Chương 36

Từ khi cô bước vào siêu thị đã không ngừng lấy đồ, đi siêu thị xong lại đến cửa hàng quần áo bên cạnh, mua nhiều hơn có thể mua trên mạng, nhưng bây giờ ít nhất cô phải mua một bộ để thay.

Hôm nay là một ngày mua sắm.

Bóng đêm hạ xuống, tiễn người thợ đến lắp đặt mạng đi, Lạc Nghi nằm dài trên ghế sofa.

Lúc đầu mua đồ cô thấy rất tiếc, nhưng mua cả ngày thì không thấy tiếc nữa, thậm chí nhìn thấy số dư trong thẻ ngân hàng cũng chỉ muốn cười.

Bây giờ cô chỉ cần nuôi bản thân, tất cả những thứ mua đều là cho bản thân, thật vui.

Nhìn quanh một vòng, nơi này đã có cảm giác như nhà, chỉ là vì thiếu đồ trang trí nên trông không được ấm cúng. Cô đặt hàng giấy dán tường màu xanh lá cây trên mạng, còn mua một tấm thảm, có thể dùng cho phòng ngủ.

Cô còn nghĩ đến việc mua thú bông, hồi nhỏ thích, chỉ là không có tiền mua, "Những thứ không có được khi còn nhỏ cuối cùng sẽ làm khó cả đời", cô ngồi suy nghĩ xem mình có thực sự thích thú bông không, cuối cùng đã đặt mua hai con.

Mở danh sách đề xuất của hệ thống ra, mua nhà, yêu đương gì đó đều quá xa vời với cô. Cô chọn ra ba mục trong đó, trước khi tìm được mục tiêu cuộc sống thì cứ làm theo một số đề xuất của hệ thống đã.

Đầu tiên là tìm một công việc ổn định, sau khi tìm được việc làm có thể thử kết bạn một hai người, cuối cùng... ánh mắt Lạc Nghi dừng lại ở thú cưng, cô muốn có một người bạn đồng hành, thú cưng cũng được.

Lạc Nghi bận rộn một tuần cuối cùng cũng dọn dẹp xong nhà cửa, hàng hóa đặt cũng đến hết rồi, nhà đầy ắp đồ đạc, cô thích cảm giác tích trữ đồ đạc, không thiếu thứ gì. Ban công có một chiếc ghế sofa thư giãn, ăn xong cơm trưa thì nằm dài trên đó phơi nắng.

【Nhà đã dọn dẹp xong, tiếp theo là đi tìm việc làm phải không】

Nội thất đều đầy đủ chỉ thiếu đồ dùng sinh hoạt, dù Lạc Nghi mua nhiều nhưng cũng không tốn nhiều tiền, số dư trong thẻ ngân hàng còn hơn bốn vạn. Nhưng theo suy nghĩ của hệ thống, một người coi trọng tiền bạc thậm chí trở thành chấp niệm như Lạc Nghi thì khó mà thư giãn được, kiếm tiền vẫn là lựa chọn hàng đầu của Lạc Nghi.

Lạc Nghi cau mày, cô rất để ý đến tiền, nhưng mà: "Tôi muốn nghỉ ngơi thêm vài ngày."

【?】

"Quả thật tôi có cảm giác muốn nhanh chóng đi kiếm tiền, nhưng tôi cảm thấy chuyện này không tốt cho tôi, lao vào công việc ngay lập tức chỉ khiến tôi sống giống như trước kia."

Nhiệm vụ hiện tại của cô là tự nuôi sống bản thân, không phải sống tốt, là tìm việc làm, không phải mở công ty.

"Tôi muốn học cách thư giãn."

Ngoài chuyện sống chết ra thì những việc khác đều không quan trọng, con người có thể nghỉ ngơi, hơn nữa không cần phải áy náy. Khi một người nghỉ ngơi mà lại nảy sinh tâm lý áy náy, chứng tỏ đã bị cuộc sống thao túng tâm lý rồi.