Tề thị...
Hoa Dương lại nhìn người phụ nữ mặc áo tang xinh đẹp đang ngồi cung kính bên cạnh mẹ chồng.
Tề thị dường như cảm nhận được, nhưng khi bà ta nhìn lại thì thấy vị công chúa xinh đẹp như tiên nữ kia đang thong thả thưởng trà, khuôn mặt trắng nõn không tì vết. Tề thị vốn tự phụ mình là người đẹp nhất trấn, nhưng khi thực sự gặp công chúa, bà ta mới biết thế nào là ếch ngồi đáy giếng.
Chỉ là, nghĩ đến mỹ nhân tôn quý như vậy lại rơi vào tay Trần Kính Tông, tên cháu trai thô lỗ kia, ban đêm cũng phải hầu hạ một người đàn ông thô kệch như những phụ nữ bình dân các bà, Tề thị liền cảm thấy thoải mái, cảm thấy bà ta và những cành vàng lá ngọc trong cung cũng không khác biệt là bao.
Tôn thị vẫn đang nói: "Đại lang chúng nó còn nhỏ, mở rộng nhà cửa chưa vội, ý của lão gia là, tạm thời chia mảnh đất kia thành hai khu vườn Đông Tây, Tây viên dành cho chúng ta trồng hoa cỏ, Đông viên để mấy cha con tự tay canh tác, thực sự trải qua nỗi khổ cày cấy của người dân, sau này làm quan mới biết nghĩ cho dân."
Nói thì hay lắm, kỳ thực chỉ là tìm việc cho cả nhà gϊếŧ thời gian, kẻo rảnh rỗi sinh nông nổi.
Hoa Dương nịnh mẹ chồng: "Phụ thân lo nghĩ cho dân, trách không được phụ hoàng tin tưởng trọng dụng."
Có nàng ủng hộ, chuyện này coi như đã định.
.
Hoa Dương về đến Tứ Nghi đường thì Trần Kính Tông vẫn chưa về.
Nàng cởi giày, tìm tư thế thoải mái nằm trên giường.
Bầu trời ngoài cửa sổ xanh thẳm, từng chiếc lá cây du nhỏ nhắn tròn trịa, xanh mướt như được gột rửa.
Thời tiết hơi nóng, Hoa Dương vừa phe phẩy quạt, vừa nhớ lại những gì đã thấy sáng nay, đặc biệt là vợ chồng Trần Đình Thực, Tề thị.
Kiếp trước, trong thánh chỉ giáng tội Trần gia của hoàng đệ, cha chồng bị gán cho bảy tội danh, trong đó có một tội là tham ô nhận hối lộ.
Hoa Dương đã xem qua hồ sơ điều tra của Cẩm Y vệ, về tội danh tham ô nhận hối lộ của cha chồng, Cẩm Y vệ chỉ lục soát được hơn ba vạn lượng bạc trong Trần gia ở kinh thành, sổ sách của Trần gia ghi chép rõ ràng, khoản thu nhập lớn hàng vạn lượng này đều là do hoàng thượng ban thưởng, từng khoản đều có bằng chứng. Thế nhưng Cẩm Y vệ lại lục soát được mười hai vạn lượng bạc trong nhà tổ Trần gia ở Lăng Châu, và một quyển sổ sách bí mật vô cùng quan trọng.
Trên sổ sách ghi lại chi tiết từng khoản hối lộ mà các quan lại địa phương và hào phú đã gửi đến nhà tổ trong suốt mấy chục năm làm quan của cha chồng.
Triều đình tính khoản này vào đầu cha chồng.
Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, mười hai vạn lượng kia là do vợ chồng Trần Đình Thực, Tề thị lén lút nhận sau lưng cha chồng, cho nên bạc đều được cất giấu trong Đông viện nơi vợ chồng này ở, sổ sách còn được cất giấu trong rương hòm hồi môn của Tề thị!
Kiếp trước Hoa Dương đến Lăng Châu, lòng nàng đầy ấm ức, phần lớn thời gian đều ở trong Tứ Nghi đường, không hề hứng thú tìm hiểu những chuyện xảy ra trong Trần gia, càng không coi trọng vợ chồng Trần Đình Thực, Tề thị, những kẻ xuất thân từ dân đen ở trấn nhỏ này. Sau khi trọng sinh, Hoa Dương nhớ đến khoản nợ "tham ô nhận hối lộ" của Trần gia, đặc biệt sai Trân Nhi, Châu Nhi tìm hiểu kỹ lưỡng tính cách của năm người nhà Đông viện.
Trần Đình Thực, nói dễ nghe là thật thà chất phác, nói khó nghe là nhu nhược vô dụng, việc lớn việc nhỏ trong nhà đều không làm chủ được.
Tề thị lanh lợi, nắm quyền hành trong Trần gia, nói một không ai dám nói hai.
Trần Kế Tông là con trai duy nhất của hai người, người cha nhu nhược không quản được nó, Tề thị có thể quản nhưng lại chọn cách nuông chiều, Trần Kế Tông hiển nhiên đã trở thành bá vương ở Thạch Kiều trấn.
Còn vợ và con trai của Trần Kế Tông, một người răm rắp nghe lời Tề thị, một người còn đang bú sữa, đều không cần để ý đến.