Chương 15

Ngôn Văn Gia làm sao biết được? Cậu quay đầu hỏi: "Kiều, Lăng Kiều có khỏe không?"

Thẩm Minh Nghi có chút khó hiểu nhìn cậu: “Người như Lăng Kiều sao có thể có cuộc sống tồi tệ? Nhưng mà…”

Anh ta nhanh chóng chế nhạo, nhìn Ngôn Văn Gia nói: “So với cuộc sống tốt đẹp của cậu thì Lăng Kiều lại sống không tốt chút nào"

Hóa ra Lăng Kiều cũng không giống như những gì cậu đã từng nghĩ? Ngôn Văn Gia có một loại cảm giác phi lý, thấp giọng nói: "Vì sao muốn làm bạn cùng tôi? Vì sao lại chọn tôi?"

Câu nói này khiến Thẩm Minh Dực im lặng, cúi đầu nhìn chất lỏng đặc sệt trong cốc cà phê, một lúc sau mới khàn giọng nói: “Nếu chuyện đó không xảy ra, có lẽ chúng ta vẫn là bạn tốt, phải không?”

Phải không? Ngôn Văn Gia không chắc chắn.

Ngôn Văn Gia chưa kịp trả lời, Thẩm Minh Dực ngượng ngùng hắng giọng nói tiếp: "Lăng Kiều, cậu ấy... cậukhông biết sao? Hay cậu hoàn toàn không để ý sao?"

"Cậu phát hiện được cái gì?" Ngôn Văn Gia lần này không cần che giấu cảm xúc của mình, trong mắt không còn mang theo cảm giác tình cũ nữa, bình tĩnh lạnh lùng nhìn Thẩm Minh Dực.

Thẩm Minh Dực làm ra động tác "tha cho tôi", như thể không chịu được ánh mắt của Ngôn Văn Gia, hơi cúi đầu nói.

"Ngay từ đầu cậu ấy đã nghĩ cậu rất xinh đẹp nên mới kết bạn với cậu. Bởi vì cậu thu hút rất nhiều sự chú ý, dù cho có là Beta, Alpha hay Omega, nhưng cậu luôn phớt lờ người khác, và Lăng Kiều vẫn rất kiên cường ngay từ đầu, tôi cũng đã nhắc cậu nhưng cậu hoàn toàn không để ý đến điều đó. Thế nên tôi tưởng cậu cũng biết điều đó, nên tôi cũng không ngại để cho cậu ta lợi dụng cậu——”

Lời nhắc nhở? Ngôn Văn Gia cẩn thận nhớ lại cuộc sống của mình sau khi vào đại học và ký ức gặp Lăng Kiều. Có vẻ như ban đầu ba người họ không hòa hợp với nhau, nhưng ngay sau đó, Thẩm Minh Nghi dường như đã thỏa hiệp, và cuối cùng họ như hình với bóng không thể tách rời.

Đó thực sự là khoảng thời gian tuyệt vời sau khi Ngôn Văn Gia vào trường. Cậu rất tập trung vào việc học và có hai người bạn tâm sự về mọi thứ...

Thẩm Minh Dực nhìn thấy Ngôn Văn Gia đang nhớ lại những ngày qua, lại nhắc lại chi tiết: “Cậu không để ý rằng một số Beta hoặc Alpha tỏ ra yêu mến cậu cuối cùng đã đến với Lăng Kiều, thậm chí cậu ấy còn khoe khoang trước mặt cậu. "

Đó là khoe khoang phải không? Ngôn Văn Gia lại kinh ngạc. Không phải Lăng Kiều thích đối phương sao? Bạn thân mình có bạn trai hoặc bạn gái mới và sau đó giới thiệu họ với những người bạn tốt của mình thì không phải sao?

Lời nói của Thẩm Minh Dực đã phá vỡ nhiều điều trong nhận thức của Ngôn Văn Gia. Trong ấn tượng của cậu, một người bạn của cậu không sẵn lòng cứu cậu, trong khi người còn lại ghen tị với cậu và lợi dụng cậu.

Nên bây giờ cậu cũng không có gì để nói, Ngôn Văn Gia nói với anh ta: "Đem phương thức liên lạc của cậu cho tôi, tôi sẽ đưa cho An phu nhân, để An phu nhân tự liên lạc còn cậu ở nhà đợi An phu nhân gọi đến

Thẩm Minh Dực đang định nói gì đó nhưng lại do dự, nhưng nhìn bộ dáng từ biệt của Ngôn Văn Gia, cậu chỉ có thể đưa thông tin liên lạc của mình ra, nghiến răng nghiến lợi rời khỏi quán cà phê.

Ngôn Văn Gia nhìn bóng lưng anh ta, mãi cho đến khi ra khỏi cửa mới không quay đầu lại.

Liệu cậu có thể tin được những gì Thẩm Minh Dực nói không? Ngôn Văn Gia tự hỏi, hắn thật sự không biết ai là bạn ai là địch xung quanh cậu.

Thịnh Nghiên, người rất ghét cậu, thực sự là vị cứu tinh của cậu?

Chẳng lẽ những gì Thịnh Nghiên nói là sự thật? Cậu phát hiện ra tính cách thực sự của bạn tốt, nhất thời không thể chấp nhận được nên đã chọn phương pháp cực đoan là trói chết ân nhân Thịnh Nghiên của mình?

Nếu nghĩ theo hướng này, chẳng trách cậu nói sẵn sàng làm người thay thế Doãn Đã Bạch. Chẳng trách cậu coi Thịnh Nghiên là trọng tâm của cả cuộc đời mình sau khi kết hôn.

Vậy cậu sẽ đối mặt với Thịnh Nghiên như thế nào?

Dù sao cậu cũng không có kinh nghiệm khi bị phản bội và được giải cứu, lúc đó cậu không thể cảm nhận được sự tuyệt vọng và lòng biết ơn của mình khi được giải cứu, nên cậu đã yêu Thịnh Nghiên một cách vô vọng mà không cần đáp lại.

Vậy tại sao cậu lại đột nhiên mất trí nhớ?

Bây giờ cậu không biết gì và đã mất sáu năm trí nhớ, làm sao cậu có thể giải quyết mọi chuyện bây giờ?

Hơn nữa, cậu và Thịnh Nghiên hẳn là chưa từng có con phải không? ...Thịnh Nghiên đã nói rằng hắn bị cậu tính kế nên hai người mới lên giường cùng với nhau, cũng không có nhắc đến con.