Chương 8

Trước khi tham gia chương trình Hạ Tri Trúc đã có chuẩn bị trước, 《 Nhật Ký Lữ Hành 》 mỗi một kỳ đều chỉ quay hai đến ba ngày, một mùa quay khoảng nửa tháng, mở đầu mỗi kỳ đều là hoạt động khách mời nghĩ cách lấy kinh phí.

Rốt cuộc ăn ở tham gia hoạt động đều phải có tiền, mà tổ tiết mục sao có thể hào phóng trang trải chi phí hoạt động cho các khách mời, còn có thể vắt chày ra nước làm khách mời chính mình nghĩ cách vượt qua, tất cả những thứ này đều phải hoàn thành nhiệm vụ của tổ tiết mục để đạt được.

Kỳ đầu tiên của chương trình, tổ tiết mục đem các cặp đôi tách riêng ra ngay ở sân bay để tạo cảm giác thần bí, chờ tới đích đến mới đem một người vào trong phòng tối, chỉ có đủ ăn ý mới có thể thành công giải cứu nửa kia của mình, cũng đạt được chi phí sinh hoạt.

Tiểu Nguyên hướng người xem giới thiệu xong quy tắc, liền quay đầu lại hỏi các khách mời bị bọn họ “Bắt cóc” lại đây: “ Mọi người đối với nửa kia của mình có tin tưởng hay không? Khách mời nào giải cứu thành công đầu tiên có thể nhận được thêm quyền lợi nha.”

Lý Sơ Nguyệt là khách mời lớn tuổi nhất, vẻ ngoài dịu dàng, eo lưng thẳng tắp, là kiểu rất có khí chất, giọng nói rất dịu dàng nhưng nội dung lại rất sắc bén: “Này thì phải xem lão Tần nhà tôi rồi, không lấy được hạng nhất thì về nhà rửa bát một tháng.”

Dùng vẻ mặt dịu dàng nhất, nói ra lời nói khủng bố nhất.

【 Ha ha ha ha ha tôi là fan nhiều năm của ảnh đế Tần, ảnh đế Tần thường xuyên khoe tài nấu ăn trên Weibo, nhưng rất ghét rửa bát, còn nói cái công việc rửa bát này nên bị thủ tiêu, máy rửa bát quả thực là phát minh vĩ đại nhất thế kỷ 21. 】

【 Đây là địa vị trong gia đình nha ha ha ha ha ha ha. 】

Tiểu Nguyên khoa trương mà run run: “Những lời này lực sát thương nhất định rất lớn, tôi đoán tiền bối Tần nhất định sẽ cố gắng, mọi người còn muốn gửi lời gì đến nửa kia của mình không?”

Ứng Thiên Thiên đối với màn hình cười đến phong tình vạn chủng: “ Em muốn hạng nhất, anh hiểu.”

Tưởng Văn Văn cũng không cam lòng yếu thế, nhưng so với hai vị tiền bối ở trước màn hình vẫn không thoải mái như vậy: “Cố lên!”

Tiểu Nguyên cười nói: “Tôi phát hiện mọi người đều rất có dã tâm nha, là nhìn thấu bản chất thích hố của tổ tiết mục sao?”

【 Chỉ cần là người đã xem qua chương trình này không một ai không nghĩ muốn tiền nhiều nhất? 】

【 Tôi còn nhớ rõ ở mùa trước, có một đôi vô cùng đáng thương cả hai chỉ có mười tệ*, mua cái kem cũng thiếu chút nữa cãi nhau, xem đến ta đương trường liền huyễn hai cái kem, quá thảm. 】

*Đơn vị tiền tệ của Trung Quốc.

Ánh mắt Tiểu Nguyên dừng ở trên người Hạ Tri Trúc, cùng với ba vị nữ khách mời khác, là một đôi đồng tính duy nhất của《 Nhật Ký Lữ Hành 》, còn là sự kết hợp của đỉnh lưu và tiểu trong suốt, Hạ Tri Trúc không thể tránh mà nhận được rất nhiều chú ý.

Bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, còn có người xem trước màn hình, Hạ Tri Trúc khó tránh khỏi có chút khẩn trương, cậu không có kinh nghiệm tham gia chương trình thực tế, nhưng biểu tình trên mặt còn giữ được, làm người khác nhìn không ra cậu đang khẩn trương, đối với màn hình hơi hơi mỉm cười: “Nếu lấy được hạng nhất, em liền đáp ứng anh một chuyện mà anh vẫn luôn muốn.”

Ánh mặt trời trên bờ biển rực rỡ, cơn gió thi thoảng thổi qua mang theo chút hơi ẩm của biển, thổi bay tóc mái của Hạ Tri Trúc, lộ ra vầng trán trơn bóng xinh đẹp, cả người bị ánh mặt trời bao phủ, hơi mỉm cười loá mắt đến gần như chói mắt.

【 Ôi mẹ ơi!!! Tôi hình như thấy thần tiên!! 】

【 Đây là dung mạo của nhân loại sao? Đây có thật là vẻ đẹp của nhân loại không vậy? Sao có thể lớn lên đẹp như vậy! 】

【 Chuyện gì chuyện gì??? Tôi cũng muốn nghe! 】

【 Nhất định là tình thú play mà chúng ta không biết! Lăng Vọng Tinh trả lời cho tôi!! 】

Tiểu Nguyên che ngực lại: “Tiểu Hạ không khỏi quá phạm quy, cạn máu.”

【 ĐM, mọi người mau nhìn ánh mắt của Lăng Vọng Tinh!! 】

【?????! 】

Hoá ra tổ tiết mục mở hai phòng phát sóng trực tiếp, một phòng phát sóng trực tiếp ở phòng tối, còn một phòng phát sóng trực tiếp ở một tổ khách mời còn lại, bọn họ đang xem người yêu mình đối với màn hình buông lời đe doạ.

Nghe được Lý Sơ Nguyệt tuyên bố “Lấy không được hạng nhất, liền rửa bát một tháng”, Tần Vĩnh Siêu dung túng cười, nhìn về phía mấy vị khách mời khác, ôm quyền nói: “Mọi người đều nghe thấy được, cảm ơn mọi người nhường tôi.”

Vừa dứt lời, âm thanh của Ứng Thiên Thiên liền từ màn hình vang lên, Trương Cần ôn hòa mà nhìn về phía màn hình, hắn diện mạo thuộc kiểu ôn nhuận, lúc cùng Ứng Thiên Thiên diện mạo diễm lệ gợi cảm công khai, đã làm một đám người kinh ngạc rớt cằm, nghe vậy ra tiếng nói: “Tiền bối cảm ơn quá sớm, vị kia nhà tôi tính tình không tốt, anh hiểu cho.”

Trương Cần là phái thực lực, đã từng cùng ảnh đế Tần Vĩnh Siêu hợp tác, Lăng Vọng Tinh liền càng không cần phải nói, nhà nhà đều biết, chỉ có Tiêu Nhất Hạc làm thần tượng cùng bọn họ tiếp xúc ít hơn.

Tần Vĩnh Siêu tiếc nuối mà lắc đầu, vẻ mặt “Mọi nhà đều có nỗi khổ riêng”: “Vậy chỉ có thể cạnh tranh công bằng.”

Tiêu Nhất Hạc tư lịch ít, đối mặt với Tưởng Văn Văn nói cố lên, thẹn thùng mà cười cười.

Lúc đến Hạ Tri Trúc, ánh mắt mấy người đều như có như không mà dừng trên người Lăng Vọng Tinh, vừa mới xuất đạo liền nổi, mỗi một bộ điện ảnh tham gia diễn đều đại bạo, đối phương có thể nói chân chính là được ông trời ưu ái, ngay cả việc không diễn tốt cảnh tình cảm, ở trong mắt fans đều có thể tính là một cái ưu điểm.

Diện mạo ưu việt, gia thế hiển hách, vừa thấy chính là người từ nhỏ chưa phải chịu qua thất bại nào.

Người như vậy thật sự không tưởng tượng ra anh yêu đương sẽ là bộ dáng gì.

Cảm nhận được tầm mắt chung quanh nhìn lại đây, Lăng Vọng Tinh thái độ thản nhiên, giống như không cảm nhận được, tầm mắt dừng ở màn hình trước mặt, thẳng đến khi nghe được Hạ Tri Trúc nói.

Lăng Vọng Tinh nhướng mày, gương mặt tuấn mỹ đến có chút công kích làm người khác cảm vô cùng xa cách, trên mặt lộ ra một chút tươi cười: “ Thật ngại quá các vị, ban đầu tính toán tùy tiện chơi chơi.”

Tần - không lấy được hạng nhất phải rửa bát một tháng- Vĩnh siêu, có cảm giác bị câu tùy tiện chơi chơi nội hàm đến, chưa từ bỏ ý định mà khuyên nhủ: “ Cậu xem, Tiểu Hạ thiện giải nhân ý* như vậy, cậu tùy tiện chơi cũng sẽ không giống chúng tôi khó báo cáo kết quả công việc như vậy, tôn kính người già cách một thế hệ như tôi một chút?”

*Thiện giải nhân ý(善解人意): am hiểu lòng người; giỏi đoán ý người.

【 Loại lời nói này cũng đã nói ra, ảnh đế Tần là thật sự không muốn rửa bát đi ha ha ha ha 】

【 Ảnh đế Tần rõ ràng cũng chỉ lớn hơn mười mấy tuổi, không có khoảng cách lớn như vậy đi? 】

【 Lầu trên, khả năng cách ba tuổi cũng có khác biệt lớn? 】

Tần Vĩnh Siêu nói lời khẩn cầu, hơn nữa phải rửa bát một tháng nghe thật sự rất bi thảm, người trong sân đều nhìn về phía Lăng Vọng Tinh, máy quay cũng tập trung trên người anh, chờ mong xem anh sẽ trả lời kiểu gì.

Lăng Vọng Tinh xuống máy bay đã thay đổi một bộ quần áo, là nhãn hiệu quần áo của đại ngôn nào đó, áo khoác được thêu màu đen, vô cùng phù hợp với khí chất của anh, mặc ở trên người anh có cảm giác cuồng vọng không kềm chế được. Cặp mắt đào hoa hẹp dài nhìn Tần Vĩnh Siêu, lười nhác cười: "Xin lỗi, dù sao cũng là chuyện mà tôi vẫn luôn muốn làm. Em ấy khó lắm mới đồng ý, tiền bối sẽ không tranh cùng tôi đúng không?”

【 Moá!!! Em ấy khó lắm mới đồng ý! Ai hiểu. 】

【 Đúng là tình thú play? Tiền bối Tần, chúng tôi góp tiền cho anh mua máy rửa bát, hạng nhất liền nhường cho Lăng Vọng Tinh, cầu xin anh đó. 】

【 Này mà không lấy được hạng nhất là không thể được ô ô ô, lúc làm việc có thể phát sóng trực tiếp không? Ý tôi là lúc thực hiện tâm nguyện của Lăng Vọng Tinh, không có ý khác. 】

Mặc kệ các khách mời bộ dáng làm sao nhất định phải lấy được hạng nhất, màn hình trước mặt bọn họ đều bị cắt đứt một cách vô tình.

Tổ đạo diễn tuyên bố xong quy tắc, cuối cùng còn rất có khí phách mà bổ sung một câu: “Tuân thủ nguyên tắc công bằng công khai tổ tiết mục tạm thời thu di động của mọi người, mặt khác không cho phép nhường nhau, tuy rằng các bạn cả người đều không thành thật, nhưng vạn nhất thực sự có người thành thật đâu.”

Tiêu Nhất Hạc nghe vậy, xin lỗi mà nhìn về phía Lăng Vọng Tinh cùng Tần Vĩnh Siêu, hắn nguyên bản nghĩ, Tưởng Văn Văn không giống các khách mời khác, hắn lấy hạng hai cũng không sao, đem hạng nhất nhường cho các tiền bối khác, mà tổ tiết mục lại nhắc nhở như vậy đành phải từ bỏ cái suy nghĩ này.

【 Ha ha ha ha cười chết mất, “Tuy rằng các bạn cả người đều không thành thật, nhưng vạn nhất thực sự có người thành thật đâu”, tổ tiết mục cũng sẽ châm chọc! 】

【 Tiêu Nhất Hạc: Đây là đang nói tôi sao? Lúc Lăng Vọng Tinh nói chuyện, vẻ mặt cậu ấy do dự mà nhìn Tần Vĩnh Siêu rồi lại nhìn Lăng Vọng Tinh, suy nghĩ đều viết ở trên mặt. 】

【 Ha ha ha ha ha bộ dáng rối rắm của Tiêu Nhất Hạc cực kỳ giống tôi khi còn nhỏ nghĩ xem sau này thi Thanh Hoa hay là Bắc Đại, vẫn là tuổi quá trẻ, thật cho rằng lấy hạng mấy là do các cậu quyết định sao? 】

Bên kia màn hình của các khách mời đã tắt, Hạ Tri Trúc cũng cùng vài vị khách mời khác cùng nhau tiến vào phòng tối, đi vào theo thứ tự ngẫu nhiên, sau khi tiến vào liền thấy một bộ bàn ghế, nhân viên công tác lấy tới một tờ giấy A4.

“ Kiểm tra độ ăn ý, vui lòng đọc rõ nội dung trên giấy và trả lời câu hỏi, trả lời đúng một câu được 50 tệ.”

Hạ Tri Trúc ban đầu còn đang đánh giá xung quanh, nghe được lời nhân viên công tác nói, vẻ mặt trịnh trọng mà tiếp nhận tờ giấy A4 mỏng kia, đọc kỹ nội dung trên giấy.

【 Câu 1: Lăng Vọng Tinh đi đường bước chân trái trước hay chân phải trước? 】

【 Câu 2: Khi ăn lẩu Hạ Tri Trúc ăn tôm trước hay là thịt bò trước? 】

Câu 3…… Câu 4……

Sau khi xem xong các câu hỏi trên giấy, dù đã chuẩn bị tâm lý thật tốt nhưng Hạ Tri Trúc vẫn bị hố đến sắp không giữ được biểu tình trên mặt, suy yếu mà đối với màn hình nói: “ Tổ tiết mục thật tốt, rõ ràng có thể trực tiếp không cho chúng tôi kinh phí, còn muốn đưa một bộ đề cho chúng tôi làm.”

【 Đây là vấn đề nhân loại có thể trả lời được sao? Ai sẽ để ý đối phương đi đường bước chân nào trước, tôi nghiêm túc hoài nghi bản thân Lăng Vọng Tinh cũng chưa từng chú ý. 】

【 Tôi mới vừa đi xem phòng phát sóng trực tiếp khác, câu hỏi cũng biếи ŧɦái tương tự đặc biệt là trong đề của Tần Vĩnh Siêu có một câu hỏi nước rửa chén của nhãn hiệu nào khi rửa không tổn hại da tay, buồn cười không chịu được. 】

Trong phòng tối tiếng oán giận vang lên hết đợt này đến đợt khác, tổ tiết mục ra đề khó như lên trời, đều là những chi tiết trong sinh hoạt, người bình thường đều sẽ bỏ qua, càng đừng nói là các cặp đôi nghệ sĩ đại bộ phận đều là chung đυ.ng thì ít mà xa cách thì nhiều, ai sẽ quan sát cẩn thận như vậy.

Người xem nhìn thấy câu trả lời của mọi người, làn đạn phòng phát sóng trực tiếp đều là “Ha ha ha ha ha ha”.

Thậm chí như Ứng Thiên Thiên làm bài làm đến sốt ruột, câu hỏi là Trương Cần trong tay có bánh quy và chocolate, hắn sẽ ăn cái gì trước, Ứng Thiên Thiên trực tiếp điền không ăn.

Chờ các khách mời làm xong “Bài thi” kia, tổ tiết mục thu lại rồi so sánh đáp án của hai bên, hai phút sau, một tiếng loa to vang vọng toàn bộ căn phòng tối.

“Mọi người đều biết, 《 Nhật Ký Lữ Hành 》 là một tiết mục vô cùng thân thiện, vì để tránh mọi người phải cạp đất ăn ở lộ trình kế tiếp, tổ tiết mục cho một câu hỏi tặng điểm, không cần cảm ơn.”

【 Phiên dịch: Thành tích của các cậu thật quá thấp, tổ tiết mục đại từ đại bi quyết định miễn cưỡng cho các cậu thêm một câu hỏi, bằng không chúng tôi sẽ thành tiết mục đầu tiên làm khách mời phải cạp đất mà ăn, nhanh cảm ơn đi! 】

【 Lầu trên mau xoá cmt, ngươi sẽ bị tổ tiết mục ám sát! 】

Các khách mời tuy là cảm ơn, nhưng ở trong lòng đem tổ tiết mục mắng một trăm lần không ngừng, nhưng tổ tiết mục cho câu hỏi tặng điểm thật sự rất đơn giản.

Người dẫn chương trình do tổ đạo diễn an bài cười tủm tỉm mà nhìn về hướng mấy vị nam khách mời ở đây: “Nói ra cách xưng hô ngày thường của bạn với người yêu, nói đúng một cái 50 tệ, không giới hạn mức cao nhất, nói sai không khấu trừ tiền.”

Cái câu hỏi tặng điểm này thật sự rất đơn giản, giống như Tần Vĩnh Siêu và Lý Sơ Nguyệt là vợ chồng nhiều năm, tùy tùy tiện tiện là có thể nói ra ba bốn cái: “ Lão bà, vợ, đương gia, vị kia nhà ta.”

Trong sân một người lại một người nói, nói sai không khấu tiền, mỗi người đều vắt hết óc, vạn nhất đúng một cái là có thể có thêm 50 tệ, hiện tại còn không biết có bao nhiêu đáp án, rất có khả năng 50 tệ sẽ thuộc về người khác.

Mỗi người trong tổ đạo diễn lần lượt nhớ những gì họ nói, rất nhanh mọi người liền chú ý tới, trong hoàn cảnh ồn ào, chỉ có Lăng Vọng Tinh là an an tĩnh tĩnh mà ngồi một bên, trước mặt anh cũng có một cái bàn, chân dài co lại ở bên dưới bàn, lười nhác tựa vào lưng ghế.

Cùng hoàn cảnh cãi cọ ồn ào xung quanh so sánh với anh lại quá an tĩnh, nhưng mặc dù vậy, màn hình cũng không có cách nào từ trên người anh dời đi. Cặp đôi Lăng Vọng Tinh và Hạ Tri Trúc là đôi có lưu lượng lớn nhất, là cp hấp dẫn người xem nhất, trên người đều có loại tính chất đặc biệt này, tựa như vật phát sáng trời sinh, mặc dù ở trong đám người cũng không thể che khuất ánh sáng của họ.

Tần Vĩnh Siêu chú ý tới anh đầu tiên, khıêυ khí©h hỏi: “Làm sao vậy? Không phải là nói không nên lời chứ?”

Lăng Vọng Tinh tùy ý đưa mắt nhìn anh, câu nói nghe không ra một chút sơ hở: “Sao có thể, nhường các vị một chút mà thôi.”

Chỉ có anh biết, anh chưa từng hỏi qua vấn đề này.

Bên phía Hạ Tri Trúc gửi tới đều là thói quen sinh hoạt của cậu, không có về vấn đề xưng hô này.

Tần Vĩnh Siêu vừa nghe liền cười, tươi cười thân thiết, từ bên cạnh đạo diễn tránh ra, tư thái “Mời”: “ Được được được, cậu tôn trọng bề trên, tôi cũng yêu trẻ nhỏ.”

Trương Cần và Tiêu Nhất Hạc cũng nhìn qua, vẻ mặt lạnh nhạt của Lăng Vọng Tinh quá làm người chú ý, bọn họ đều rất tò mò, Lăng Vọng Tinh sẽ nói ra xưng hô gì.

Biểu tình của Lăng Vọng Tinh không thay đổi, trong lãnh đạm mang theo một chút kiệt ngạo, ngón tay ở trên bàn nhẹ nhàng gõ gõ: “Tiểu Hạ, Hạ Hạ, Tri Tri, Tiểu Trúc……”

Tần Vĩnh Siêu cười gắt lời: “ Cậu so với chúng tôi còn không đáng tin, lấy tên góp đủ số ——”

Lăng Vọng Tinh không dao động mà liếc mắt một cái, kéo dài tiếng nói: “Bảo bối.”

“Ngoan ngoãn.”

【????!!!!!! 】

【 DM DM, Tôi không nghe nhầm chư??? 】