Chương 1: Tôm chiên dứa

Chương 1: Tôm chiên dứa

Translated by Joanne

***

"Tin tức đáng tin cậy đây, đêm nay ở sân thể dục Nam Tư, có bất ngờ.”

Khi Quan Chi Hoè nhận được tin nhắn WeChat của bạn cùng phòng Giang Đan, cô đang xếp hàng trong căng tin Nam Tư đông kín người.

Vào các ngày thứ Ba hàng tuần, căng tin Nam Tư sẽ có món tôm chiên dứa, món ăn đặc trưng của đại học F, cũng là món yêu thích nhất của Quan Chi Hoè.

Thứ ba hàng tuần, cô sẽ xếp hàng ở cửa số 2 của căng tin Nam Tư vào lúc 4:30 tối.

Dì múc cơm đã quen cô rồi, mỗi lần đều cho cô nhiều thêm ba con tôm và hai miếng dứa so với những người khác.

Sau đó cô sẽ cười, nói "Cảm ơn" với dì múc cơm một cách siêu ngọt ngào.

Ban đầu Quan Chi Hoè cũng không biết chuyện này, nhưng có một lần Giang Đan và cô cùng gọi món này, cô mới phát hiện số lượng tôm và dứa của cô nhiều hơn Giang Đan.

Hai người vì thế còn đếm, kết quả Quan Chi Hoè nhiều hơn Giang Đan, 3 con tôm và 2 miếng dứa.

Ban đầu, cả hai đều nghĩ đây chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên, sau đó, sau khi Giang Đan đi theo Quan Chi Hoè đến căng tin Nam Tư vài lần, phát hiện tôm và dứa của Quan Chi Hoè luôn nhiều hơn của mình.

Giang Đan phẫn nộ về điều này, cô nghĩ dì nấu ăn trong nhà sao có thể phân biệt đối xử như vậy.

Phẩm chất ở đâu, tư cách ở đâu, đạo đức ở đâu?!

Giang Đan thậm chí còn muốn viết một bức thư nặc danh gửi đến hòm thư góp ý của căng tin, cho là dì phục vụ đồ ăn ở căng tin cần phải dừng lại hành vi nhìn mặt phát đồ ăn, không nên chỉ vì người ta xinh đẹp mà pho thêm 3 con tôm nữa. Phải công bằng với những sinh viên có vẻ ngoài bình thường, đối xử bình đẳng như nhau.

Quan Chi Hoè bình tĩnh dùng đũa gắp một con tôm trên bàn ăn trong nhà ăn, thành công chặn được cái miệng không ngừng luyên thuyên của Giang Đan, cùng ý định khiếu nại.

Sau này Quan Chi Hoè mới phát hiện ra, có lẽ bởi vì cô đến đây nhiều lần, lần nào cũng gọi cùng một món ăn nên dì múc cơm trong căng tin mới nhớ mặt cô.

Một nữ sinh viên đại học chuyên tâm với món tôm chiên dứa sẽ luôn giành được sự ưu ái đặc biệt của dì căng tin.

Dù sao cũng không phải ai cũng có thể bất kể nắng mưa xếp xếp hàng vào mỗi thứ Ba hàng tuần.

Lúc này trước mặt cô có khoảng sáu bảy người, ngoài cửa căn tin còn có rất nhiều tôm chiên dứa. Cô tràn đầy tự tin, lần này nhất định sẽ ăn được.

Bởi vì khi cô đến xếp hàng vào tuần trước, rõ ràng sắp đến lượt cô rồi, nhưng chàng trai trước mặt cô bất ngờ gói đầy đủ sáu phần tôm chiên dứa, quét sạch món ăn ngay lập tức.