Chương 2.2: Gặp lại Thịnh Từ

Nhưng khi đứng dưới đủ loại hào quang như vậy, kiêu ngạo cũng khiến người khác dễ hiểu. Nhưng đó chỉ là đối với những ai không làm việc cùng Thịnh Từ. Lý Lan Như thấy, Thịnh

Từ trong lĩnh vực âm nhạc đúng là thiên tài khó gặp, chính vì có tài hoa như vậy nên rất khó

làm việc với anh.

Lý Lan Như dựa vào lưng ghế xoa xoa mày, đau đầu nói: “Tôi đương nhiên biết là đã ký

hiệp ước rồi, cũng đã đăng ký kết hôn, nhưng hiện tại cậu ta bị mất trí nhớ, lỡ như sự việc

đến lúc đó bại lộ, tình huống sẽ trở nên khó giải gấp trăm lần.”

Một tuần trước, Thịnh Từ bị fan cuồng theo dõi, trong giới thì việc này rất hay xảy ra, nhưng không biết đối phương làm cách nào tìm được địa chỉ một căn nhà của Thịnh Từ, trộm chạy vào ẩn trốn trong phòng, may mắn chỗ kia là một khu dân cư xa hoa, lúc nào cũng có bảo vệ giám sát, phát hiện người kia lén lút không thích hợp, bèn bắt lại báo cho Lý Lan Như.

Lý Lan Như đi xử lý chuyện này mới phát hiện đối phương không chỉ ẩn trốn vào phòng, còn

cất giấu một ít đồ dùng sinh hoạt, nghiễm nhiên coi chính mình trở thành chủ nhân của căn phòng.

Chỗ kia Thịnh Từ tuy rằng không hay trở về ở, nhưng có thể nghĩ, nếu không phát hiện ra,

ngẫu nhiên vào ở một lần, đột nhiên thấy trong phòng còn có một cái người xa lạ là việc khủng bố như thế nào.

Lý Lan Như bắt người đưa đến Cục Cảnh Sát, nhưng chuyện này cũng cảnh tỉnh họ, trong

fan club có rất ít kiểu fan cuồng cực đoan như này, những người này chỉ nghe âm nhạc của Thịnh Từ thôi chưa đủ, chỉ ngắm người qua màn hình cũng không thỏa mãn, nên theo dõi idol, thậm chí làm khá nhiều hành vi trái pháp luật.

Các minh tinh khác gặp phải chuyện như vậy sự cùng lắm đăng Weibo khiển trách một chút

đám fan cuồng, nhưng Thịnh Từ trực tiếp ký hiệp nghị kết hôn, những fan cuồng kia coi anh là chồng mà vào trong nhà anh, anh sẽ công khai kết hôn đánh tan ảo tưởng của đám người đó.

Hiện tại nhớ tới Lý Lan Như đều thấy sợ hãi trong lòng, nhưng cẩn thận nghĩ lại, Thịnh Từ

lại không có khả năng độc thân cả đời.

Thành phần cực đoan như này cũng rất ít, đa số fans sau khi khϊếp sợ thì cũng đã dần bắt

đầu chấp nhận rồi.

Rốt cuộc Thịnh Từ có thể hot bạo giới giải trí, chỉ cần dựa vào thực lực sáng tác ca hát, giải

thưởng nhận được vô kể, anh đã sớm đứng đỉnh trong giới rồi.

Lý Lan Như nhìn Thịnh Từ bên cạnh, thở dài: “Vốn dĩ việc kết hôn với một người xa lạ rồi

tham gia show yêu đương đã có nguy hiểm rất lớn rồi, hiện tại cậu ấy còn bị mất trí nhớ

nữa.”

Lúc biết được ký ức của Thẩm Triều Mộ chỉ dừng lại ở ba năm trước, Lý Lan Như chỉ muốn cảm thán một câu nhà dột còn bị mắc mưa suốt đêm, ba năm trước đây Thịnh Từ còn chưa ra mắt công chúng, đối phương làm sao có cơ hội để hiểu biết Thịnh Từ.

Cô lải nhải một tràng, Thịnh Từ vẫn không nói gì, lúc này mới tháo kính râm trên mặt

xuống, gương mặt kia quả thực quá xuất chúng, mặt mày đều mang kiêu ngạo tùy ý, lười giải thích: “Sẽ không bại lộ.”

Lý Lan Như không nhịn xuống cãi lại một câu: “Sao cậu dám khẳng định như vậy?” Thịnh Từ không buồn nhìn cô, cảm xúc trong mắt lập lòe không chừng, ngón tay vô thức mà sờ kính râm, thanh âm hơi lạnh: “Cậu ấy là bạn trai cũ của tôi.”

“……”

Bầu không khí trong xe lập tức đông cứng.

Lý Lan Như chậm rãi ngậm lại miệng đang há hốc vì kinh ngạc, Thịnh Từ không để ý cô,

cầm khẩu trang với mũ mở cửa xuống xe.

Thịnh Từ kết hôn là tiền trảm hậu tấu, Lý Lan Như vẫn luôn mong trong nhà Thịnh Từ sắp

xếp hỗ trợ, với năng lực của thịnh gia, muốn tìm một người thích hợp để kết hôn thật sự quá đơn giản!

Mãi cho đến lúc vào thang máy, Lý Lan Như và trợ lý đều đang yên lặng tiếp thu chuyện

này.

Trước cửa thang máy, Quan Hoảng đã đợi một lúc, thang máy ngừng ở trước mậtnh ta, từ từ mở ra, tim Quan Hoảng như sắp nhảy lên cổ họng, theo bản năng tiến phía trước một bước.

Quan Hoảng nhìn người từ thang máy đi ra, áo khoác màu đen, đội mũ đeo khẩu trang,

người đại diện cùng trợ lý từng gặp lần trước đi theo bên người.

Tính cả lần gặp mặt đó, thì đây mới là lần thứ hai, lúc Quan Hoảng đối mặt với Thịnh Từ

một chút đều không có cảm giác đây làngười yêu của bạn mình, Thịnh Từ khí tràng thật sự

quá mạnh.

Quan Hoảng không dám chào hỏi, chủ động dẫn đường: “Bên này.”

Sắp rạng sáng, bệnh viện rất an tĩnh, Quan Hoảng một đường đưa bọn họ đi đến tận cửa

phòng bệnh, tay vặn nắm cửa, đẩy cửa đi từ ngoài vào.

Khi cửa mở Thẩm Triều Mộ nhận ra ngay, biết Thịnh Từ sẽ đến, tinh thần anh căng thẳng,

tầm mắt không tự chủ nhìn cửa rất nhiều lần.

Lúc này theo bản năng nâng mắt nìn qua, người vừa thấy không lâu trên màn hình di động chợt xuất hiện ngay trước mắt, Thẩm Triều Mộ trái tim đập chậm một nhịp.

Người tới mặt đeo khẩu trang đội mũ, chỉ lộ ra một đôi mắt, bộ dạng không non nớt như ba

năm trước, thiếu niên cảm hoàn toànbieesn mất, trở nên thành thục gợi cảm, dù cho che kín cả người chỉ cần đứng ở nơi đó cũng đủ khiến người chú ý.

Thẩm Triều Mộ nhìn đối phương bước vào, cửa phía sau dần đóng lại, đôi mắt kia lộ ra đen nhánh thâm thúy, ánh mắt nhìn qua rất bình tĩnh.

Thẩm Triều Mộ đối diện tầm mắt như vậy không tiếng động thở hắt ra, tay để dưới chăn

lặng lẽ nắm chặt.

Thịnh Từ rũ mắt nhìn Thẩm Triều Mộ ngồi ở trên giường, khuôn mặt xinh đẹp kia đang giả

vờ trấn định, ánh mắt né tránh, như là đột ngột không kịp chuẩn bị gặp phải anh nên không biết theo ai.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, tựa hồ qua một lúc lâu, nhưng cũng giống như chỉ trong vài

giây ngắn ngủn, không hẹn mà cùng rời mắt.

Lý Lan Như đang an tĩnh đứng sau Thịnh Từ, thấy thế chủ động lên một bước, nhìn về phía

Thẩm Triều Mộ nhẹ giọng hỏi: “Trừ bỏ mất trí nhớ, còn bị thương ở đâu không?”

Lần trước gặp mặt, cô chỉ xem đối phương là đối tượng kết hôn mà thịnh sắp xếp, lần này

đã biết quan hệ hai người, không cấm quan sát kĩ Thẩm Triều Mộ.

P/s: Ảnh nhớ em ny lắm nhưng giả vờ lạnh lùng đồ đó!!😃

Giới giải trí người đẹp nhiều như mây, lần trước gặp cô đã bị kinh diễm, Thẩm Triều Mộ nhìn qua trông rất cao lãnh, mặc áo bệnh nhân xua bỏ khí chất lãnh đạm, dựa lên gối đầu nâng

mắt nhìn qua làm người không rời được mắt.

Thẩm Triều Mộ nhìn cô, đoán cô chắc là người đại diện của Thịnh Từ: “Không sao, có việc gì cứ nói thẳng đi.”

Anh đã đoán trước căn cứ theo Quan Hoảng nói khả năng việc anh cùng Thịnh Từ kết hôn

còn có nguyên nhân khác, lúc này gặp xem thái độ của họ lập tức chắc chắn lên.

Lý Lan Như không nghĩ tới Thẩm Triều Mộ nhạy bén như vậy, cũng bớt việc, cô nghiêng

đầu nhìn bên cạnh Quan Hoảng, Quan Hoảng thức thời đi ra ngoài: “Mọi người nói chuyện

đi, tôi đi toilet một chút.”

Trong phòng chỉ còn lại mấy người, Lý Lan Như mới giải thích cho Thẩm Triều Mộ, cô không nói rõ hết mọi chỉ nói cho Thẩm Triều Mộ rằng, họ bởi vì gặp một chút phiền phức, Thịnh Từ quyết định xử lý bằng việc kết hôn, cho nên mới cùng anh ký hợp đồng hôn nhân.

Thẩm Triều Mộ yên lặng nghe, lúc này nhịn không được cất lời, mắt nhìn qua mấy người

trước mặt: “Tôi có thể hỏi một câu, tại sao tôi lại đồng ý không?”