Chương 4

.

13

Thật ra, trước khi Tấn Sở bị phát hiện “nuôi chị dâu”, tình cảm của tôi và hắn đã có vết nứt.

Lúc đó một chút danh tiếng Tấn Sở cũng không có, nhưng không biết từ đâu bỗng nhiên có một cơ hội rơi xuống. Thần tượng chưa có danh tiếng phải đến khách sạn để mở rộng mối quan hệ, mới có thể nhận được tài nguyên là một bộ phim truyền hình.

Mà cũng chẳng thể nói đó là tài nguyên, Tấn Sở nhìn trúng nhân vật nam năm trong bộ phim truyền hình. Hình tượng nhân vật này được xây dựng chẳng ra gì, nhưng vai diễn thì ít, dù là loại nhân vật chả ra gì, cũng rất nhiều người tranh nhau diễn.

Ngày hôm đó, Tấn Sở nói với tôi hắn phải ra ngoài xã giao, buổi tối chị Hồng gọi điện thợi cho tôi: “Mộc Mộc, bây giờ tôi không thể qua đó được, Tấn Sở ở khách sạn bị bỏ thuốc rồi!”

Thật ra nghĩ lại, có phải lúc đó tôi quá tự tin hay không.

Tự tin chuyện mà Tấn Sở không có cách nào giải quyết, chỉ cần tôi đến là có thể giải quyết giúp hắn.

“Chị bình tĩnh.” Tôi an ủi chị Hồng, “Em báo cảnh sát ngay đây.”

“Không được…… không được báo cảnh sát.” Chị Hồng ngăn cản tôi. “Nếu báo án, sự nghiệp của Tấn Sở sẽ kết thúc mất.”

Những chuyện sau đó tôi chẳng muốn nhớ lại.

Chỉ nhớ rõ ánh đèn mờ ảo đêm đó, tôi không biết mình tìm mất bao nhiêu phòng mới có thể tìm được Tấn Sở.

Hắn hôn mê bất tỉnh, tôi một thân một mình dũng cảm kéo hắn ra khỏi bàn tay của những người đó, những người đó ngăn tôi lại, trêu đùa: “Muốn đưa hắn đi cũng được tôi, uống hết chỗ rượu còn lại này là được.”

Tôi có thể làm gì đây?

Nếu sớm biết Tất Sở là tên hai mặt lòng lang dạ sói như thế, tôi nhất định sẽ để hắn ở đó —— không đúng, căn bản tôi sẽ không đi cứu hắn.

Nhưng lúc đó tôi không biết.

Cuối cùng ngày hôm ấy, tôi không nhớ bản thân đã đưa Tấn Sở đi đâu, chính tôi cũng lảo đảo, chẳng biết đã đi đến lô ghế nào.

Ở lô ghế đó, tôi gặp Bách Vân cũng say không kém.

Nhặt những quả đào mà người khác sắp hái.

Một đêm hỗn độn.

Lúc tình lại, Bách Vân nhíu mày ngồi ở mép giường, trên điện thoại có tin Tấn Sở gửi đến ——

“Mộc Mộc, anh đi đóng phim, không cần lo cho anh.”

Bách Vân gọi thư ký đến xử lý chuyện của chúng tôi, liệt kê đầy đủ rõ ràng các khoản bồi thường, tôi chỉ yên lặng lắc đầu: “Tôi có bạn trai rồi, nên không thể thử hẹn hò với anh. Chuyện của chúng ta chỉ là tai nạn ngoài ý muốn, không phải giao dịch thể xác, nên tôi không cần anh bồi thường đâu.”

Sau khi rời khách sạn, tôi đi mua thuốc tránh thai.

Về đến nhà, lúc gọi điện cho Tấn Sở, hắn không nhận điện thoại.

Chờ đến khi hắn gọi lại đã là 10 ngày sau, lúc tôi kể hắn nghe mọi chuyện, người đàn ông ở đầu bên kia điện thoại nghẹn ngào: “Mộc Mộc, xin lỗi em, do anh không thể bảo vệ em thật tốt.”

Nhưng hiện thực thì sao?

Kỹ thuật diễn của Tấn Sở rõ là như rác, nhưng lại dẫm phải vận cứt chó, dựa vào bộ phim truyền hình đó mà nổi tiếng.

Tấn Sở bận rộn nhận đủ loại công việc, cả tháng cũng không về lấy một lần.

Mãi đến lúc kỳ kinh nguyệt tháng đó của tôi không đến, sau khi cầm que thử thai tôi mơi hoảng sợ gọi cho Tấn Sở ——

“Không sao đâu Mộc Mộc, nếu em muốn nuôi đưa nhỏ, thì chúng ta cùng nhau nuôi, nếu em không muốn, chờ anh về, anh đi bỏ nó cùng em.”

Lúc ấy tôi thật sự cho rằng, cho dù đã xảy ra những chuyện không tốt như vậy, nhưng cuộc sống của chúng tôi đang tốt lên từng ngày.

Sớm muộn gì cũng có ngày, Tấn Sở và tôi, cả hai chúng tôi có thể trải qua cuộc sống mà mình mong muốn.

Nếu không phải, ảnh tôi đi siêu thị cùng Tấn Sở bị lộ ra.

Khi đó, Tấn Sở vẫn chưa nổi (từ gốc: 小糊咖 chỉ người già rồi còn chưa nổi), hành sự cũng không cẩn trọng như sau này, ảnh chụp của tôi và hắn bị đăng lên cũng là điều hết sức bình thường.

Tôi cũng chẳng đủ cận thận ở trên mạng.

Rất nhanh, đã có người lần ra được tài khoản mạng xã hội của tôi, thậm chí còn biết được địa chỉ của tôi……

Lúc đó Tấn Sở đã nói gì nhỉ?

“Mộc Mộc, đừng lo lắng, cùng lắm thì anh lui khỏi giới giải trí.”

Nhưng tôi chẳng chờ được Tấn Sở rời khỏi giới.

Mà chờ được một nhát đâm sau lưng của Tấn Sở.

Tôi mang danh người phụ nữ đã vứt bỏ Tấn Sở sau lại cầu xin Tấn Sở quay lại. Tôi không biết sao giấy khám thai của tôi lại bị đăng lên mạng, đủ các loại bằng chứng chứng minh đưa bé là kết quả của việc nɠɵạı ŧìиɧ……

Lúc tranh cãi đang trong giai đoạn căng thẳng nhất, fan hâm mộ lớn của Tấn Sở —— người mà tôi đã mời đi ăn lẩu cay cùng nhau, cùng thảo luận với nhau Tấn Sở như thế nào là đẹp nhất, chính miệng nói với tôi: “Tôi không ngại anh trai có bạn gái” fan lớn —— đứng dậy: “Cô có bản lĩnh, đứng trước mặt cả nước nói, đứa trẻ cô đang mang là con của anh trai.”

“Cô sinh đi! Sinh ra xong chúng ta xét nghiệm ADN!”

Bạn nhỏ Bách Mục Trần dĩ nhiên không phải con của Tấn Sở.

Tôi hết đường chối cãi.

Nhưng bây giờ……nhưng đã làm sai thì báo ứng sẽ đến, không phải à?