Chương 34

【Sử dụng điện thoại cũ nhiều năm, không muốn dùng nữa cũng rất bình thường】

Được rồi, cô không thể cãi lại hệ thống.

Thời đại thông tin không có điện thoại thực sự là khó khăn từng bước, cô không quen khu vực này, lại không có bản đồ, chỉ có thể dựa vào may mắn đi dạo trên đường, may mắn là cửa hàng điện thoại ở khắp mọi nơi, cô quẹt thẻ mua điện thoại rồi làm thẻ sim. Sau khi nắm chặt điện thoại cuối cùng cô cũng có được một chút cảm giác an toàn.

Cô lại đi siêu thị một chuyến, tủ lạnh trong nhà cũng trống không, bây giờ không mua đồ thì trưa chỉ có thể ra ngoài ăn.

Lúc Dư Lạc Nghi xách đồ về đến khu nhà, trán đã đổ mồ hôi, cô đứng trước biển hiệu "Sơn Thủy Tân Thành" không nhúc nhích.

Hệ thống lại hỏi cô đang nghĩ gì.

Nhìn chiếc điện thoại ở tay trái rồi nhìn túi đồ siêu thị ở tay phải, cuối cùng nhìn tên khu nhà trước mặt.

"Chỉ là lúc này không hiểu sao lại cảm thấy, tên Lạc Nghi này khá hay."

Từ bây giờ trở đi, cô không phải Dư Lạc Nghi nữa.

Là Lạc Nghi.



Sau khi quyết định trở thành Lạc Nghi, để nhanh chóng nhập vai, cô tiến hành kiểm tra căn nhà mới của mình.

Là một căn hộ hai phòng ngủ, nội thất trông rất mới, diện tích khoảng 80 mét vuông, cô tự hỏi thân phận mồ côi của Lạc Nghi chắc chắn không thể mua được một căn nhà sau ba năm làm việc như vậy.

【Căn nhà là thuê, tôi đã tìm cho bạn một chủ nhà hiền lành tốt bụng, đó là một cặp vợ chồng già, thuê nhà không phải vì thiếu tiền, chỉ là muốn nhờ người giúp bọn họ quản lý căn nhà, nên tiền thuê không đắt】

【Thời hạn thuê bắt đầu từ hôm qua, đã trả ba tháng tiền thuê và một tháng tiền đặt cọc, ba tháng sau bạn cần trả tiền thuê lại】

Hệ thống này nghĩ cũng thật chu đáo, Lạc Nghi chớp mắt nghĩ.

Mở tủ quần áo ra, bên trong không có một bộ quần áo nào.

【Bắt đầu lại từ đầu, trọng tâm là "từ đầu"】

Lạc Nghi: ...

Một người không có người thân bạn bè giúp đỡ, lại vừa mới nghỉ việc, nhà không có nổi một bộ quần áo, cần bao nhiêu tiền để bắt đầu lại từ đầu?

Hôm qua cô rút tiền, đã xem số dư trong thẻ ngân hàng, chỉ có năm vạn, mua điện thoại và một số đồ dùng sinh hoạt còn lại 4,7 vạn.

Cô bắt đầu vui mừng vì mình đã mua một chiếc điện thoại không đắt.

Kiểm tra xong nhà lại bắt đầu ghi lại những thứ thiếu, dùng tay liệt kê một danh sách dài, trước khi ra ngoài mua sắm, cô hỏi hệ thống rốt cuộc sống tốt là gì.

"Là kiếm thật nhiều tiền để có cuộc sống tốt sao?"

Cô chưa từng có cuộc sống tốt, ngay cả trước khi học cấp hai cũng chỉ có ăn có uống, không có gì hơn.

【Không phải】

【Bạn cảm thấy mỗi ngày... cũng không nhất thiết là mỗi ngày, phần lớn thời gian đều vui vẻ, tràn đầy hy vọng về tương lai, những việc muốn làm đều đã làm xong, dù có chết cũng không hối tiếc, thì chứng tỏ bạn đang sống tốt】