Từ Viện cảm thấy mình bị sỉ nhục cũng có chút không vui, cho dù cậu ta là ngôi sao lớn mà cô chỉ là kẻ vô danh thì cũng không nên tổn thương người khác như vậy!
“Thầy Thôi, cậu rất ghét tôi sao?” Cô đứng dậy, chiều cao 1m65 cộng với đôi giày cao gót vừa vặn đứng đến vai cậu ta.
Thôi Trạch Tây đỏ mặt, vội vã xua tay: "Không phải, chị rất đẹp, chỉ là lần này tôi đến đây vì Mẫn Tuyết Nhi, tôi còn tưởng đây là chụp bàn tay của chị ấy.”
Mẫn Tuyết Nhi, một tiểu hoa đán nhỏ, thanh thuần ngọt ngào, rất được lòng các chàng trai. Từ Viện không ngờ rằng ngay cả cô ấy cũng tới đây, áp lực cạnh tranh của chương trình này thật sự quá lớn!
“Ngay cả tay của thần tượng mà cũng nhận không ra.” Từ Viện lầm bầm một câu: “Tôi xin lỗi, để cho cậu thất vọng rồi.”
Thôi Trạch Tây vội vàng giải thích: "Không phải đâu, tay của hai người rất giống nhau, cho nên tôi mới nhìn lầm thôi.”
"Vậy cậu định…” Từ Viện lúng túng nắm chặt làn váy của mình.
"Tôi sẽ không bỏ cuộc, đã ký hợp đồng rồi, tôi phải hoàn thành xong chương trình.” Thôi Trạch Tây cũng ngồi xuống ghế sô pha.
Hai người lúng túng ngồi cạnh nhau, nhất thời không biết nên nói cái gì, cứ như vậy ngẩn người nửa tiếng, mỗi người tự nghịch điện thoại di động của mình.
Bởi vì sự xuất hiện của Thôi Trạch Tây, số lượng người truy cập vào phòng cô cũng nhiều hơn.
Bình luận như thể muốn nổ tung…
[Sao hai người vẫn còn ngồi vậy, Cố Hàn phòng bên đã bắt đầu làm rồi.]
[Rốt cuộc là khi nào mới chịu làm vậy? Tôi muốn nhìn thấy cơ thể trần trụi với cơ bụng tám múi của Thầy Thôi. 】
[Từ Viện đóng cảnh nóng cũng nhiều lần rồi, cuối cùng cũng có thể chân chính nhìn ngực của cô ấy, mau cởi đồ nhanh đi!]
Cả hai người nhìn thấy những bình luận như vậy thì không khỏi đỏ bừng mặt.
Thôi Trạch Tây đột nhiên quay đầu lại hỏi: "Nếu không làm sẽ bị trừ điểm, nếu đứng cuối bảng xếp hạng, chúng ta sẽ mất quyền được ưu tiên lựa chọn CP đúng không?”
Từ Viện gật đầu.
“Chúng ta làm đi!” Thôi Trạch Tây nói xong, đứng dậy cởϊ áσ trước, đến lúc cởi ra nửa người dưới, khuôn mặt cậu ta đều đỏ bừng, hai tay bỗng dừng lại.
Từ Viện ngại ngùng đến đỏ mặt, bạo dạn nói: "Nếu không, tôi giúp cậu."
Được sự cho phép của cậu ta, đôi tay run rẩy của cô cởi ra thắt lưng, quần dài, đến qυầи ɭóŧ, Thôi Trạch Tây có chút bối rối, nhanh chóng nói: "Để tôi tự cởi."
Qυầи ɭóŧ bị cởi xuống, lộ ra bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© dày và dài, lúc này không có cương cứng, nhưng kích thước đã đủ hùng vĩ.
Từ Viện cũng bị kích thước của cậu ta làm cho ngạc nhiên, Thôi Trạch Tây nhìn qua đẹp trai theo kiểu thanh tú, không ngờ nơi đó lại lớn như vậy, còn to hơn bạn trai cũ của cô rất nhiều.
Bình luận…
[Chết tiệt, không hổ danh là người đàn ông mà tôi nhìn trúng! Cỡ này làm cho miệng tôi chảy nước ròng ròng mất. 】
[Nếu cái này cắm vào trong, chắc đau đến chết!]