đồ của ông cụ, ông cụ làm thế là muốn đặt đứa con gái cục cưng của ông vào trong vòng xoáy đấu tranh, để cô dùng tiếng lòng mình quấy đυ.c nước, để cho những người không có ý tốt tự dọa sợ bản thân, ông cụ trực tiếp ngồi không tận hưởng thành quả, ngư ông đắc lợi.

Ông cụ cũng nhờ thế mà bớt việc, nhưng như vậy thì nguy hiểm cho Nhân Nhân quá!

Không nói đến đám cáo già ăn thịt người không nhả xương trong công ty, chỉ cần nói đến gia đình chú hai và em rể, ba người này rất khó đối phó đấy.

Nhân Nhân của ông chỉ muốn ăn rồi chờ chết, một mong muốn bé nhỏ như vậy, người làm cha như ông đương nhiên phải kiên quyết chấp hành, ông không thể để cô thất vọng được.

“Chị gái chỉ vừa trở về nhà thôi ạ, chị ấy vẫn cần làm quen với nhiều thứ, nếu không trước tiên ông nội cứ để con ở nhà nói vài chuyện về công ty cho chị gái biết, chờ sau khi chị gái đại khái hiểu rõ được rồi, thì hẵng để chị gái đến công ty đi theo thím hai rèn luyện để có thêm kinh nghiệm làm việc, được không ông nội?"

Hứa Dao đã đến công ty làm việc hơn một năm, cô ta biết rõ xí nghiệp gia tộc và các phe phái đang lục đυ.c với nhau, chị gái quá đơn thuần, cho dù tiếng lòng đặc biệt của cô là khiên chắn và cũng là vũ khí sắc bén của riêng cô thì cũng khó lòng đối phó với bọn họ được, ông nội làm như vậy là đang đặt chị gái vào chỗ dầu sôi lửa bỏng đấy.

Nhưng từ thái độ và sự quan tâm vừa rồi của ông cụ đối với chị gái, trông ông nội không giống ghét chị gái cho lắm, rốt cuộc ông nội đang muốn làm gì đây?

Ông cụ biết mình làm như vậy sẽ khiến Nhân Nhân trở thành kẻ thù chung của tất cả mọi người, nhưng ông cụ thật sự không còn cách nào khác, chỉ có thể dùng tiếng lòng mạnh mẽ của cô làm hỗn loạn tình trạng hiện có trong công ty.

Hơn nữa, Nhân Nhân cũng không phải chỉ có một mình, hình như hệ thống nói chuyện với cô rất tài giỏi, trong tay có rất nhiều tài liệu, phàm là người nào xuất hiện đều khó thoát khỏi sự giám sát của nó.