Chương 33 - 3: Làm khó

Từ sau đó trở đi, Diêm Kha mất đi mọi quyền hành. Mà hào quang của cháu trai cháu gái trở nên rực rỡ, còn người chú như ông ta thì lu mờ ảm đạm, ngay cả đầu cũng không ngẩng nổi.

Đáng giận hơn là, khoảng thời gian trước Diêm Kha muốn vì con trai mình mà thu xếp một vị trí cao cấp trong công ty, nhưng bị Diêm Xán từ chối thẳng. Lý do là con trai Diêm Kha không đủ kinh nghiệm làm việc, nếu muốn vào công ty nhất định phải làm từ dưới lên, không thể nào nhảy thẳng vào làm quản lý được.

Nhưng đây chính là anh họ của nó! Không đem quyền quản lý công ty giao cho người trong nhà, lại đi thuê người quản lí từ ngoài vào, đàn bà quả nhiên đều là thứ ăn cây táo rào cây sung!

Diêm Kha thậm chí còn động tay vào xe hơi của Diêm Dục, muốn khiến hắn xảy ra một vài "sự cố nhỏ". Nhưng không nghĩ tới bản thân Diêm Dục lông tóc không tổn hao gì, ngược lại chính ông ta lại bị tai nạn giao thông. Thể chất tà môn của Diêm Dục ngay cả người trong nhà cũng không tha, thật là đáng sợ.

Trước đó không lâu, Diêm Xán lại dựa vào việc quyên tặng văn vật mà giành được danh tiếng tốt cho bản thân như "Nhà từ thiện lớn", "Thương nhân yêu nước". Nhìn thấy giới truyền thông báo chí mỗi ngày đều thổi phồng Diêm Xán, Diêm Kha quả thực giận không chỗ phát tiết.

Mỗi ngày ông ta đều vò đầu bức tai mà tự hỏi làm cách nào để dạy cho hai chị em này một bài học. Cho dù không thể gây tổn hại lên thân thể thì làm cho tụi nó mất hết mặt mũi cũng được.

Nhưng ông ta lại không tiện xuống tay trực tiếp lên hai chị em tụi nó. Đã như vậy, thế thì ra tay với người bên cạnh tụi nó là được.

Mục tiêu bị Diêm Kha chọn trúng, chính là Nhạc Kỳ Niên.

Người giúp việc trong biệt thự Diêm Dục có người của Diêm Kha sắp xếp vào. Sau đó định kỳ báo cáo tin tức của Diêm Dục cho ông ta.

Nghe tên đó nói, gần đây cháu ông ta rất yêu thích một diễn viên nhỏ, chẳng những tự mình chỉ tên muốn cậu ta làm diễn viên trong bộ phim mới của mình, mà còn đem cậu ta về nhà tự mình chỉ dạy làm sao để diễn tốt.

Làm gì có đạo diễn nào tự mình mang diễn viên về nhà để "chỉ dạy"? Ai mà tin được bọn họ chỉ là luyện tập kỹ năng diễn đơn thuần chứ? Cái này không phải rõ ràng là muốn cùng người ta muốn làm cái gì đó hay sao?

Dựa theo người của ông ta kể, đầu tiên Diêm Dục để tên diễn viên kia cùng mô hình nhựa "luyện tập hôn môi", sau đó lại kéo người ta vào trong rạp chiếu phim tại nhà tối đen như mực, bảo Lý quản gia cầm một đống đĩa phim tình cảm kỳ lạ tới, nói là muốn học hỏi. Hai người ở trong rạp chiếu phim suốt mấy giờ liền, sau khi ra ngoài Diêm Dục cũng không có để người ở lại qua đêm mà trực tiếp để tài xế đưa người ta về nhà, giả bộ như không có xảy ra chuyện gì.

Rốt cuộc suốt mấy giờ trong kia đã xảy ra chuyện gì chứ?

Thật sự sẽ không có người cho là bọn họ đang ăn bắp rang xem phim, rồi đắp chăn bông nói chuyện phiếm chớ?

Diêm Kha không tin, trên thân thể của cháu trai ông ta có khuyết điểm nên không thể làm chuyện kia, cho nên có thể hắn để tên diễn viên kia làm cùng mô hình nhựa, xem xong liền nghiện.

Cũng không phải chưa từng thấy qua người có loại yêu thích kỳ dị này.

Diêm Dục vừa ý tên diễn viên nhỏ này, chẳng khác gì cho bản thân thêm một điểm yếu chí mạng. Diêm Kha không đối phó được Diêm Dục, chẳng lẽ lại không đối phó được với một Nhạc Kỳ Niên nho nhỏ sao?

Nếu Diêm Dục không bảo vệ được cái tên Nhạc Kỳ Niên này, chẳng khác nào là tự đánh vào mặt mình!

Đương nhiên, Diêm Kha đã tìm được một lý do quang minh chính đại tới đối phó Nhạc Kỳ Niên, khiến người ta không tìm được cái sai lầm gì để phản đối.

"Chú, sao ngài ho mãi vậy? Là cổ họng không thoải mái à? Diêm Xán không khỏi châm chọc hỏi.

Làm sao cô không biết được chú mình đang nghĩ cái gì. Dùng đầu ngón chân cô cũng biết rõ, ông chú này đang định dùng Nhạc Kỳ Niên làm công cụ hình người để đánh nhau với chị em cô.

Mặc dù không hiểu vì sao lại là Nhạc Kỳ Niên... Chẳng lẽ chú cảm thấy, không còn cậu Nhạc Kỳ Niên này nữa thì bộ phim chiếu rạp của Diêm Dục sẽ không quay tiếp được nữa?

Diêm Kha kéo dài thanh âm nói: "Thực ra hôm nay tôi đến đây là muốn mời đạo trưởng giúp tôi một chuyện."

Nhạc Kỳ Niên vừa muốn nói tôi không có rảnh, ông đi tìm Quân Tu Ngôn đi. Nhưng lời từ chối còn chưa nói ra khỏi miệng thì Diêm Kha như ngựa không dừng vó mà tiếp tục nói: "Cháu của tôi quyên tặng văn vật cho nhà nước, người làm chú như tôi hưởng chung vinh dự cũng cảm thấy vô cùng xấu hổ. Cảm thấy bản thân lớn tuổi như vậy sống quá vô dụng, vẫn chưa cống hết gì được cho nước nhà. Cho nên tôi nghĩ thừa dịp tay chân còn linh hoạt chưa lẩm cẩm mà cống hiến cho văn hóa khảo cổ chúng ta một chút sức lực."

"Vậy thật sự là quá tốt! "Giáo sư Cổ ca ngợi.

Ông ở trong tháp ngà* quanh năm để nghiên cứu học vấn, người cùng giao thiệp đều là học giả tâm tư đơn thuần, bởi vậy căn bản không nghe ra thâm ý bên trong lời nói của lão hồ ly Diêm Kha này, còn tưởng rằng ông ta giống như cháu gái mình, là một nhà từ thiện hào phóng.

Diêm Kha cười một tiếng: "Giáo sư ngài cũng đồng ý rồi, vậy thì quá tốt rồi!"

"Vậy xin hỏi ngài muốn làm gì?" Giám đốc Giang mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng vẫn hỏi: "Ngài cũng muốn quyên tặng văn vật sao?"

"Chuyện này thì..." Con mắt Diêm Kha hơi chuyển động: "Tôi nghe nói ba món văn vật mà cháu gái tôi quyên tặng bị một đám trộm mộ bán cho người ngoại quốc. Đám trộm mộ kia không biết sao tìm được một lăng mộ thời Ung Triêu, trộm ra vật bồi táng trong đó. Chuyên gia không phải nói cổ mộ kia thuộc về một vị quan to hiển hách thời Ung Triêu, thậm chí có thể là lăng mộ đế vương sao? Tôi cảm thấy đây là một việc rất quan trọng! Nhất định phải nhanh chóng bắt đầu công tác khai quật! Thử nghĩ một chút, một tòa cổ mộ có thể đào ra bao nhiêu văn vật? Nói không chừng sẽ giống như mộ của Tân Truy phu nhân*, hoặc là như mộ của Hải Hôn Hầu*, nhất định sẽ oanh động tất cả giới khảo cổ đó!"

(*Tân Truy phu nhân hay Đại phu nhân là vợ của một vị hầu tước từng cai quản vùng đất Hồ Nam, ngôi mộ của bà khi được khai quật tìm thấy hơn 1000 cổ vật quý giá. Hải Hôn Hầu là cháu trai của Hán Vũ Đế, trong mộ khai quật được 10.000 đồ tạo tác được khai quật trong lăng mộ, bao gồm ngọc tỷ, chân dung Khổng Tử và hơn 40 kg vàng các loại.)

Giám đốc Giang lộ vẻ mặt khó xử nói: "Nhưng mà đến nay chúng tôi vẫn chưa biết được vị trí của tòa mộ cổ đó. Tên trộm mộ vẫn chưa nói ra vị trí thì đã chết..."

"Cho nên tôi mới cần mời Nhạc đạo trưởng ra tay giúp đỡ!" Diêm Kha không có ý tốt nhìn về phía Nhạc Kỳ Niên: "Nhạc đạo trường là tinh anh đạo môn, tinh thông quan sát thiên văn địa lý, có thể xin ngài bói toán ra vị trí cổ mộ hay không? Tôi nguyện ý bỏ tiền bỏ người ra để giúp đỡ, Nhạc đạo trường chỉ cần tìm ra cổ mộ nữa thôi."

Lời vừa nói ra, trừ Nhạc Kỳ Niên thì những người còn lại không hẹn mà cùng lộ ra vẻ mặt khϊếp sợ.

"Chú, ngài đừng làm khó người khác." Diêm Xán nói. Cô biết chú sẽ đối phó Nhạc Kỳ Niên, lại không nghĩ rằng sẽ thông qua cách này...

"Sao lại không làm được?" Diêm Kha hỏi vặn lại: "Thời điểm người xưa chọn vị trí mộ, không phải đều dựa vào phong thủy sao? Nếu vậy thì bây giờ chúng ta cũng thông qua phong thủy, tìm ngược ra vị trí cổ mộ. Phong thuỷ thích hợp làm chỗ mộ táng, hơn phân nửa đều có lăng mộ tồn tại. Đạo trưởng Nhạc nói có đúng không?"

Ông ta chằm chằm vào Nhạc Kỳ Niên, đoán trước thanh niên này nhất định sẽ từ chối. Nói cho cùng, cậu ta làm sao có thể biết được chỗ mộ táng kia ở đâu?

Trước đó Diêm Kha từng cố gắng dùng phù chú làm hỏng xe Diêm Dục. Một chiêu này cũng là phù chú thần sư dạy cho hắn.

Nhạc Kỳ Niên tất nhiên không biết vị trí cổ mộ, mà thần sư luôn luôn biết trước, liệu sự như thần lại biết.

Thần sư đã nói hết trước cho ông ta: Trước tiên Diêm Kha tuyên bố với bên ngoài, ông ta muốn trợ giúp đội khảo cổ khai quật và bảo vệ cổ mộ, cũng mời Nhạc Kỳ Niên dò xét vị trí cổ mộ. Sau khi Nhạc Kỳ Niên từ chối, Diêm Kha sẽ dùng thuỷ quân và tài khoản marketing vạch trần bộ mặt thật của diễn viên nhỏ vô học này.

Đồng thời thần sư sẽ phái ra một vị đệ tử, cùng Diêm Kha tìm kiếm cổ mộ. Có vị đệ tử này của thần sư ở phía đối lập, hình tượng Nhạc Kỳ Niên trong lòng mọi người chắc chắn xuống dốc không phanh. Đến lúc đó mặt mũi Diêm Dục, Diêm Xán nhất định sẽ không còn nữa.

Mà Diêm Kha cũng được nhờ vào đó đạt được danh tiếng tốt " nhà từ thiện hỗ trợ sự nghiệp khảo cổ". Một công đôi việc!

Diêm Kha dù bận vẫn ung dung mà nhìn chằm chằm vào Nhạc Kỳ Niên, chờ đợi câu trả lời của cậu.

Nhạc Kỳ Niên còn chưa mở miệng, Quân Tu Ngôn đã không ngồi yên được nữa.

"Ngài Diêm, yêu cầu này của ngài cũng không hợp lý chút nào cả." Cậu ta nói: "Đất nước chúng ta lớn như vậy, vị trí phong thủy tốt đâu chỉ là ngàn vạn thôi đâu, làm sao có thể thông qua thuật thiên văn địa lý chuẩn xác tìm rõ vị trí tòa cổ mộ chứ? Cái này không phải là mò kim đáy biển sao?"

Quân Tu Ngôn cũng không phải là thay Nhạc Kỳ Niên bất bình dùm! Cậu ta chỉ là ăn ngay nói thật thôi!

Bây giờ ngay cả giám đốc Giang và giáo sư Cổ cũng phát hiện mục đích thực sự của Diêm Kha. Cái lão hồ ly này, miệng thì nói là muốn giúp đỡ ngành khảo cổ, nhưng sự thật là muốn đào hố cho Nhạc Kỳ Niên nhảy vào. Cũng không biết ông ta và Nhạc Kỳ Niên có thâm cừu đại hận gì, phải dùng cách phức tạp như vậy để đối phó người thanh niên kia.

"Tôi cứ tưởng là đạo trưởng Nhạc thần thông quảng đại nhất định sẽ có cách chứ!" Diêm Kha cố ý lớn tiếng thở dài: "Quên đi, vậy tôi sẽ đi tìm người khác--"

"Được. "Nhạc Kỳ Niên ngắt lời ông ta: "Tôi có thể thử một lần."

"--cậu tìm không thấy đúng không?" Diêm Kha nói xong chợt ngây ngẩn cả người: "Chờ chút, cậu vừa nói cái gì?"

"Hình như tai chú nghe không tốt lắm nhỉ." Diêm Xán không bỏ lỡ cơ hội mà châm chọc chú mình, cô ở bên tai Diêm Kha mà lớn tiếng hô to: "Đạo trưởng Nhạc nói cậu ấy có thể thử một lần!"

***

Đôi lời edit: Mình không thường hay chia nhỏ chương để đăng như những nhóm khác, chỉ trừ khi là thời gian quá gấp mà chương lại quá dài nên mới phải chia như vậy.

Chuyện mình muốn nói là số chương của tác giả này viết mỗi chương rất dài, gần như là từ 5k chữ trở lên, mình muốn hỏi các bạn muốn mình đăng 1 chương dài đúng y của tác giả (2-3day) hay là chia nhỏ làm hai (1-2day).