“Được, nó ở trên kệ.” Diệp Vân Hoài giúp cô lấy máy pha cà phê từ trên kệ xuống, vẫn còn mới nguyên chưa mở bao bì.
“Chủ tịch Diệp, vậy còn hồ sơ dự thầu vừa rồi?” Thư ký Từ không nhịn được hỏi.
Nghe thấy vậy, Diệp Tầm Tri lập tức chú ý, Thư ký Chu cũng không thể không tò mò nhìn qua.
Dưới ba ánh mắt, Diệp Vân Hoài không đổi sắc mặt: “À, vừa rồi tôi thấy trên đó có một con côn trùng, tôi sợ hãi nên có phản ứng quá mức.”
Hai anh em đều điên cuồng tìm cách giải thích, nhưng khi xem xét kỹ, cũng không có vấn đề gì lớn.
[Thực sự không thể ngờ, hóa ra chủ tịch lạnh lùng cũng sợ côn trùng.]
Diệp Vân Hoài: Em nghĩ là do ai gây ra?
Thư ký Từ nghe vậy mới im lặng thở phào, hắn ta còn tưởng Diệp Vân Hoài đã nhận ra được vấn đề gì, mỉm cười hiền hòa nói: “Hóa ra là vậy, vậy tôi sẽ in lại một bản, bản bị ném đi tôi sẽ cho người tìm về.”
Thư ký Từ mỉm cười, âm thầm nhắc nhở:
“Chủ tịch, việc này vẫn nên ký tên thì hơn, tôi thấy vẫn còn nhiều người chưa từ bỏ với dự án Kim Thủy Loan.”
[Cái thứ hai mặt này bớt bớt đi, đồ mặt người dạ thú, giả vờ hiền lành, lừa gạt anh cả, làm gián điệp của công ty khác!]
[Dự án Kim Thủy Loan sau này sẽ bị bỏ dở, thậm chí miếng đất đó sẽ gặp vấn đề, khi đó tiếng kêu than nổi lên khắp nơi, anh sẽ có thể dễ dàng “vô tình” vạch trần sổ sách giả, sau đó đẩy anh trai tôi ra ngoài gánh tội đúng không!]
[Anh cả giữ anh trong lòng, anh lại đẩy anh cả vào hố sâu, đố đáng ghét!]
Trong ký ức của Diệp Tầm Tri, có thể biết rằng, “sự kiện Kim Thủy Loan” chính là khởi đầu không may của nhà họ Diệp.
Tự động bỏ qua những lời chỉ trích trong tâm tư của Diệp Tầm Tri, Diệp Vân Hoài nhìn Thư ký Từ với vẻ mặt khó tin.
Anh từng nghi ngờ nhiều người, nhưng chưa bao giờ hoài nghi Thư ký Từ.
Nguyên nhân là vì họ đã là bạn từ thời trung học, biết hoàn cảnh khó khăn của nhau, năm xưa anh vẫn luôn giúp đỡ đối phương.
Sau khi tốt nghiệp, anh còn trực tiếp đưa hắn ta vào Diệp thị, không ngờ…
Sắc mặt Diệp Vân Hoài khó coi, trong lòng dâng lên sự tức giận vì bị phản bội.
Rốt cuộc là vì lý do gì?
Tiếng lòng bên tai còn tức giận hơn anh...
[Ôi, đáng thương cho anh cả vẫn còn bị lừa, Thư ký Từ năm đó cố tình tiếp cận anh cả. Anh ta thực ra là con ngoài giá thú của tổng giám đốc tập đoàn Từ thị.]
[Năm đó ông Từ khốn nạn đã nhân lúc chính thất mang thai nɠɵạı ŧìиɧ, còn bảo tình yêu chân chính gì đó. Thư ký Từ biết mình là con ngoài giá thú, vĩnh viễn không thể công khai.]